Ring ring

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Kế Hoạch Bắt Cừu

Kế Hoạch Bắt Cừu

Tác giả: Mạc Thiểu Niên

Ngày cập nhật: 02:54 22/12/2015

Lượt xem: 1341937

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/1937 lượt.






Vì Cô Ấy, Dù Có Là Kẻ Thù Của Cả Thiên Hạ Cũng Không Sao!
[Thế giới'> Hàn Ngữ Yên: Anh Nhược Thủy, chẳng lẽ anh thật sự muốn trở thành kẻ thù của cả thiên hạ vì cô gái này sao?
Mười phút trôi qua, lúc này Hàn Ngữ Yên đang đứng cạnh Bá Đao, đôi mắt ướt lệ ấm ức nhìn Nhược Thủy Tam Thiên, cứ như người vừa điên cuồng gào thét không phải là cô ta vậy.
Quả không hổ danh là cùng một nước với Bá Đao, rất thấu hiểu cách dùng ngôn ngữ để uy hiếp người khác.
Tiếc là Nhược Thủy Tam Thiên không phải Hình Phong, trong các vấn đề về Tô Y Thược, anh chưa bao giờ phải băn khoăn điều gì, đương nhiên, anh cũng chẳng cần phải băn khoăn điều gì cả.
Cô cũng không hy vọng anh nhúng tay vào chuyện của cô, chuyện này vốn liên lụy đến cả quốc gia của anh nên đã rất phiền rồi, chưa biết chừng còn có thể gây nên chiến tranh giữa các nước, cô không muốn có người làm tổn thương anh, có điều, rõ ràng Tô Y Thược đã đánh giá thấp thực lực của Nhược Thủy Tam Thiên.
Nhược Thủy Tam Thiên không trả lời, tiếp tục nói với ba người trước mặt.
[Thế giới'> Nhược Thủy Tam Thiên: Quản lý cho tốt người phụ nữ của anh.
Những lời này anh chat lên kênh thế giới, người nhanh ý đều hiểu ngay ý của câu này là cảnh cáo Hàn Ngữ Yên cách xa anh ra một chút, càng làm rõ mối quan hệ giữa cô ta và mình xa cách thế nào. Hiển nhiên là Hàn Ngữ Yên đã bị mấy lời của Nhược Thủy Tam Thiên kích động, lập tức mở to đôi mắt dịu dàng đáng yêu nhìn Bá Đao, một lúc lâu sau cũng không thấy ai nói gì, dường như họ đang nói chuyện riêng. Tô Y Thược chờ cũng thấy mất kiên nhẫn, hôm nay cô đã mệt lắm rồi, còn phải hầu chuyện mấy người nhàm chán này, phải để tâm đến mấy chuyện ấm ớ này nữa, cô còn muốn đi sang sườn núi phía cực Nam thu thập dược liệu cơ mà.
[Phụ cận'> Bá Đao: Tôi và anh ta đơn đấu. Ai thua sẽ phải tự biến mất.
[Phụ cận'> Nhất Thược: Phản đối!
Đây vốn là chuyện của cô, cô không mong Nhược Thủy Tam Thiên chịu thiệt thòi. Cô không hiểu rõ lắm thực lực của Nhược Thủy Tam Thiên, chỉ biết là anh rất lợi hại, nhưng cô vẫn thấy lo lắng.
Bá Đao này chỉ vừa nhìn qua là thấy chỉ là dạng người hữu dũng vô mưu, bị Hàn Ngữ Yên xoay vòng vòng, người như vậy, không thể làm vua được bao lâu, e rằng trong nội bộ nước Hỗ sắp có nội loạn.
[Phụ cận'> Nhược Thủy Tam Thiên: Được.
[Mật'> Nhược Thủy Tam Thiên: Em yên tâm.
