
Tác giả: Giáp Đồng
Ngày cập nhật: 02:49 22/12/2015
Lượt xem: 1343152
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/3152 lượt.
người bên trái có vẻ hơi gầy, bên phải là một gã hớt đầu đinh trông như một con nhím, môi trên hơi vểnh, đôi mắt như cười, trên tay cầm một cái nón quân phục chờ đến giờ điểm danh liền đội cái nón lên đầu.
Đồng Trác Khiêm mặt lạnh lùng đứng giữa quan sát đội ngũ, quét mắt nhìn xung quanh, cất cao giọng:”Nghiêm! Điểm số.”
“Một”
“Hai”
“Ba”
….
“Một trăm ba mươi lăm”, một giọng nữ lảnh lót vang lên, một người phụ nữ xuất hiện ở nơi này cứ như nắng hạn gặp mưa rào, mọi người chăm chú nhìn nơi cất giọng, một bóng dáng nhỏ nhắn khoát một bộ quân trang tay ngắn, khuôn mặt xinh xắn thanh tú đang mỉm cười làm cho hết thảy sững sờ, nhất là bộ ngực nở nang đầy đặn trông thật mê hồn, làm cho không ít người âm thầm nuốt một ngụm nước bọt.
Đông Trác Khiêm nhìn thoáng qua mắt nhất thời híp lại, ngón tay chỉ vào Phục Linh nói:”Cô, bước ra khỏi hàng”.
“Tân binh 2 tổ 2 tiểu đội ba Mạnh Phục Linh báo cáo! Chào thủ trưởng”.
Người đàn ông hài lòng gật đầu một cái, lập tức nói:”Đến văn phòng làm việc”
Cằm nhất thời rớt đầy đất.
Thủ trưởng đại nhân, cho dù có gấp, cũng không gấp như vậy chứ?
Ầm một cái, cửa phòng bị đóng lái, người đàn ông đi thẳng đến chiếc ghế trong phòng làm việc, khóe miệng khẽ nhếch cười quỷ dị nhin Phục Linh.
Mà Phục Linh lúc này đứng thẳng lưng, ánh mắt trong veo, trên khuôn mắt tràn đầy vẻ quật cường, trong lòng thầm nói nào hãy làm cho bão táp đến mãnh liệt hơn nữa đi.
Nhưng mà, nhìn gã đàn ông cực kỳ đẹp trai trước mắt này, chắc chắn là chưa gặp qua lần nào, sao lại thấy có chút quen mắt?
Đồng Trác Khiêm không nói lời nào, Phục Linh cũng duy trì im lặng.
Không khí trong phòng nhất thời vừa có chút căng thẳng lại vừa tẻ ngắt.
Nhóc con, muốn cùng chị thử sức chịu đựng hả, cưng thua chắc rồi, Phục Linh ngẫm nghĩ, chân lại đứng thẳng hơn.
Đôi chân thon dài, cặp đùi trắng nõn bị che khuất dưới bộ quân phục, nhớ đến cảm giác kích thích một đêm nào, đôi mắt Đồng Trác Khiêm không khỏi càng thêm sâu, hét to một tiếng:“Nói cho tôi nghe xem, cô đang mặc quần áo gì hả?”
“Hả”, Phục Linh sửng sốt, thành thật trả lời:“Quần áo lãnh ở chỗ của tân binh”
“Mạnh Phục Linh, cô bản lĩnh lắm, cả trại tân binh cũng có thể trà trộn vào”
Trà trộn? Mẹ nó cũng quá khinh người đi, liền bĩu môi nói:“Thủ trưởng, tôi không phải là trà trộn vào”
“Có mặt”
Nhìn sắc mặt anh vì tức giận mà trở nên u ám, Phục Linh có chút lo lắng, nhưng mà, vừa rồi cô cũng đâu có đánh trúng hắn, không phải là vào phút cuối cú đấm kia đã bị bàn tay to lớn của hắn chặn lại hay sao?
“Lại đây”, giọng nói âm trầm vang lên, Phục Linh quyết chết không nghe nói: “Không đến”
“Tới đây cho tôi”. Một tiếng rống thật lớn, làm chấn động cả mãng nhĩ, thấy anh rống lớn tiếng, Phục Linh cũng hét lên: “Không đến”.
“Được lắm”. Anh hừ lạnh một tiếng, trong nháy mắt toàn thân cô bị thân hình to lớn bao phủ, tay giơ lên, một cái tát đậu lên đầu Phục Linh: “Cô chính là muốn ăn đòn có phải không”.
Con mẹ nó, đáng chết, tên này không biết cái gì là thương hương tiếc ngọc sao?
“Thủ trưởng, anh như vậy có tính là lạm dụng tư hình không?”
“Cô cứ thử xem”. Dứt lời, một cánh tay bất ngờ nâng Phục Linh lên, để cho cô đưa lưng về phía mình, một cái lại rơi lên cặp mông tròn trịa của Mạnh tiểu thư.
Da mặt thuộc loại dầy có thể so với áo chống đạn rốt cuộc bị đạn pháo bắn vỡ, khuôn mặt Mạnh tiểu thư đỏ bừng, liều chết phản kháng.
“Anh là cái đồ khốn kiếp, buông lão nương ra, cầm thú, lấy việc công làm việc tư, ở trong văn phòng bóp vú lão nương, cầu cho anh không được chết tốt”
“Lão đại mạnh thật!”, Tiểu Chấn đang chuẩn bị vào phòng làm việc báo cáo tin tức bỗng dừng lại, trong mắt tràn đầy kinh ngạc, ấp úng nói một câu, liền rời đi.
Bốp, lại một cái tát, Mạnh tiểu thư nhất thời cảm thấy tê rần, xong đời, bị đánh đến mất cảm giác đau.
Thù này không báo, không phải phụ nữ.
Bất chợt, Mạnh tiểu thư khẽ rên rĩ một tiếng làm động tác của anh hơi ngừng lại.
Chính là lúc này.
Mạnh tiểu thư xoay người, nhìn vào khuôn mặt anh tuấn bá đạo của anh, đột nhiên cởi ra nút áo thứ hai rồi thứ ba, thấp thoáng lộ ra bộ ngực trắng nõn đầy đặn.
Đôi mắt Đồng Trác Khiêm càng thêm thâm trầm, hô hấp trong nháy mắt trở nên dồn dập. Người phụ nữ này đúng là một lão yêu tinh.
Chu đôi môi mềm mại đến gần, đến thời điểm sắp cùng soái ca hôn môi thì Mạnh tiểu thư vô cùng vô sỉ ngồi xổm xuống, há to miệng cắn một cái vào đùi Đồng thủ trưởng.
“Mạnh Phục Linh, con mẹ nó, cô thật muốn ăn đòn”
Quát lên một tiếng chói tai, sau đó lại tiếp tục yên tĩnh.
Anh chàng đầu đinh đứng bên ngoài cửa ra vào suy đi nghĩ lại, nghĩ không ra liền rút ra một điếu thuốc hút, lúc ngẩng đầu nhìn sắc trời, lúc lại nhìn đến cửa phòng, không biết lão đại muốn làm bao lâu?
“Tiểu Chấn”
Một lúc sau, bên trong vọng ra âm thanh đè nén tức giận của Đồng Trác Khiêm.
Anh chàng đầu đinh đi vào, hành quân lễ: “Lão đại, Tiểu Chấn không có ở đây, anh có gì phân