The Soda Pop

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Hồng Hạnh Thổn Thức

Hồng Hạnh Thổn Thức

Tác giả: Tào Đình

Ngày cập nhật: 02:55 22/12/2015

Lượt xem: 1341078

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1078 lượt.

, kỹ năng làm ăn trong chốn thương trường của anh ngày càng thành thạo, từ khả năng quan sát đến tác phong làm việc càng vượt trội so với những thanh niên cùng trang lứa. Lâm Quốc Quần dần dần để anh tham gia vào một số cuộc họp cơ mật của công ty. Được sự xem trọng của Chủ Tịch, mọi người trên dưới công ty đều nhìn Đinh Tuấn Kiệt bằng một con mắt khác.
Cách nghĩ của Lâm Quốc Quần rất dễ lý giải, Đinh Tuấn Kiệt được xem là người có năng lực, phải đem công ty mà mình phải vất vả bôn ba nửa đời người mới có được gia cho một người xa lạ là một việc không dễ dàng gì. Nhưng nếu là con rể trong nhà thì cũng yên tâm hơn.
Khi sự tin yêu của ông Lâm Quốc Quần đối với Đinh Tuấn Kiệt rõ ràng hơn thì ông bắt đầu bàn với vợ: "Nếu chung nó sớm kết hôn với nhau thì tôi cũng có thể về hưu, và khi đó có thể ngồi ở nhà mà bồng bế những đứa cháu kháu khỉnh, bụ bẫm, như thế chẳng tốt lắm sao?"
Bà Lâm liền mắng lại chồng và nói ông nằm mơ à, nhưng thực ra trong thâm tâm bà cũng rất quý mến Đinh Tuấn Kiệt, chẳng qua vì không muốn thua chồng.
Thế là trong khi hai vợ chồng già sôi nổi bàn tính thì Lâm Tiểu Nê và Đinh Tuấn Kiệt lại không hề có động tĩnh gì.
Lúc này đang là tháng Tư, đúng mùa hoa nở rộ, cây liễu ngoài cửa sổ nhẹ nhàng đung đưa theo làn gió, ánh nắng mặt trời ấm áp mà không gắt, gió mát lành mà không lạnh. CHính là mùa khiến con người ta cảm thấy thoải mái vui vẻ nhất trong năm. Thím Trương đi chợ mua thức ăn, trước khi đi miệng còn lẩm bẩm mua một cái bánh ga tô thật to, Tiểu Nê vẫn chưa đi làm về. Bà Lâm vừa xem tivi vửa gọt hoa quả cho chồng và Tuấn Kiệt đang ngồi cạnh, họ đang tận hưởng ý vị của mùa xuân đáng quý nhất trong năm.
Hôm nay là sinh nhật lần thứ hai tám của Đinh Tuấn Kiệt. Đinh Tuấn Kiệt nói với mẹ nuôi bằng giọng trầm ấm mọi khi rằng mẹ anh sinh anh đúng lúc thời tiết không lạnh, cũng không nóng. Nhưng anh thực sự không hiểu nổi tại sao sinh nhật của người con trai đã trưởng thành lại vẫn ăn bánh ga tô, anh nói mình đâu còn là trẻ con nữa.
" Các con là con trai, con gái của mẹ, trong mắt mẹ các con mãi mãi là trẻ con." Bà Lâm vừa cười vừa giải thích.
Người nói thì không có ý gì, nhưng người nghe lại nghĩ khác. Đinh Tuấn Kiệt sau khi nghe mẹ nuôi nói những lời chan chứa tình cảm như vậy, anh cảm thấy vô cùng xấu hổ khi nhớ lại mục đích ban đầu khi tiếp cận nhà họ Lâm của mình. Anh tự thề với bản thân, đến khi hai cụ già không đi lại được thì anh sẽ cáng đáng trách nhiệm phụng dưỡng, chăm sóc hai cụ như bố mẹ ruột của mình.
