Polly po-cket

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Hồng Hạnh Thổn Thức

Hồng Hạnh Thổn Thức

Tác giả: Tào Đình

Ngày cập nhật: 02:55 22/12/2015

Lượt xem: 1341000

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/1000 lượt.

c kênh đó thì Tiểu Nê đã hét toáng lên đòi xem hài kịch. Đinh Tuấn Kiệt lúc đó lại quên mất thân phận liền tranh cãi với cô nàng.
Họ cãi nhau ầm ĩ một hồi.
"Ư, Anh mà con ngang ngược như thế, em sẽ sai Vương Giả tới cắn chết anh. Vương Giả của em có thể đấu với chó cảnh sát đấy"
Nói là cãi nhau chỉ thấy tiếng của Tiểu Nê và tiếng sủa của con chó Vương Giả. Đinh Tuấn Kiệt chỉ nói được đúng một câu: " Đã nói anh là người được chọn kênh mà." rồi không nói thêm được câu nào nữa. Nhân tiện cũng phải giải thích thêm là Vương Giả chỉ bé bằng nửa cái đuôi của cho cảnh sát thôi. Cuối cùng anh chàng chỉ còn biết khoanh tay trước ngực nhìn kẻ thắng cuộc đắc thắng ngồi xem phim " Người tình trong mộng."
Những ngày này, ở trong công ty Đinh Tuấn Kiệt gặp phải một số phiền toái khiến anh chán nản, thêm vào đó lại nhận được điện của vợ báo ông nội anh lại ốm. Bất giác anh châm một điếu thuốc, anh chỉ hút thuốc khi tâm trạng không tốt mà thôi.
Đột nhiên cô nàng lại mò tới, vừa nhìn thấy anh đang hút thuốc trong phòng liền chống nạnh giống hệt những bà bán hàng ngoài chợ rồi lớn tiếng mắng: " Anh đừng có đứng đó mà nhả mây nhả khói nữa, anh có biết hiện tượng hiệu ứng nhà kính càng ngày càng nghiêm trọng không đấy?"
Đinh Tuấn Kiệt lườm cô nàng một cái chẳng thèm nói năng gì.
"Này, anh có thái độ gì đấy hả? Không cẩn thận tôi hắt nước rửa chân dập tắt thuốc của anh bây giờ."
Đàn ông không hơi đâu đi đôi co với đàn bà, anh nhắm mắt không thèm chấp. Chưa đầy hai phút sau, một cốc nước lạnh hắt thẳng vào mặt. Đinh Tuấn Kiệt tức giận, trợn mắt nhìn cô nàng hằn học.
Đối với Đinh Tuấn Kiệt mà nói, phải sống nhờ ở nhà người khác đã là một việc rất đáng xấu hổ rồi, đã thế lại bị một con bé vừa tròn 20 tuổi bắt nạt. Thật là không tưởng tượng nổi.
Đinh Tuấn Kiệt chịu nhục thế là quá đủ, mắt vằn lên. Lúc này con chó dở hơi lại bắt đầu sủa nhặng lên khiến tâm trạng anh tồi tệ đến cực điểm. Lâm Tiểu Nê đờ người ra vì sợ, cô không ngờ anh chàng ngày thường vốn hiền lành lại phản ứng mạnh đến thế. Tuy sợ tái mét mặt nhưng cô nàng vẫn bướng bỉnh lên giọng: " Chưa lấy nước rửa chân hắt cho là may cho anh lắm rồi đấy!"
Đinh Tuấn Kiệt vừa lấy tay vuốt nước trên mặt vừa " hừ" một tiếng rồi chỉ ra cửa quát tướng lên: " Đi ngay!"
Đinh Tuấn Kiệt thề rằng nếu lúc đó Tiểu Nê còn tiếp tục lèo nhèo có lẽ anh sẽ phá lệ không đánh phụ nữ.
