
Tác giả: Kagen no Ju
Ngày cập nhật: 03:40 22/12/2015
Lượt xem: 1341184
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1184 lượt.
đến bên cạnh tôi hỏi thăm.
Mỹ nhân lúc này cũng xoay người mặt ngó tôi.
Phải thừa nhận, người này thật là xinh đẹp mức khiến cho người ta không biết là nam hay nữ, mái tóc mà tôi mơ ước đã lâu xoăn vàng dài đến thắt lưng, làm cho người kinh diễm là gương mặt trước mắt, làn da trắng nõn, hai chân thon dài, vóc dáng hoàn mỹ của người mẫu. . . . . .
Phải thừa nhận, mới vừa rồi hình ảnh hai người bọn họ ôm nhau vô cùng đẹp mắt, nếu như Cao Phàm không phải một trong những nhân vật chính ..., tôi nhất định sẽ dùng di động chụp lại để từ từ thưởng thức.
Không biết mỹ nhân rốt cuộc là trai hay là gái đây ?
Theo quan sát và giác quan thứ sáu của tôi suy đoán, người này vô cùng có khả năng là yêu tinh, thân thể là đàn ông, mà sinh lý cùng với cách ăn mặc lại là phụ nữ.
Rất nhanh, suy đoán của tôi phải có được Cao Phàm xác thực.
Sau khi xác định rằng tôi ổn cả, Cao Phàm giới thiệu chúng tôi với nhau.
"Anh này chính là Louis, nhà nhiếp ảnh đến từ nước Mỹ, là đàn ông ." Cao Phàm giới thiệu nói.
"Ôi! Sao lại khách khí như vậy, gọi người ta Lộ Lộ là được rồi!"
Một câu nghe sao cũng ẻo lả không tả nổi..., từ trong miệng anh ta nói ra làm cho tôi thấy một chút giả tạo cũng không có, thanh âm từ tính rất êm tai.
Còn may anh ta đàn ông, cũng may Cao Phàm không đó đó, nếu không tôi thật là một chút cơ may cũng không có.
"Xin chào! Tôi là. . . . . ." Xuất phát từ lễ phép, tôi đích thân hướng hắn chào hỏi.
Cũng không phải là tôi muốn chủ động, mà là cũng không thể để cho anh ta không đến xỉa gì tới tôi mà vươn móng vuốt ra được?
"Tôi biết rõ cô là ai!" Louis ngắt lời tôi mà nói...: “Vợ Cao Phàm chứ gì!"
Khóe miệng của tôi nhịn không được mà run rẩy một chút, bởi vì hắn vừa nói vừa cho tôi một cái ôm.
Thừa dịp ôm tôi, Louis nhỏ giọng bên tai tôi thì thầm: "Nhưng mà, người đàn ông này tôi chấm rồi!"
Chấm dứt cái ôm lễ phép, hắn cho tôi một nụ cười mà trong mắt tôi nó đê tiện nhất thế kỷ này, đáng chết nhất chính là tôi vẫn cảm thấy nó rất đẹp.
Bây giờ là tình huống gì? Tình địch lại chủ động sẵng giọng với tôi?
Tôi không khỏi dưới đáy lòng ai thán: vì sao! Tình địch của tôi thì không thể bình thường một chút hả? Như đối phương là phụ nữ bình thường tôi còn có thể chấp nhận được, sao hết lần này tới lần khác lại là tên gay bất nam bất nữ này, không cần nghĩ cũng biết là sẽ rất khó giải quyết.
Tôi khóc không ra nước mắt nhìn hắn, thật sự không nghĩ ra mình tại sao mình lại dễ dàng gặp gỡ loại người này như vậy, GAY đó! Người bình thường muốn chạm mặt cũng khó khăn, nhưng tôi từ khi quen biết Quan Duẫn Phi cái giới GAY này từ đó về sau liên tiếp gặp, chẳng lẽ là vấn đề từ trường? ( sức hút, lực hút)
Tôi thật sự không biết muốn trả lời thế nào, vì vậy đơn giản lựa chọn trầm mặc.
"Lần này anh ta đến đây, là bởi vì tôi định cho hai người hợp tác đồ án thiết kế lần này, mà em là đối tượng hợp tác do anh ta điểm danh." Cao Phàm đơn giản giải thích nguyên nhân tại sao Louis đứng trước mặt tôi.
Khá lắm, rõ ràng dùng lại chiêu của La Y Y, chẳng lẽ bọn họ là biết nhau ?
Hơn nữa, Cao Phàm ơi Cao Phàm, anh rõ ràng lại dám đem vợ và người tình nhốt chung một chỗ, bây giờ mà không phải là hắn chết thì em vong nha!
Thấy Louis vẻ mặt tươi cười không có ý tốt, ôi má ơi, tôi dám dùng đầu đến đánh cuộc, thời gian hợp tác kế tiếp tuyệt đối sẽ không thú vị chút nào!
Bỏ nhà ra đi
Ngồi trên ghế sa lon ở trong phòng trọ ba người ngày xưa, xem phim mới thuê , tôi vừa uống cola, vừa ăn khoai tây chiên, còn phải vừa cười thoải mái, cuộc sống của nhà này thật là có ăn có cười, rất sảng khoái, thoải mái, tự tại.
A? Các bạn muốn hỏi tôi vì sao lại xuất hiện ở phòng trọ chứ gì?
Bởi vì cùng tôi và cái tên kia cãi nhau, bỏ nhà ra đi chứ sao.
Hỏi lại, vì sao tôi không lên net xem mà là thuê đĩa về nhà xem?
Bởi vì trốn đi giờ quên mang laptop theo. Đây cũng là lần trốn đi thất bại nhất trong lịch sử của tôi, lần sau phải tốt hơn, nên kiểm điểm, nhiệt liệt kiểm điểm.
Cuối cùng một cái vấn đề quan trọng: tôi tại sao muốn rời nhà trốn đi?
Này, không phải vừa nói đấy thôi, cùng Cao Phàm cãi nhau!
Mọi người: . . . . . .
Được, tôi không nhiều lời nữa, kỳ thật sự tình muốn phải quay lại một tháng trước. . . . . .
Ngày nào đó một tháng trước.
"Diệp Nhã thân mến, cái ideal không ổn rồi, nghĩ lại đi!" Một giọng nói vốn rất êm tai nhưng đối với tôi mà nói lại là mị âm Địa Ngục, sau gáy tôi vang lên.
Tôi thấy bản thiết kế và bản nháp đáng thương của mình bị ném ra trước mặt, hít ngụm khí thứ N trong ngày, nội tâm nghĩ là mình nên từ chức buông xuôi tất cả hay là đem cái tên Louis chủ nghĩa hoàn mỹ đáng chết này trùm bao tải kéo vào cái hẻm tăm tối nào đó hành hung một lát để giả hận thì có lời hơn.
Cuối cùng đau lòng phát hiện, nếu mà từ chức lại luyến tiếc Cao Phàm, còn hành hung Louis một là sợ đánh không lại anh ta, hai lại sợ trái lại bị anh ta đánh thì toi.
Mà mà cái tên chết bằm kia rõ ràng lại vứt bỏ một mình tôi đơn độc phấn đấu, rồi rất âm mưu l