
Tác giả: Mạc Nhan
Ngày cập nhật: 03:39 22/12/2015
Lượt xem: 134601
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/601 lượt.
, cô đem phong bì ra xem, người đàn ông đầu tiên của cô sẽ là một người như thế nào đây?
Nữ hầu chuẩn bị áo ngủ tơ lụa màu tím cho cô, áo trong suốt căn bản che không được cảnh xuân bên trong, đơn giản là vì lấy lòng đàn ông mà thiết kế. Trời đã vào đêm, cô trốn vào chăn bông lui ở góc giường, ôn tập bí quyết duy nhất Lý Tuyết Lôi dạy cô để làm tốt vai trò tình nhân. Chính là cố gắng lấy lòng người đàn ông. Không thể giãy dụa, chỉ có thể đón ý nói hùa theo. Không thể rơi lệ, chỉ có thể cười. Cảm thụ nỗi sợ hãi bất an xâm nhập toàn thân cô, toàn thân sợ hãi cứng ngắc, nhưng cả ngày căng thẳng dần dần cạn kiệt thể lực của cô, thẳng đến đã qua 1 giờ sáng, Hách Linh Nhi rốt cục nặng nề không thể chống đỡ nổi mà đi vào giấc ngủ.
Phương Nghị đi công tác ở Nhật Bản một chuyến, trở lại khu nhà ở thì đã là rạng sáng hôm sau. Thành công ngày hôm nay cùng công ty Nhật Bản ký hợp đồng hợp tác, nên hảo hảo thưởng bản thân một phen. Anh có thể lực kinh người, hơn nữa có một thời gian không chạm vào đàn bà, có người thông báo tình nhân mới đã chuyển vào, đang ở trong phòng chờ hầu hạ anh. Cởi caravat, anh nhanh tắm rửa, sau đó hảo hảo hưởng thụ lạc thú ban đêm.(sáng rồi còn đêm đâu ra @.@)
Như thế nào lại như vậy? Anh buồn bựcnghĩ. Hẳn là tình nhân phải ngồi ở trên giường kiều mỵ nghênh đón anh trở về, giờ phút này lại chiếm lấy giường ngủ an ổn. Ý thức được cô vẫn là người mới, thôi được! Anh vẫn có thể biểu đạt tinh lực dồi dào. Xốc lên chăn, cảnh đẹp hiện ra thân thể lả lướt. Mi tâm chợt nhíu, cô tại sao mặc áo ngủ bên trong còn mặc quần áo lót? Cố ý trêu lòng ham muốn của anh sao?
Phương Nghị cởi áo choàng tắm ngồi ở bên giường, cẩn thận chu đáo nhìn dáng người Hách Linh Nhi, từ hai chân trắng nõn nhìn lên phía trên, thắt lưng mảnh khảnh, bộ ngực rất tròn, lấy mười tám năm cô tính phát dục rất khá, không khó tưởng tượng vài năm tiếp theo, thân mình này trở nên thành thục yêu mị như thế nào! Cởi bỏ áo ngủ trước ngực của cô, cặp vú làm mê người lập tức châm lên anh dục hỏa, anh lập tức tháo xuống aó ngực gây trở ngại kia. Hai nụ hoa phấn nộn liền lộ ra dưới ánh đèn màu, toát ra hương thơm độc đáo của xử nữ, khắp nơi kích thích dục vọng tiềm ẩn nam tính.
Trong lúc mông lung, Hách Linh Nhi cảm thấy một tia tê dạikhẽ ngứa, cô tưởng đang trầm trong mộng cảnh đẹp, nhưng lại có một cỗ run rẩy kích thích quấy nhiễu cô, dần dần kéo thần trí của cô quay về. Như thế nào có con sâu đang di động trên ngực? (chết cười) Cô trấn tĩnh hoảng hốt nhìn, một đôi mắt buồn ngủ lim dim dần dần chuyển sang kinh ngạc.
“A –”Cô sợ hãi lùi ra sau, thẳng tắp trừng mắt nhìn sắc lang quen mắt này.
“Tỉnh?” Anh không ngờ cô gái nhỏ này sẽ hoảng hốt như vậy.
“Anh, anh, anh... Là lần trước kia...”
“A? Còn nhớ rõ? Không sai, tôi chính là ông chủ của cô.” Phương Nghị xấu xa nhìn biểu tình kinh ngạc của cô, phát hiện đây cũng là một loại hưởng thụ, nói vậy đêm nay sẽ là một đêm phấn khích nha.
Sự tình phát triển rất giống diễn kịch, đầu cô hỗn độn nhất thời để ý không rõ ràng. Cô không thể tin được người đàn ông ở trước mắt cư nhiên sẽ là người thiếu chút nữa đụng phải cô, còn nghĩ cô trở thành kẻ lừa đảo, lúc ấy vì giữ gìn tự tôn cô cao ngạo đem chi phiếu quăng trả lại cho anh! Mà hiện tại, cô rõ ràng vì tiền bán đứng thân thể, này... Quả thực là dọa người, cô xử lý thế nào đây!
Phương Nghị đem vẻ mặt cô chợt thanh chợt hồng xem ở đáy mắt, cảm tưởng thật là thú vị!
Trong mắt anh ta hiện lên cười nhạo tổn thương tự tôn của cô, Hách Linh Nhi lòng đang rỉ máu, mọi người đàn ông đều được, vì sao cố tình là anh! Anh nhất định đem mình nhận định thành cô gái giả nhân giả nghĩa thanh cao, cười nhạo cô kết quả còn không phải là vì tiền bán đứng thân thể, nha! Cô hảo ngượng ngùng!
Thưởng thức vẻ mặt cô thay đổi, Phương Nghị thân thủ nhanh nhẹn kéo chăn trên người cô ra.
Hách Linh Nhi phản xạ bắt lấy tấm chăn, toàn thân cứng ngắc bất động, tuy rằng sớm có chuẩn bị tâm lý, nhưng chuyện tới trước mắt vẫn là lùi bước kháng cự. Sự xuất hiện của anh sớm dọa chạy dũng khí của cô. Liền như vậy lôi kéo đưa đẩy, tốn rất nhiều thời gian, cũng đánh rớt kiên nhẫn của anh, Phương Nghị không hờn giận khiến sắc mặt của cô sợ hãi trắng bệch.
“Cô không phải tự nguyện?”
Cô vẫn ngồi cứng ngắc.
Phương Nghị không kiên nhẫn vẫy tay: “Nếu cô không muốn, tôi không miễn cưỡng cô, mọi thứ thu lại, tôi phái người đưa cô trở về.” Anh cũng không thừa hơi để đi trấn an một cô gái nhỏ, anh muốn một người phụ nữ thành thục tự động hầu hạ anh, đổi thành tiểu nữ sinh quả nhiên vẫn là tự tìm phiền toái.
“Đợi chút!” Hách Linh Nhi nhanh giữ chặt cánh tay anh, chăn rơi xuống, bộ ngực khéo léo rất tròn lõa lồ trước mắt anh.
Cô không thể mất đi tiền viện trợ, dù cô ngượng ngùng hít thở không thông, nhưng sự thật hoàn cảnh sẽ bức tử thân nhân của cô. Cô mạnh mẽ nặn ra nụ cười quyến rũ, kiên định kéo tay anh đặt ở bộ ngực chính mình. Cảm nhận được nhịp tim của cô run run, Phương Nghị để mặc cô lôi kéo. Nên hay không nên chạm vào cô ấy? Ý tnghĩ này làm