pacman, rainbows, and roller s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Khéo Dụ Nữ Tổng Giám Đốc

Khéo Dụ Nữ Tổng Giám Đốc

Tác giả: Đan Tinh

Ngày cập nhật: 03:26 22/12/2015

Lượt xem: 134523

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/523 lượt.

ới hắn, giờ phút này cô đang bị trói trên ghế lái phụ không nhúc nhích nổi, ngay cả điện thoại cũng không có mang làm cô ngay cả việc gọi điện để trì hoãn cũng không có.
“Vậy thì thế nào?” - Chung Ly Minh Khiết nhíu mày, căn bản không thèm để ý.
Một bản hợp đồng đáng giá bao nhiêu? Trị giá mười năm tuổi xuân của hắn? Trị giá mười năm để hắn đổi lấy sự cô đơn thôi sao?
“Cái gì mà thế nào?” - Cô quả thật không thể tin được, hắn lại tùy tiện như vậy! - “Anh có biết nếu không kí hợp đồng này, ảnh hưởng tới tiến độ kinh doanh cuối năm thì cũng thôi, nhưng nếu đến lúc đó công ty vì vậy mà lợi ích bị giảm, vậy thì sẽ liên tiếp xảy ra nhiều vấn đề xấu đây? May là anh không có vào đoàn cố vấn của công ty, bằng không Bắc Hằng sớm muộn sẽ bị anh đùa cho xong luôn.”
“Xong thì xong, dù sao anh cũng không hiếm.” - Nói hoàn toàn là giọng của con nhà giàu.
Một cái công ty còn cướp người trong lòng của hắn còn giữ làm cái gì? Dứt khoát đóng cửa luôn cho nhanh. Nhưng hắn lại sợ, không có công ty đó, vậy không biết cô ấy sẽ trốn đi nơi nào nữa; cho nên muốn tới muốn đi, ít nhất phải khiến cô ở ấy lại một nơi xác định, hắn còn có thể nắm giữ được ở cô ấy.
“Anh--” - Mắt trợn trắng, cô quả thật không còn gì để nói. – “Nếu anh không để ý, vị tổng giám đốc đại diện tôi đây còn nói làm gì nữa? Chỉ là tôi nói trước cho anh biết, cục diện kiểm tra sổ sách rối rắm lần này anh phải chịu trách nhiệm, chuyện không liên quan đến ta, tôi mặc kệ.”
Hắn là hoàng đế còn chưa vội, thái giám đã vội, cô tội gì hành hạ mình?
“Khó được người một nhà cùng ra ngoài, chớ bày tấm mặt thối ra nha, Tiểu Phần đang ở phía sau đấy!” - Chung Ly Minh Khiết cười vui vẻ lái xe ra ngoại ô
“Ai là. . . . . .” - Người một nhà à?
Lan Hâm Ân không dám nói ra miệng, sợ lại tổn thương trái tim con trai, có người mẹ không chịu trách nhiệm như cô, đứa bé đã đủ xui xẻo rồi, nhưng nếu cô lại cùng Chung Ly Minh Khiết cãi nhau, vậy cô với bố mẹ cô có gì khác biệt?
Cô sẽ không để mình phạm phải loại này sai lầm, tuyệt đối không!
Cô liếc con trai ngồi đằng sau, thấy hắn nhìn phong cảnh mới lạ bên ngoài, khẽ lên tiếng - “Này, vậy chúng ta đi đâu đây?” - Ít nhất phải nói cho cô biết mục đích đi!
“Anh không phải ‘Này’.” - Hắn cũng không phải là không có tên.
“Mẹ, ba tên là Minh Khiết.” - Chung Ly Phần tốt bụng nhắc nhở, hắn rất lo lắng mẹ sẽ quên, sợ mẹ cũng giống ba rất hay quên.
“Minh. . . . . .” - Thật khó nói ra a!
Cô không muốn gọi hắn, nhưng con trai cứ nhìn chằm chằm lại khiến cô không thể không theo.
“Hả?” - Chung Ly Minh Khiết nhíu mày cười đến rất tặc.
Hắn bắt đầu cảm tạ con trai cưng rồi.
“Minh. . . . . . Khiết, chúng ta đi đâu đây?” - Cô mặc kệ rồi đó.
“Đến một nơi không ai quấy rầy chúng ta!” - Cái cách gọi này, hắn cũng không thật hài lòng, chỉ là tất cả vừa mới bắt đầu, hắn sẽ chờ.
Hắn nói rồi, hắn nhất định sẽ chờ cô, trừ phi cô ấy không cần hắn chờ.
“Con trai, chơi vui không?”
“Vui lắm ạ!”
Chung Ly Minh Khiết kéo Chung Ly Phần, tay kia tất nhiên là nắm tay Lan Hâm Ân đi về nhà, đúng như hình ảnh của một gia đình ba người hòa thuận vui vẻ, chỉ là, nếu nét mặt cô ấy vui tươi hơn chút nữa thì tốt rồi, như vậy bức tranh gia định này sẽ càng hoàn mỹ.
“Lần sau còn muốn đi chơi nữa không?” - Hắn hỏi con trai, mắt lại nhìn Lan Hâm Ân vừa mới hất tay hắn ra đang ngồi trên ghế sofa.
“Muốn ạ.”
Âm lượng thật lớn khiến Lan Hâm Ân lập tức nhảy dựng lên.
Còn có lần sau?
“Mẹ, mẹ nói có được hay không?” - Đích ngắm của Chung Ly Phần lại một lần nữa thành công chuyển tới chỗ cô.
“Ách!” - Cái chiêu thức này của hắn có vẻ càng ngày càng thành thục hả? Xem ra cô cần đi mua bảo hiểm trước rồi.
“Mẹ, mẹ, mẹ!” - Công phu làm nũng của Chung Ly Phần đã bày ra, ai dám tranh phong?
Thấy con trai hoàn toàn mặc kệ hiềm khích lúc trước mà làm nũng với cô như trước chưa biết thân phận cô, Lan Hâm Ân dù mệt mỏi cũng cố gượng cười. – “Tiểu Phần.” - Cô mệt chết rồi, tin tưởng chỉ cần để cô nằm lên giường, tuyệt đối lập tức tiến vào mộng đẹp.
Ngày hôm qua cả đêm chưa ngủ, sáng nay lại còn ra ngoài đi chơi mà chỉ toàn là đi xem phong cảnh, khắp nơi phải đi bộ, mệt đến mức cô cũng chả muốn tắm nữa.
Nhất định là hắn cố ý sắp xếp, cô khẳng định là như thế.
“Có được không vậy mẹ?”
Lan Hâm Ân nhìn khuôn mặt đáng yêu của con trai, thực là rất khó cự tuyệt yêu cầu của hắn, vấn đề là cô cũng có ý định của mình khiến cô không có biện pháp lập tức đáp ứng hắn.
Cô không hứa hẹn gì cả bởi cô không biết sau này mình có thời gian đi chơi với thằng bé hay không, không phải cô không thích cảm giác gia đình, mà là giữa cô và Chung Ly Minh Khiết tồn tại quá nhiều vấn đề khiến cô lùi bước.
Chung Ly Minh Khiết thấy thế, ngay sau đó tiến nhanh tới. – “Con trai, đi rót mẹ một ly trà đi, con không thấy mẹ mệt rồi sao?”
“Vâng ạ.”
Thấy Chung Ly Phần khéo léo chạy vào phòng ăn châm trà, Chung Ly Minh Khiết đương nhiên tới ngồi cạnh của cô.
“Cảm giác như thế nào?” - Hắn đột nhiên hỏi.
“Cảm giác gì như t