[Mật'> Nhất Thược: Không liên quan đến anh mà.
[Mật'> Nhược Thủy Tam Thiên: Chuyện của em cũng là chuyện của anh.
Bá Đao gửi yêu cầu tỉ thí, Nhược Thủy Tam Thiên ấn đồng ý, hai người lập tức được hệ thống đưa tới đấu trường.
Ở đây chỉ còn lại bốn người Nhất Thược, Hân Duyệt Thành Phục, Phiên Phiên Hồ Điệp, Hàn Ngữ Yên. Từ lúc Nhược Thủy Tam Thiên tới, Hình Phong đã rời đi rồi.
[Phụ cận'> Hàn Ngữ Yên: Một lát nữa cô sẽ biết cái gì gọi là sống không bằng chết.
Giọng nói của cô ta lộ ra vẻ tự tin, chưa từng có ai có thể đánh bại Bá Đao, tuy rằng trừ Nhất Thược ra, không ai nhìn thấy Nhược Thủy Tam Thiên ra tay thế nào, nhưng cô ta cũng không tin anh là đối thủ của Bá Đao.
Tô Y Thược không đáp, gọi thẳng Bích Lạc ra. Bích Lạc dường như vừa hồi phục nguyên khí, vừa ra đã bay múa trên bầu trời, đuôi và cánh mang ánh sáng lưu ly, nhìn vô cùng xinh đẹp.
Bay được một lát, nó lại sà xuống trước mặt Nhất Thược, liếm liếm mặt cô, rất thân mật.
Nhìn dáng vẻ của Bích Lạc, trong lòng Hàn Ngữ Yên cực kỳ ghen tị, cũng không thèm nhớ lại mình không đánh được Nhất Thược, thầm mắng: con đĩ!
[Phụ cận'> Hân Duyệt Thành Phục: Mẹ kiếp, mày đừng có cứ mở mồm ra là đĩ này đĩ nọ, không biết xấu hổ!
[Phụ cận'> Phiên Phiên Hồ Điệp: Mắng nó thì đã sao? Đĩ thì là đĩ thôi, chuyên cướp đàn ông của người khác. Hân Duyệt Thành Phục không phải là acc phụ của con đĩ kia chứ?
Trong mắt Tô Y Thược thoáng hiện lên tín hiệu nguy hiểm, cô tức giận! Hân Duyệt Thành Phục nổi giận, đang định cất lời mắng, đã thấy Phiên Phiên Hồ Điệp ngã thẳng xuống đất. Nhất Thược đang cầm một thanh kiếm trắng. Cô vốn không muốn để thanh kiếm này dính máu, nhưng không làm thế nào khác được, vì bình thường cô không dùng vũ khí, trong hành trang cũng chỉ có mỗi thanh kiếm này. Không ngờ, thanh kiếm này lại khát máu như thế, hơn nữa, toàn bộ số máu đối phương mất đi đều được thêm vào lượng máu của Nhất Thược.
Thân là một dược sư, trong bảng kỹ năng của Nhất Thược đương nhiên có kỹ năng hồi sinh, vì thế, Nhất Thược vô cùng ‘tốt bụng’ hồi sinh Phiên Phiên Hồ Điệp dậy.
Sau đó, cô lại tiếp tục chém một kiếm xuống, Phiên Phiên Hồ Điệp tiếp tục ngã gục trong chớp mắt.
Những người xung quanh rõ ràng cũng không kịp phản ứng, Phiên Phiên Hồ Điệp đã bị giết đến hai mươi mấy lần, cấp bậc vốn có là 52, giờ đã gần bằng Nhất Thược. Tên Nhất Thược càng ngày càng đỏ, cái tên được giấu đi cũng hiện rõ trước mắt mọi người. Hai chữ ‘Nhất Thược’ đỏ chót như máu.
[Phụ cận'> Hàn Ngữ Yên: Cô… cô là đệ nhất dược sư Nhất Thược?
Hàn Ngữ Yên vẫn còn ngẩn người đứng đó, quên mất luôn Phiên Phiên Hồ Điệp đ