80s toys - Atari. I still have

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Hoa Tình Đẫm Máu

Hoa Tình Đẫm Máu

Tác giả: Tào Đình

Ngày cập nhật: 04:33 22/12/2015

Lượt xem: 134897

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/897 lượt.

Ngọc Lan bị kẹt, bà tin trong nhà ông Đức không có ai biết bả, ngay cả ông Đức nữa, vì thời gian hai mươi mấy năm qua bà thay đổi quá nhiều.
Bà Lệ Hằng ung dung đến bên vườn kêu ông già tưới hoa:
Bà Lệ Hằng mím môi:
- Còn một chỗ nữa phải tìm là nhà con Tường Linh, sợ nó tìm ra tung tích Duy là Lâm nên báo cảnh sát bắt rồi.
Phi Diệp chau mày:
- Mẹ đừng gặp Tường Linh, khi nãy cô ta mới đến đây kêu cửa bên kia, thấy khóa kỹ nên cô ta bỏ đi. Con không hiểu tại sao cô ta cố ý muốn gặp mẹ.
Mặt bà Lệ Hằng chợt thay đổi, bà suy nghĩ lung lắm:
- Lạ nhỉ... vậy thì chúng ta phải hành động ngay mới được. Nếu nó đã biết.. thì nguy cho tạ.
Phi Diệp nhìn mẹ:
- Nhưng mẹ yên tâm để con đến nhà Tường Linh dò xét xem..
Bà Lệ Hằng nói:
- Không, con cứ ở nhà phải để mẹ đi mới được.
Phi Diệp lắc đầu:
- Mẹ phải ở nhà vì cô ta đang tìm mẹ. Để con gặp cổ xem sao đã.
Bà Lệ Hằng hơi lo nên gật đầu bảo con trai:
- Thôi được, con đi dùm mẹ nhưng phải cẩn thận nhé.
Phi Diệp mỉm cười:
- Mẹ yên chí, chẳng ai làm gì được con đâu. Dù sao con cũng là người ở ngoại quốc mới về mà.
Nói rồi chàng sỏ giày và đội lên đầu chiếc mũ phớt ra xe đi. năm phút sau chàng đã ngừng trước cổng nhà bà Tường Lan. Phi Diệp bước lại bấm chuông.
Nghe chuông reo, Lâm trên cửa sổ lầu nhìn xuống chợt kêu mừng rỡ:
- Anh hai.. anh hai..
Tường Linh đi chưa về, Tường Vân vội chạy vào phòng Lâm xem ai bấm chuông dưới cổng, nghe tiếng Lâm buột miệng "Anh Hai" mặt Tường Vân biến sắc, nàng vội kéo Lâm lùi vô hỏi:
- Phi Diệp đến đó sao? Chú mau lui vô và im lặng để tôi tiếp ảnh, nếu chú cải lời thì chú nên nhớ chị Tường Linh có thể về thình lình và tôi có thể gọi điện thoại báo cho cảnh sát bất cứ lúc nào trong vòng năm phút họ sẽ có mặt tại đây để bắt chú.
Lâm cười:
- Tôi hiểu lắm và tôi tin anh Phi Diệp đủ tài cứu tôi vậy thì tôi la lối làm chỉ Cô cứ xem nội việc anh dám xách xe một mình đến ngay bon đây thì đủ hiểu ảnh tài biết mấy.
Lúc ấy chị Ở đã chạy ra cổng hỏi Phi Diệp:
- Ông hỏi ai?
Phi Diệp bình tĩnh nói:
- Tôi là bạn cô Tường Linh, đến thăm cô...
Chị bếp trả lời:
- Cô Tường Linh và bà tôi đều đi vắng chỉ có cô Tường Vân ở nhà..
Phi Diệp còn do dự thì Tường Vân đã kêu xuống:
- Chị Sáu mời ổng vô phòng khách đi.
Tường Vân kêu cho chị bếp biết rồi ra khỏi phòng Lâm khóa cửa cẩn thận trước khi xuống nhà.