May mà cô nàng cũng biết điều ngậm miệng lại rồi sợ hãi lùi về phía sau, Vương Giả cũng vừa sủa vừa chạy theo chủ nhân. Đinh Tuấn Kiệt tức giận đóng sập cửa lại.
Đêm hôm đó Đinh Tuấn Kiệt nhớ tới quê hương yêu dấu xa xôi của mình, nhớ tới người thân bất giác khóc ấm ức.
Nếu như hôm đó bà Lâm không tới nhẹ nhàng khuyên nhủ anh, những câu nói đó giống như lời mẹ nói với con trai khiến anh cảm động, nếu không có lẽ giờ đây Đinh Tuấn Kiệt đã rời khỏi nhà họ Lâm.
Sau đó Đinh Tuấn Kiệt ước gì hôm đó mình đã rời khỏi nhà họ Lâm, nếu vậy anh đã không yêu người không nên yêu này.
Mấy tuần sau, Đinh Tuấn Kiệt và Lâm Tiểu Nê chiến tranh lạnh với nhau. Thực ra anh cũng không muốn làm dữ với "con nhóc" này lâu như thế bởi từ lâu anh không còn giận cô bé nữa, có điều anh không muốn mình là người lên tiếng làm lành trước mà thôi.
Nhưng con chó chết tiệt kia lại là kẻ rắc rối chuyên đổ thêm dầu vào lửa. Mỗi lần nhìn thấy Đinh Tuấn Kiệt nó lại nhảy xổ ra sủa nhặng lên không ngừng, rồi đuổi theo anh, có mấy lần còn tới cắn rách ống quần của anh. Nhưng Đinh Tuấn Kiệt vẫn tránh không xung đột với con chó Vương Giả chết tiệt cứ cố ý gây sự.
Có một lần nó đuổi theo Đinh Tuấn Kiệt vào tận cửa phòng ngủ, trong lúc khẩn cấp Đinh Tuấn Kiệt chỉ kịp vớ lấy chậu xương rồng cảnh. Vương Giả thừ thắng nhảy lên, mũi đụng ngay phải gai xương rồng nhọn liền rên ư ử, cụp đuôi chạy thẳng. Từ đó nó hận Đinh Tuấn Kiệt tận xương tủy. Đinh Tuấn Kiệt cũng hận không thể nấu nhừ con chó khỉ gió này. Ngày nào cũng vậy cứ ra khỏi cổng là anh liền ôm lấy chậu xương rồng, tuy cách này hơi phiền phức nhưng cũng rất hiệu quả. Vương Giả cũng biết điều, chỉ dám sủa hoắng lên nhưng vẫn giữ khoảng cách năm bước chân với Tuấn Kiệt.
Lâm Tiểu Nê cũng biết thói xấu của chó cưng, nhưng cô cố làm ra vẻ không biết.Anh tự cảm nhận thấy số lần gặp Tiểu Nê ngày càng nhiều, thì ra đã gần đến kỳ nghỉ Quốc Khánh một tuần.
Những ngày nghỉ dài có chủ bên cạnh con chó càng ngông cuồng, sáng nào Đinh Tuấn Kiệt đi làm cũng kiếm cớ gây sự.
Một hôm, Đinh Tuấn Kiệt dậy muôn hơn thường lệ, khi anh tỉnh hẳn thì trong nhà không còn ai nữa. Vội vội vàng vàng đánh răng rửa mặt, anh chẳng còn thời gian quan tâm tới kiểu tóc của mình, anh sải bước dài ra khỏi cửa, quên mang cả bùa hộ mệnh của mình - chậu xương rồng.
Con chó theo thói quen lại nhảy xổ về phí Đinh Tuấn Kiệt rồi sủa mãi không thôi. Xem ra nó đang muốn cắn chân anh, lúc nguy cấp mới nhớ ra sự lợi hại của chậu xương rồng. Anh chàng đưa mắt nhìn xung quanh thì đụng ngay đôi dép lê Tiểu Nê để ngoài cửa liền vội vàng nhặt lên, giả vờ nâng lên cao giống như đang bê chậu xươ