Khi ăn cơm, thím Trương vô tình hỏi sao Tiểu Nê vẫn chưa về, hay là đã xảy ra chuyện gì. Điều này khiến Đinh Tuấn Kiệt không thể tập trung vào bữa cơm. Đúng lúc Đinh Tuấn Kiệt đang nghĩ có nên đi đón Tiểu Nê hay không thì chuông cửa reo.
Nhìn vẻ mặt vui mừng của thím Trương khi mở cổng thì đúng là Tiểu Nê đã về, phải khó khăn lắm tâm trạng của Đinh Tuấn Kiệt mới thoải mái một chút thì lúc này lại bị hai người vừa bước vào cổng làm cho căng thăng trở lại. Anh quen cả hai người vừa bước vào.
Lâm Tiểu Nê và Giai Nhiên.
Đương nhiên hai người họ vốn đã quen nhau, cùng nhau vui vẻ đi vào cũng chẳng có gì lạ cả, cái khiến cho Đinh Tuấn Kiệt cảm thấy khó chịu là Giai Nhiên đang nắm tay Tiểu Nê.
" Tiểu Nê!" Bà Lâm sững sờ khi nhìn thấy họ thân mật như vậy. Ngay lập tức bà chạy lên phía trước kéo con gái ra rồi khẽ mắng: " Con không biết hôm nay là sinh nhật của Tuấn Kiệt à?" Bà vừa tỏ ra tức giận nói với con gái đồng thời nhắc khéo với cô Đinh Tuấn Kiệt đang nhìn.
" Chút nữa thì con quên mất, là do Giai Nhiên nhắc con nên chúng con mới không đi xem phim mà vội về đây luôn." Tiểu Nê nói rồi nhìn Giai Nhiên cười.
Đinh Tuấn Kiệt cười gượng, tay anh đặt dưới bàn, không ai nhìn thấy tay anh đang nắm chặt thành hình nắm đấm.
Lúc này cử chỉ của Giai Nhiên rất thoải mái, anh ngồi xuống cnạh Đinh Tuấn Kiệt rất tự nhiên , rồi vỗ mạnh vào lưng Đinh Tuấn Kiệt hỏi: "Anh bạn, đã lâu lắm rồi không đến chơi cờ với tôi! Có phải thua nhiều nên sợ rồi phải không?"
Khi nói chuyện Tuấn Kiệt nhìn Tiểu Nê khó hiểu, nghi ngờ, anh cũng không chú ý đến câu nói của Giai Nhiên, cho nên không đáp lại.
Giai Nhiên như chạm phải đinh, lắc lắc vai ý nói với Tiểu Nê không sao cả.
" Dì Lâm à, sao hôm nay nhiều thức ăn thế?" Giai Nhiên chuyển sang nói với bà Lâm.
Có thể nói bà Lâm là người biết Giai Nhiên từ bé tới lớn do vậy đương nhiên bà rất vồn vã với cậu rồi, nhưng nhìn thấy con rể tương lai Đinh Tuấn Kiệt tức đỏ mắt, bà chỉ biết gượng gạo ậm ừ một tiếng cho qua.
Ông Lâm Quốc Quần nói chuyện với Giai Nhiên rất tự nhiên , cởi mở. Ông hỏi thăm sức khỏe bố mẹ của Giai Nhiên, cũng chỉ muốn làm cho không khí trở nên vui vẻ hơn.
"Ồ! Mẹ cháu a?" Giai Nhiên vừa gắp thức ăn vừa nói " cùng bố cháu đi Hà Lan chơi rồi, hai cụ cứ như trẻ con ấy. Có điều hôm qua cháu nói chuyện với mẹ cháu qua điện thoai, bà cụ đang lo giục cháu tìm con dâu mới!" Giai Nhiên nói một mạch rồi tự nhiên nhìn Tiểu Nê cười đầy ẩn ý.
Tiểu Nê đỏ mặt, cúi đầu xuống đất.
" Ha ha!..mẹ anh chỉ