
Tác giả: Faithfair
Ngày cập nhật: 03:35 22/12/2015
Lượt xem: 134670
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/670 lượt.
ấy có điểm đồng tình với nàng, có điều sau khi ăn xong ở đại đường, thì sự đồng đó liền biến mất không còn dấu vết.
Biểu muội thật sự không thân thiện chút nào.
Trước đó đã gọi nàng “Tú nhi biểu muội”, nàng ta cư nhiên làm như không nghe thấy, giả vờ không nghe cũng coi như xong, lại “Hừ” một tiếng quay đầu lại.
Bởi vì một tiếng hừ này, bàn tiệc chào đón tân nhân đột nhiên trở nên có chút ngượng ngùng.
Cũng may trưởng bối đều hài lòng với tân tức phụ như nàng, hơn nữa mọi người đều thấy lễ vật của mình ở trên đầu nàng thì bắt đầu náo nhiệt trở lại.
Nãi nãi cùng di nãi nãi và cô cô cứ hỏi đi hỏi lại nàng ở có quen không? Nha đầu và ma ma có đủ dùng không?
Hoa Khai vị sợ lộ ra sơ hở, cũng không dám nói nhiều, hỏi nàng cái gì, nàng đều cười rồi quy quy củ củ trả lời, trừ bỏ lần đầu tiên nãi nãi kêu “Thược Ước” nàng phản ứng hơi chậm, vài lần cũng còn may.
Hoa Khai lại nhìn về phía Tú nhi đang đứng dưới cây hạnh, thật sự... nàng ta muốn đứng đó đến mọc rễ sao?
Sao lại động cũng không động.
Kỳ quái là ngay sau khi nàng nghĩ như vậy, thì Tú nhi thật sự đi về phía nàng.
Mặc dù nàng ta không lễ phép, hiện lại trưng ra sắc mặt khó coi, nhưng Hoa Khai vẫn quyết định trước chào hỏi nàng.
Lão gia phu nhân có dặn dò, nàng ở tơ hồ trang, nhất cử nhất động đều đại diện cho tú phường Hà gia, cho nên không thể nhỏ nhen, làm mất thể diện của lão gia phu nhân
“Tú nhi biểu muội”
“...”
Quả nhiên, vẫn không chịu gọi nàng một tiếng biểu tẩu.
“Ngồi đi, cá trong ao nhìn thật đáng yêu.”
“Ta không phải đến để ngắm cá.” Tú nhi vừa ngồi xuống, liền nhanh chóng trừng mắt nhìn Tiểu Đông một cái, “Không mời ta uống trà sao?”
Tiểu Đông cả kinh, Hoa Khai thở dài một cái, nhanh chóng lấy ra một chén sứ men xanh, tự mình rót trà, “Là trà long tỉnh quế hoa, sáng nay vừa đưa đến.”
“Nãi nãi đưa?”
“Đúng vậy a.”
Tú nhi lại “Hừ” một tiếng – nàng biết mà.
Nãi nãi thích tân tức phụ này, cho nên đen chính thứ mình thích đem qua đây một phần.
Uổng phí nàng bao nhiêu năm tận tâm, nịnh nọt nãi nãi, nhưng cuối bối cảnh vẫn là con nhà dân – Hà Thược Ước nếu không có cha mẹ tốt, sao có thể gả cho Vũ nguyện biểu ca chứ?
Tú nhi đứng dậy, “Đừng tưởng biểu ca của ta thích ngươi”
“Ta cũng không nghĩ hắn thích ta”
Không nghĩ đến vị thiên kim tiểu thư này lại nói ra đáp án đó, nàng ngây ngốc một chút, tiếp lại đả kích, “Nói thật cho ngươi biết, nếu ngươi không phải là tiểu thư của tú phường Hà gia, biểu ca căn bản sẽ không thú ngươi.”
Hoa Khai cắn hạt dưa, “Ta biết.”
“Ngươi...”
Tú nhi lại trừng nàng, sau một hồi lâu, cuối cùng “Hừ” một tiếng rời đi.
Mắt thấy cái bóng tím biến mất sau dãy hành lang, Tiểu Đông không nhịn được lộ ra ánh mắt dùng bái, “Thiếu phu nhân thật lợi hại, chỉ nói có hai ba câu liền khiến cho biểu tiểu thư phải á khẩu, quả nhiên là đọc nhiều sách có khác.”
Hoa Khai há hốc mồm một chút, cái này có liên quan gì a.
Nàng không biết tại sao Tú nhi lại giống như nuốt phải hỏa dược dường như rất tức giận rời đi, cũng không biết vì sao Tiểu Đông lại sùng bái nàng như vậy.
“Có điều biểu tiểu thư cũng thật là, không dám phát hỏa đối với lão phu nhân, liền trút giận lên người tiểu thư.”
“Tú nhi vì sao lại giận nãi nãi?”
“Thiếu phu nhân không biết sao? trong nhà chỉ có lão phu nhân uống trà long tỉnh quế hoa a, biểu tiểu thư thích thiếu gia, nhiều năm nay đều nịnh bợ lão phu nhân, mà lão phu nhân cũng không đưa trà cho nàng, thế nên nàng ta mới tức giận.” Tiểu Đông nhìn bốn phía xung quanh lương đình, sác định không có ai, rất nhanh trở thành bà tám, “Biểu tiểu thư cũng lợi hại, lấy lòng thiếu gia, lấy lòng lão phu nhân, cũng lấy lòng tam phu nhân thân nương của thiếu gia, nhưng ai bảo nàng là con gái của nông gia bình thường, với xuất thân của lão phu nhân không có khả năng chấp nhận cho thiếu gia thú nàng.”
Hoa Khai trừng mắt, thật sự là... hảo bát quái.
Nhưng cuối cùng nàng cũng giải trừ được sự nghi hoặc, hóa ra Tú nhi thích Thượng Quan Vũ Nguyệt, khó trách nàng không thích mình.
Bất quá... Tiểu Đông nói Tú nhi là con gái của nông gia bình thường là như thế nào?
Nãi nãi xuất thân như thế, xuất thân của nhị phu nhân cũng không quá kém mới đúng.
“Nhị phu nhân vốn là nữ công nhuộm vải, sau này được lão gia coi trọng thu làm thiếp, sau khi vào phủ lại gây gổ với đại phu nhân, hơn nữa không sinh con, lão gia phiền lòng, cũng không đến viện của nàng, bởi vì thất sủng, nên cũng không giúp được nhà mẹ đẻ, đệ đệ vẫn ở nông thôn trồng rau. Mấy năm trước bọn họ ngoài ý muốn chết đi, mà thân biểu tiểu thư mặc dù nói thích thiếu gia, nhưng thực ra mọi người đều nói biểu tiểu thư là muốn làm thiếu phu nhân của người có tiền mà thôi.”
Tiểu Đông nói nhỏ, “Hai năm trước, lão phu nhân muốn gả biểu tiểu thư cho con trai của quản gia – Vĩnh Tề, biểu tiểu thư sống chết không chịu, lão phu nhân cũng có chút tức giận, sau này liền không nhắc đến hôn sự nữa, kỳ thật biểu tiểu thư rất là ngu, thiếu gia không có khả năng thú nàng, mà các danh môn công tử khác