Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Hot Girl Lưu Lạc Giang Hồ

Hot Girl Lưu Lạc Giang Hồ

Tác giả: Diệp Toàn

Ngày cập nhật: 04:23 22/12/2015

Lượt xem: 134658

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/658 lượt.

qua vô số nóc nhà , cây đầu , ước chừnghơn nửa giờ sau , cảnh sắc chung quanh cũng đã thấy hoang vắng , giốngnhư tiến nhập vào thế giới khác .
Hoàng Thi Hàm trộmtrợn to hai mắt , âm thầm đánh giá Lão thái bà , phát hiện thầnthái của bà ta vẫn tự nhiên , thậm chí trên trán không thấy một giọtmồ hôi .
Đừng nói là một vịlão bà , mà ngay cả một tráng hán trẻ tuổi muốn ôm một người caomột mét sáu tám , thể trọng năm mươi Hoàng Thi Hàm chạy băng băng nhưthể , chỉ sợ cũng sớm mệt đến nằm ngửa vậy mà … bà già này rốtcuộc là người như thế nào ? Bà ta vì sao lại có bản lĩnh lớn nhưvậy ?
Lão thái bà chân gầnnhư không chạm đất , mặc sức phi hành với núi non trùng điệp , thẳngđến khi phía trước bất ngờ xuất hiện vách núi mới dừng lại , nhẹnhàng mà thở ra một ngụm khí lớn .
Vách núi này dốctám mươi độ , theo lẽ thường mà nghĩ , một bà già tay không tuyệtđối không thể đi lên đỉnh núi , huống chi trong tay còn ôm theo HoàngThi Hàm .
Nhưng mà , lẽ thườnglại trong chớp mắt bị phá bỏ , Hoàng Thi Hàm sợ tới mức nhanh chóngnhắm hai mắt lại , nói gì cũng không dám tiếp tục nhìn lén.
Chỉ thấy Lão tháibà thét dài một tiếng , tiếp theo mạnh mẽ hút một ngụm chân khí ,toàn thân như một mũi tên nhọn phóng lên đỉnh núi .
Hoàng Thi Hàm nhắnhai mắt chặt hơn , đồng thời ôm đầu lão thái bà , chết cũng khôngchịu buông tay .
Lão thái bà dườngnhư hết sức quen thuộc với địa hình địa vật nơi này , vài lần nhờvào việc nắm lên tảng đá chìa ra nghỉ ngơi đồng thời để thở . Nhưngthân thể của bà vẫn không dừng lại , một hơi liền mạch lưu loát ,diễn biến đáng được xưng tụng là một lần hoàn mỹ .
Tuy rằng chưa quá mộtgiờ , nhưng Hoàng Thi Hàm lại cảm thấy như đã qua mấy thế kỷ , chođến khi hai chân của nàng đặt trên mặt đất thì cả người mới thanhtỉnh .
Hoàng Thi Hàm từ từmở hai mắt , cẩn thận nhìn , không kìm được kinh hô một tiếng , suýtnữa té xỉu trên đất .
Thì ra , trên đỉnhnúi là một miếng thạch bích hình chữ nhật , ước chừng bằng một sânbóng rổ , trụi lủi một mảnh , không có gì hết .
“Này … nơi này là nơinào ?” Hoàng Thi Hàm sững sờ nhìn bà ta “Ngươi dẫn ta tới đây làm gì?”
Lão thái bà khôngtrả lời , ngồi xuống xếp bằng . Vừa mới chạy một khoảng thời giandài , hiển nhiên đã hao tổn không ít nội lực của bà , bởi vậy nhấtđịnh phải vài lần thở thô nạp , bổ sung nguyên khí đã mất .
Một khoảng thời gianyên tĩnh dài qua đi , lão thái bà mới mở hai mắt.