Phi Diệp ngồi ở salon liếc nhìn quanh một vòng rồi đăm đăm ngó vô lối cửa ra, một cô gái xinh đẹp, trẻ hơn Tường Linh và có những nét sắc sảo đứng đắn tựa Tường Linh tha thướt bước ra làm cho Phi Diệp biết ngay đó là Tường Vân em Tường Linh. Chàng đứng dậy nghiêng mình chào.
Tường Vân dừng chân lại một giây nơi ngưỡng cửa, cặp mắt to và đen láy chớp mau, và tự nhiên nàng nghe tim đập hỗn loạn khi tia mắt đụng phải tia mắt sáng quắc nhưng hiền dịu của Phi Diệp.
Phi Diệp ngẩn ngơ trước sắc đẹp của Tường Vân nhưng chàng là trai nên bình tĩnh nói:
- Thưa cô, tôi đường đột quá...
Tường Vân đã lấy lại bình tĩnh vội dơ tay bước tới với vẻ bặt thiệp của một cô gái quý phái:
- Thưa, mời ông ngồi tự nhiên, chúng tôi sẵn sàng tiếp ông.
Phi Diệp thấy Tường Vân vui vẻ thì tự giới thiệu:
- Thưa cô tôi là Phi Diệp... Tường Vân mỉm cười thật tươi:
- Hân hạnh biết ông, chẳng hay ông hỏi chị tôi có việc gì?
Phi Diệp lúng túng một giây rồi nhìn Tường Vân nói:
- Thưa cô, có lẽ tôi nên chờ gặp cô Tường Linh sẽ nói rõ mục đích hôm nay, chừng nào thì Tường Linh về vậy cô?
Tường Vân chớp nhẹ rèm mi:
- Hình như chị tôi đi tìm gặp bà Lệ Hằng ông ạ. Một ánh hồng thoáng trên má Phi Diệp, rồi chàng mím môi với vẻ buồn lo:
- Vậy à.. Còn tôi, tôi đi tìm một thằng em, hình như nó được cô Tường Linh mời đi. Chẳng hay cô có giúp tôi được gì không?
Tường Vân nghe cảm xúc kỳ lạ trước vẻ buồn khổ của Phi Diệp, chàng trai mà nàng đã nghĩ đến rát nhiều từ hôm qua đến nay và đã biết rõ tiểu sử.
Phi Diệp chăm chú nhìn khuôn mặt đẹp của Tường Vân chờ câu trả lời, thái độ và cử chỉ đắn đo của Tường Vân làm Phi Diệp nghĩ:
- Đúng.. cô gái này hẳn là biết Lâm ở đâu.
Nghĩ vậy Phi Diệp liền xoay nước cờ mỉm cười bảo Tường Vân:
- Thưa cô sở dĩ tôi đường đột đến đây vì tôi biết cô Tường Linh đã đem Lâm về đây hôm qua. Tường Vân đảo mắt lên lầu và giật mình vì câu nói của Phi Diệp, Phi Diệp theo dõi kỹ thái độ của Vân nên đánh bạo nói câu sau cùng. Thật ra chàng không biết Lâm có ở đây nhưng vì thái độ của Tường Vân đã cho chàng biết Lâm có ở đây. Tường Vân nghe Phi Diệp nói vậy thì ân hận việc tiếp chàng, bây giờ nàng làm sao đối phó được việc này vì nói là việc của Tường Linh.
Phi Diệp thấy Tường Vân im lặng chớ không chối thì lấy làm lạ, chàng vội đổi giọng dịu dàng bảo Tường Vân:
- Cô Tường Vân nếu cô có chút cảm tình với tôi thì cô làm ơn cho tôi gởi lời nói với chị cô rằng: "Mọi việc đã qua nên để cho qua, chuyện gì xảy ra trên đời này đều có nguyên nhân và hậu quả, và nếu ta có thể chấm dứt được nó thì nên chấm dứt. Tôi thành thật xin cô nói dùm bấ