Old school Easter eggs.

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Hứa Trao Em Kim Ngọc Lương Duyên

Hứa Trao Em Kim Ngọc Lương Duyên

Tác giả: Hoan Hà

Ngày cập nhật: 04:24 22/12/2015

Lượt xem: 1341221

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1221 lượt.

Sơ dọn dẹp nhà cửa. Lúc ấy Đào Đào đang ngồi trong phòng ăn, dáng vẻ nhàn nhã. Bộ váy công sở màu lông chuột, mái tóc buộc cao đằng sau tôn thêm dáng vẻ xinh xắn, cuốn hút. Hạ Sơ rất ngưỡng mộ dung nhan của Đào Đào, mỗi ngày Đào Đào lại xuất hiện với một sự quyến rũ mới.
Nhìn thấy Hạ Sơ, Đào Đào mỉm cười và đẩy cốc sữa đậu nành cùng với bánh quẩy về phía cô: “Vừa nãy tớ xuống dưới mua đồ ăn sáng thì gặp bà Vương. Bà ấy nói nhỏ với tớ rằng, gần đây khu nhà của bọn mình mới có một anh chàng lái xe Toyota chuyển đến, nhìn rất đẹp trai, nhưng lối sống có vẻ không ổn lắm. Thế nên cô nàng trang điểm diêm dúa mò đến đêm nọ chín mươi phần trăm là đến tìm anh ta, bà bảo bọn mình phải cẩn thận đấy.”
Đào Đào không kìm được bèn bật cười “ha ha.”
Vân Hạ Sơ bưng cốc sữa đậu nành lên, cảm thấy hơi ngại ngùng.
Với tư cách là nhà thiết kế hàng đầu của công ty Ân Y, giờ đây Hạ Sơ cũng được coi là nhân vật khá có tiếng tăm trong ngành, cô được công ty lớn về đồ trang sức lôi kéo trọng dụng. Công việc chính của Giang Đào Đào là làm tài vụ cho một công ty nước ngoài, ngoài ra mỗi tuần có ba buổi tối, cô đến một sàn nhảy làm người nhảy mẫu cho sàn. Ước mơ lớn nhất của cô là kiếm được nhiều tiền để phá, để cả ngày lang thang trong các siêu thị lớn của thế giới để tiêu tiền. Hiện nay, ba phòng ngủ của căn hộ này, có một phòng chuyên chứa quần áo, túi xách, giày dép, nước hoa của Đào Đào. Câu châm ngôn của Giang Đào Đào là trên thế giới này đàn ông là loại động vật thay đổi thất thường nhất, chính vì thế phụ nữ cần phải đối xử tốt với chính mình! Bỏ tiền ra để mua niềm vui cho chính bản thân mình. Đào Đào giống với mẫu người làm việc trong ngành thời trang, cô là tín đồ của thương hiệu thời trang Prada.
Sáu giờ tối, tại một nhà hàng kiểu Âu gần khu vực Bắc Thìn, như thường lệ, Vân Hạ Sơ gọi suất bít tết mà mình thích nhất. Sau đó liếc Triệu Chí Hàm đang ngồi đối diện, trông anh ưu tư như đang có tâm sự gì đó. Ánh đèn trong nhà hàng mờ ảo, anh đang chăm chú xem thực đơn, cặp mi dài rủ bóng xuống mí mắt dưới. Vân Hạ Sơ than thầm trong lòng, hình như có ai đó nói rằng đàn ông có lông mi dài rất đa tình, nhưng Triệu Chí Hàm đối xử với cô không vồ vập cũng không thờ ơ, mà thay đổi thất thường.
