Teya Salat

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Khắc Tinh Của Ngài Tổng Tài Lạnh Lùng

Khắc Tinh Của Ngài Tổng Tài Lạnh Lùng

Tác giả: Mật Kiến

Ngày cập nhật: 04:19 22/12/2015

Lượt xem: 134286

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/286 lượt.

giả bộ ngủ không dám đối mặt với anh, lại tinh tường biết rõ anh trước khi đi in lên trên môi cô nụ hôn có biết bao nhiêu là dịu dàng, điều duy nhất không rõ ràng chính là tình cảm của anh. Thừa dịp anh ra ngoài đi làm mới đến khoa phụ sản ở phòng khám bệnh gần đấy kiểm tra, chờ xác định suy đoán trong lòng, cô liền một đường chạy trốn tới “Thế giới cuối cùng” .
“Vậy cậu phải nói cho anh ta biết, bắt người đàn ông kia chịu trách nhiệm!” Lâu Phàm không hiểu Mạc Ưu vì sao phải trốn.
Tình ái quả nhiên đáng sợ! Ngay cả Mạc Ưu bài xích đàn ông như thế mà cũng bị rơi vào, lại còn bị hãm sâu nhất. . . . . . Từ trước đến nay Mạc Ưu đều khôn khéo quả quyết, vậy mà xử lý chuyện tình cảm sao lại giống như một người ngu ngốc vậy? Lâu Phàm thật sự khó có thể lý giải.
“Anh ấy sẽ bắt mình bỏ đứa nhỏ. . . . . .” Mạc Ưu lúc này mới nghẹn ngào nói ra khúc mắc với Hạ Thiên Khoát.
Cô không nói ra thân phận của Hạ Thiên Khoát, bởi vì Lâu Phàm nhất định sẽ đi tìm anh nói phải trái, như vậy sẽ chỉ làm sự tình càng hỏng bét! Cô không thể mạo hiểm để mất đi đứa trẻ.
Lâu Phàm nghe xong thấy không thể tưởng tượng nổi, cùng cô bạn thân vừa thấy hồ đồ lại cảm thấy vừa tức vừa đau lòng.
“Này, Mạc Tiểu Ưu! Cậu là ngày đầu tiên ra xã hội hả? Vì mấy con chó con còn chưa ra đời liền ngoan ngoãn bị nắm mũi dẫn đi, chẳng những đến nhà người ta làm người giúp việc, còn hiến thân, cậu thật sự là. . . . . . Thông minh một đời, hồ đồ nhất thời!”
Sao cô bạn này khi nói chuyện luyến ái lại không có đầu óc vậy? Đơn giản như vậy đã bị một người đàn ông lừa gạt trên giường, trước đó không tìm cô thương lượng, sau đó khi sự việc xảy ra mới chạy tới cô kể lể, bây giờ thì việc này càng to chuyện, còn mang theo một cái bụng bầu chạy trốn!
“Nhưng mà — đó là mấy sinh mệnh nhỏ mà! Mình có thể nào trơ mắt nhìn chúng nó chết. . . . . .” Chuyện cho tới bây giờ Mạc Ưu chỉ có thể trách chính mình, trả giá bằng tình cảm quá nhanh, cũng không biết được lấy lại nó về đúng lúc, mới có thể mặc cho ma vương năm lần bảy lượt đùa bỡn.
“Cho nên, cuối cùng cậu còn ký đơn trên tay hắn? Bên trong rốt cuộc viết những thứ gì?” Lâu Phàm thử từ trong đám lộn xộn sắp xếp lại để thấy ra một ít dấu vết.
Mạc Ưu hổ thẹn cúi đầu xuống. “Anh ta nói trừ đi món nợ năm trăm vạn. . . . . .”
“Cậu! Cậu thậm chí ngay cả điều khoản cũng không có xem đã kí tên? Cậu thật sự là quá. . . . . . Thật không biết nên nói cậu như thế nào! Vạn nhất đó là số tiền mấy ngàn vạn, hoặc lừa cậu là người đứng đầu của công ty, đến lúc đó hắn đến lấy hết, trong két rỗng không, người bị bắt đi ngồi tù chính là cậu!” Lâu Phàm tức giận sắp nhảy chồm chồm đến nơi.
Nếu như người đàn ông kia có chủ tâm lừa gạt Mạc Ưu, đào hố làm bẫy cho cô nhảy vào, cái việc này thật khó mà giải quyết. . . . . .
“Cậu không biết tình cảnh lúc ấy, mình. . . . . .”
Mạc Ưu cũng không có cách nào khác, nhưng cô tin tưởng vững chắc Hạ Thiên Khoát sẽ không hại cô, nhiều lắm là chỉ biết ức hiếp cô.
Trên mặt cô biểu lộ sự thống khổ làm cho Lâu Phàm cũng mắng không nổi nữa, hôm nay có nói cái gì cũng chẳng thể giúp gì được, chỉ có thể nghĩ biện pháp xem giải quyết như thế nào.”Vậy cậu có tính toán gì không?”
“Mình cũng không thể tạm thời ở đây trong lúc này được. Tiệm của mình bị anh ta để ý rồi, lại không thể quay về Bình Đông, chỉ có thể tới nhờ vả cậu.” Mạc Ưu biết rõ Lâu Phàm mềm lòng rồi, cũng khẳng định bạn tốt sẽ giúp đỡ mình.
“Thu lưu cậu đương nhiên không có vấn đề, nhưng mà, cậu định cả đời cứ ở tại chỗ này của mình, không cho người đàn ông kia biết mình đã làm cha ư?”
“Anh ta, mình khinh thường anh ta! Kể cả mấy đứa con của Bảo Bảo anh ta cũng không cần, làm sao có thể muốn đứa trẻ của mình? Anh ta giống như là chó thuần chủng cao quý, mà mình giống như Bảo Bảo không phải thuần chủng không có địa vị, anh ta làm sao có thể quý trọng mình, thậm chí là cả đứa nhỏ trong bụng mình?”
Nghĩ đến anh ta ngay cả chó con cũng không chịu, Mạc Ưu không khỏi đau buồn.
Lâu Phàm lại không nghĩ như vậy. “Mình van cậu! Cái gì mà chó thuần chủng, cái gì mà dòng máu cao quý . . . . . . Cậu không cần phải tự hạ thấp giá trị con người mình! Chúng ta đều là dựa vào chính bản than mình có năng lực kiếm tiền, tốt xấu gì cũng là bà chủ của một của hàng nhỏ. Huống hồ, đầu năm nay không có người coi trọng những thứ này nữa rồi! Chẳng phải chồng của Bách Trữ, Ninh Hoà cũng không phải là nhà giàu có ư? Các cô ấy bây giờ đều rất hạnh phúc!”
“Đó là vì các cô ấy may mắn, gặp được người đàn ông tốt. . . . . .” Mạc Ưu đối với chuyện tình cảm không có lạc quan như vậy, thực tế Hạ Thiên Khoát không giống người chồng tốt giàu tình cảm, anh ta là một ma vương khát máu.
Biết rõ bạn tốt vì sao đối với tình ái không tin tưởng như thế, Lâu Phàm nhất thời cũng không biết khuyên răn Mạc Ưu như thế nào, chỉ có thể để cho cô tự mình suy nghĩ, mới có thể có động lực để truy cầu hạnh phúc.
“Được rồi, cậu cứ an tâm ở lại, đừng nghĩ quá nhiều . . . . . .” Lâu Phàm chỉ có thể dùng loại phương thức này giúp bạn tốt. “