
Tác giả: Anh Túc
Ngày cập nhật: 03:22 22/12/2015
Lượt xem: 134738
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/738 lượt.
mắt đã chọn anh vào công ty chứ? Anh chắc chắn là hình mẫu “có ý” của em mà! Thật ra vấn đề này anh đã muốn hỏi em từ lâu, chỉ là có chút ngượng, anh nghĩ giờ mình là vợ chồng rồi, chút chuyện nhỏ này đừng so đo nhé!”
“…” Trên đời, loại người da mặt dày như hắn thực sự không nhiều.
Ở bên cạnh hắn lâu như thế, giờ cô cũng ít nhiều hiểu được “lấy nhu thắng cương.” Còn nhớ trước đây hắn bảo cô phải mềm mại hơn chút, giờ đã thể hiện toàn bộ tác dụng rồi! Muốn cô như nữ hầu rượu, nói ngọt ngào sao? Đàn ông đều sĩ diện cả! Tốt, vậy Từ Hách Quân hắn cứ mãi mãi bị giấu như thế nhé!
Cứ theo lời của hắn, Hoàng Thượng Dung mím môi, thừa nhận.
“Đúng thế, bị anh phát hiện rồi, thật ra em “chú ý” anh lâu lắm, đêm đó là em không kìm lòng được, người bá vương ngạnh thượng cung là em, không phải anh.”
Không nghĩ tới sẽ nghe được lời tỏ tình thẳng thừng kinh người từ miệng cô, Từ Hách Quân thực sự vừa mừng vừa sợ. Hóa ra, hắn thực sự mị lực kinh người, ngay cả nữ hoàng đế cũng không chịu được!
“Ôi, Thượng Dung bảo bối của anh.”
Tốt tốt, ngọt ngào một chút, đúng là có thể được đến nhiều ngọt hơn, Hoàng Thượng Dung cô phải học.
Vĩ thanh
“Oe oe oe…”
Một trận tiếng khóc của trẻ con vang dội xuyên thủng phòng sinh, Từ Hách Quân tay cầm tay Hoàng Thượng Dung, toàn thân không ngừng run rẩy.
Lần trước đã phải bỏ qua quá trình Hạo Hạo sinh ra, từ đây về sau, mỗi một lần, hắn sẽ không bỏ qua quá trình từng kết tinh tình yêu của hắn với Hoàng Thượng Dung trưởng thành.
“Sinh rồi! Thượng Dung, hu hu, cảm ơn em, khổ em rồi!”
Sinh con hóa ra khổ sở như thế, hại hắn giờ còn run rẩy, đừng sợ, giờ hắn là bố cũng hai đứa con trai mà!
“Chúc mừng Từ thái thái, lần này là một bé trai.”
Cái gì? Lại một trai?
Hoàng Thượng Dung sắc mặt vô cùng xấu, cô tràn ngập sát khí quay sang Từ Hách Quân, hỏi hắn, rốt cuộc là có chuyện gì?
“Lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt mà!” Ngay lập tức hắn nói: “Lần sau anh bảo tiểu trùng trùng X bơi nhanh một chút nhé, được không?”
“Tốt nhất là thế,” cô hung tợn nhìn chằm chằm hắn, rồi nhẹ nhàng vỗ về tiểu bảo bối trong ngực. “Nếu không, nhất định anh phải chết.”
Tiếp đó một năm sau —
Trong phòng sinh…
Thảm!
Từ Hách Quân lần này vẫn là cầm tay Hoàng Thượng Dung.
Rồi đứa bé được sinh.
“Xảy ra chuyện gì?” Nữ vương miễn cưỡng ngẩng đầu nhìn con một chút.
“Chúc mừng Từ thái thái, à.. lần này là một bé… trai…” Y tá vẫn lễ phép trao cục cưng vào tay cô, chỉ là, nhìn cô mặt cứng còng, đứa nhỏ khóc không ra nước mắt, cô y tá thấy thật kỳ lạ.
Hoàng Thượng Dung không nói một lời ôm con trai, để y tá đẩy cô ra ngoài phòng sinh, Từ Hách Quân thì ngược lại cúi đầu, ra khỏi cửa.
“Papi.” Sang năm sẽ lên lớp Một, Từ Hạo giờ rất đáng yêu, lại được duyên khác phái, vừa nãy một đám y tá vây lấy nó nói cho nó kẹo, nhưng mẹ dặn rồi, không thể tùy tiện ăn đồ người ta cho, cho nên nó phiền não lắm! “Em gái đã ra chưa?”
Từ Hách Quân không nói một cậu sờ sờ đầu con trai, dắt tay nó, rồi khom người bế con trai thứ hai lên, con trai thứ ba còn chưa đi vững để mẹ vợ bế.
“Hách Quân này, rốt cuộc là thế nào? Con nói chuyện đi chứ!”
Hắn lắc đầu, mẹ Hoàng nhìn mà mở to mắt, thầm nghĩ, chắc con rể tám phần là chịu đau đớn rồi, cũng không hỏi thêm nữa, giúp hắn ôm cháu, cùng hắn đi vào phòng bệnh.
Cửa phòng bệnh, hai lão tiên sinh ngồi ngoài tán gẫu, thấy hắn mặt mày mờ mịt dắt một, bế hai, nhịn không được an ủi mấy câu.
“Một, hai, ba, đầu năm nay còn có người sinh ba, hơn nữa còn là ba đứa con trai! Chàng trai, cố gắng lắm!”
Từ Hách Quân vừa nghĩ đến thảm trạng, thật sự cười không nối.
“Em gái cháu ở trong.” Cậu hai Từ Tán bi bô nói.
“Bốn đứa cơ à!” Hai ông cụ cười lớn, còn giơ ngón cái khen ngợi.
Hu hu hu, dù là trai hay gái, đều là bảo bối mà!
Vào phòng bệnh, Hoàng Thượng Dung đang cho cục cưng bú, nhìn thấy lão công mang theo các con đi vào, cô cũng không thèm liếc nhìn hắn, mà các con thì kích động chạy đến bên cạnh cô, đòi xem em gái.
“Nó là em trai!” Cô quay mặt con trai cho chúng nó. “Nào, chào em trai đi, nói Hello nào.”
“A, là em trai! Papi, bố thảm rồi.” Từ Hạo đã đủ lớn để hiểu chuyện, biết mẹ vẫn muốn sinh em gái, nhưng ba đứa chúng nó đều là mấy thằng khỉ con.
Thấy Thượng Dung có vẻ bình tĩnh giới thiệu thành viên mới trong nhà cho các con, ừm… có lẽ cô không tức giân như hắn tưởng.
Hơi khom người, Từ Hách Quân bày khuôn mặt cười hắn tự hào nhất, “Xin lỗi, xin lỗi, kế hoạch không cản được biến cố, sinh con trai cũng tốt mà, em xem, một bộ quần áo có thể mặc đến ba, bốn lấn, rất có lợi mà!”
Nói nhảm! Hoàng Thượng Dung cười nhạt hai tiếng, nhìn con trai trong ngực đã ăn no, cô thong thả kéo áo xuống, chờ tiểu bảo bảo nấc một cái, mới đưa hắn, để hắn đặt con xuống giường sơ sinh.
“Phải, phải đẻ lần nữa sao?”
“Không cần,” Cô trả lời rất đĩnh đạc. “Em mệt rồi.”
“A.. “ Là sao? Ngàn sai vạn sai cũng đều là tiểu trùng trùng của hắn sai…