Đã nhiều lần, Hạ Sơ hạ quyết tâm sẽ chia tay, nhưng vừa nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của Triệu Chí Hàm, cô vừa cắn môi vừa giậm chân: Thôi, thôi, tuổi tác cũng không còn trẻ trung gì, lấy ai cũng thế thôi. Điều quan trọng, Triệu Chí Hàm dung mạo bình thường, anh ấy cũng là người điềm đạm, chân thành và là mẫu đàn ông của gia đình.
Ăn tối xong, hai người rời nhà hàng, bên ngoài trời bắt đầu lất phất mưa. Lúc đầu Vân Hạ Sơ định bảo Triệu Chí Hàm cùng cô đến quảng trường Phong Liên xem sản phẩm mới của Swarovski đã có mặt ngoài thị trường chưa. Nhưng Triệu Chí Hàm đã vội nói: “Anh có chút việc phải về trước, em bắt taxi đi nhé.” Nhìn Triệu Chí Hàm nhanh nhẹn cúi đầu chui tọt vào xe rồi vẫy tay chào, Vân Hạ Sơ há miệng chưng hửng không nói được lời nào.
Triệu Chí Hàm là người tổ chức chuyên mục cho một tạp chí thời trang, tác phẩm đạt giải của Vân Hạ Sơ đã được tòa soạn tạp chí chọn. Vì thế, họ đã tìm đến công ty gặp Hạ Sơ định làm một kỳ phóng sự. Sau nhiều lần trao đổi với Vân Hạ Sơ, Triệu Chí Hàm đã tổ chức được một kỳ phóng sự khiến cả hai bên đều hài lòng.
Sau đó, tòa soạn tạp chí có thêm mấy lần hợp tác với Ân Y, họ phát hiện ra Vân Hạ Sơ vẫn đang độc thân. Thế là ông Dương – Tổng biên tập tạp chí đã nhiệt tình vun vén cho cô và Triệu Chí Hàm. Nhưng ngay từ đầu An Hinh đã tỏ rõ thái độ phản đối, cô nói Triệu Chí Hàm hiếm khi mỉm cười, qua đó có thể thấy nội tâm của anh chàng này rất u ám, không phải là người Hạ Sơ có thể tin cậy để gửi gắm cuộc đời.
Còn Vân Hạ Sơ thì muốn thử tìm hiểu, vì thế cứ cách dăm ba hôm cô lại đi ăn, đi xem phim với Triệu Chí Hàm, dần dần cũng rút ngắn được khoảng cách. Vân Hạ Sơ không nói cho An Hinh biết rằng Triệu Chí Hàm rất phù hợp với tiêu chí chọn bạn đời của cô.
Tuy nhiên, thái độ của Triệu Chí Hàm cứ dở dở ương ương như vậy, khiến Vân Hạ Sơ không thể hạ quyết tâm nói lời chia tay được.
Vân Hạ Sơ đứng một mình đợi taxi dưới mưa. Bên cạnh có một đôi trai gái che chung một chiếc ô và hôn nhau rất thoải mái.
Không hiểu sao hồi trẻ cô luôn có cảm giác rằng, đàn ông nếu mình thích sẽ gọi được họ đến, còn không thích thì đuổi họ đi, điều ấy hoàn toàn phụ thuộc vào tâm trạng của mình. Nhưng hành động của Triệu Chí Hàm tối nay khiến cô phải thay đổi những suy nghĩ đơn giản trước đây của mình.
Giờ tan tầm, bắt taxi là điều rất khó khăn, đợi một hồi lâu mà các xe đều chật khách. Vân Hạ Sơ liền đi bộ thẳng về nhà dưới trời mưa tí tách. Bắc Kinh mặc dù đã sang đầu mùa hạ, nhưng sau cơn mưa vẫn cảm thấy tiết trời lành lạnh, về đến nhà người cô đã ướt hết.
Nhà cửa lạnh ngắt thế này còn lâu Đào Đào mới về.
Tắm rửa xong xuôi, Vân Hạ Sơ liền trèo lên giường ngủ một giấc ngon lành. Đợi đến khi cô mơ màng nghe thấy tiếng chuông điện thoại di động, mới phát hiện ra đầu đau như búa bổ, nhì