“Nơi này là TháiHành Sơn , người khác không biết , địa hình ẩn mật trong ngọn núinhỏ.”
“Thái Hành Sơn?” thầnsắc Hoàng Thi Hàm đại biến , phát âm lại càng không rõ .”Tôi … tôi rõràng đang ở Đài Đông , từ lúc nào … từ lúc nào chạy tới chỗ này …”Lão thái bà lộ vẻ nghi ngờ , “Lão thân tung hoàng võ lâm hơn mười năm, sao chưa từng nghe qua nới nào gọi là “Đài Đông”.”
“Trời ạ ! Đây rốtcuộc là đã xảy ra chuyện gì ? Tôi sắp điên mất ! tôi thật sự sắpđiên rồi!” Hoàng Thi Hàm như người bị bệnh thần kinh , sau khi tự lẩmbẩm một mình thời gian dài mới dần dần ổn định lại .
Từ khi nàng đi rakhỏi sơn động kia , từng ngọn cây cọng cỏ , chứng kiến cách nói năngcủa người nơi đây , quần ào , toàn bộ đều khiến nàng cảm thấy xa lạ, chẳng lẽ …
“Bà mau nói cho tôibiết !” Hoàng Thi Hàm cuối cùng nghĩ đến một trong sách , hoặc làtrên TV có nói đến tình hình này . “Bây giờ là niên đại nào ?”
“Niên đại?” Lão tháibà lắc đầu , “Thứ cho lão thân ngu dốt , không biết ý những lời nàycủa ngươi.”
Hoàng Thi Hàm nghĩmột chút , lập tức sửa miệng hỏi : “Ý tôi là , bây giờ là triềuđại nào ?”
Lão thái bà sửngsốt , dường như không nghĩ nàng sẽ hỏi vấn đề này , nhưng vẫn trảlời : “Bây giờ là Đại Minh triều Vạn Lịch năm thứ 19 .”
“Minh triều?” HoàngThi Hàm cảm thấy đầu ầm ầm vang lên , toàn thân càng run rẩy khôngthôi . “Tôi … tôi sao có thể đi tới Minh triều … Ôi trời , bà mau nóicho tôi biết , đây không phải là thật …”
Lão thái bà vẫnsửng sốt “Cô gái trẻ , ngươi là con dân Đại Minh triều , sao có thểkhông biết đến ?”
“Tôi không phải a !”Hoàn Thi Hàm kích động nói “ Tôi mới vừa tốt nghiệp , tôi ở BìnhĐông , quốc gia của tôi gọi là Trung Hoa dân quốc , ở Đài Loan.”
Lão thái bà cắt đứtlời của nàng . “Cái gì mà Trung Hoa dân quốc , Đài Loan ? Đó là ởđâu ? Ngươi nói vậy có ý gì ?”
“Ai nha ! tôi điên mấtthôi ! Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra a !” Hoàng Thi Hàm gấp đến độdậm chân , cuối cùng vẫn không kiềm chế được , đem mọi chuyện mìnhgặp phải nói ra toàn bộ , không giữ lại chút nào .
Hai mắt lão thái bàkhông hề chớp nhìn nàng chằm chằm, không chen vào một câu , giống nhưđang suy nghĩ xem lời nàng nói có mấy phần đáng tin .
Chờ sau khi Hoàng ThiHàm nói hết , một lúc sau , lão thái bà mới nói : “Cô gái trẻ ,ngươi nói nhiều như vậy , nói cách khác là ngươi tới từ nơi nào đócủa bốn trăm năm sao ?”
“Đúng ! Đây chính làcảnh ngộ của tôi .” Hoàng Thi Hàm liên tục gật đầu .
Lão thái bà nhìnnàng hồi lâu , cuối cùng không đầu không đuôi hỏi một câu : “Thiết bảnthần toán Hoàng Thiết Chủy là lệnh tôn đại nhân ?” Hoàng Thi Hàmkhông đáp , hỏi lại : “Thiết Bản thần toán Hoàng T


Snack's 1967