
Cô Vợ Đặc Công Ngốc Nghếch Của Tôi
Tác giả: Mạn Nông
Ngày cập nhật: 04:24 22/12/2015
Lượt xem: 1341693
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1693 lượt.
tỏ ra rất kích động, điên cuồng khóc không ngừng. Y như bộ dáng em vừa rồi.” Anh rầu rĩ mở miệng.
Tôi bật cười thành tiếng, nhìn khuôn mặt tuấn tú uể oải của anh.
“Sến thì cũng có sến một chút. Có điều…… em thích cách thức cổ xưa này.” Cười nói xong, tôi hôn lên môi anh.
Anh đầu tiên là vẫn không nhúc nhích, nhưng ngay sau đó giống như là trừng phạt, điên cuồng đoạt lấy hô hấp của tôi. Bàn tay to còn trượt đến mông tôi, ‘bộp’ một tiếng, in dấu tay xuống.
“A!” Tôi sợ hãi kêu lên, mở to hai mắt nhìn anh.
Như là đùa thành nghiện, anh bắt đầu muốn làm gì thì làm. Không ngừng vuốt ve, bộp bộp vỗ nhẹ.
Tôi giãy dụa, bị anh làm cho nhột quá.
“Tâm Âm……” Tiếng nói mị hoặc truyền vào bên tai, vẻ mặt anh thậtxấu xa.
“Sao?”
“Có muốn kích thích hơn một chút hay không?” Anh thấp giọng đề nghị, bàn tay to còn nặng nề mà hạ một chưởng xuống mông tôi.
“A!” Bật ra tiếng thét chói tai, tôi mở to mắt nhìn anh, lập tức hiểu được ý của anh.
Nheo hai mắt lại, tôi muốn nghiên cứu anh một chút.
“Làm sao vậy?” Anh xấu hổ, không được tự nhiên mở miệng.
“Anh thích cái kia sao?” Ngọt ngào mở miệng, tôi cười hỏi.
“Anh không có loại đam mê ấy, chỉ là muốn trêu chọc em mà thôi.” Anh giải thích, trong con ngươi đen có chút khẩn trương.
Anh phỏng chừng là sợ đã dọa tôi sợ, tôi thầm đoán như vậy.
“Thật ra nếu anh thích, cái gì em cũng có thể làm vì anh. Thật đấy.” Mỉm cười mở miệng, giữa vợ chồng, tôi không biết có cái gì là không thể.
“Em không cần làm gì cho anh cả, kỳ thực chỉ cần ôm em vô cùng đơn giản thế này, đã là hạnh phúc rất lớn rồi. Trời biết hai năm tới nay, một mình anh nằm trên chiếc giường này lăn qua lộn lại bao nhiêu lần không đếm xuể, trong lòng có bao nhiêu dày vò.” Anh thâm tình nói xong, trong đôi mắt hiện lên khổ tâm.
“Nặc……” Ôm chặt lấy anh, tôi hôn lên tóc anh.
Giống như trước kia, để anh nằm trong ngực tôi, dùng mẫu tính rực rỡ, an ủi linh hồn cô độc nhìn như tà ác kia của anh. Tôi thật sự, thật sự rất nhớ loại cảm giác ấy.
“Sao anh lại yêu một người đến mức độ này chứ?” Sau một lúc lâu, anh ngẩng đầu lên, thâm tình nhìn tôi.
“Sao?”
“Tuy rằng không có ý kỳ thị phụ nữ, nhưng trước đây anh luôn cảm thấy vợ chỉ cần tìm một người hòa hợp, cùng chung sống với nhau mà thôi.”
“Còn bây giờ?”
“Bây giờ anh thậm chí cảm thấy nếu không có em, vợ hay ý nghĩa cuộc sống của anh dường như cũng trở nên không quan trọng nữa. Mọi thứ anh theo đuổi, đều mất đi ý nghĩa. Anh chưa từng yêu một người đến mức độ này. Cũng chưa từng hoàn toàn mở rộng lòng mình với một người nào như vậy. Cho nên anh cảm thấy anh cũng thất bại không gượng dậy nổi, cũng không chịu nổi bất cứ đả kích nào nữa.”
Anh thâm trầm nói xong, trong con ngươi đen lóe ra kích động cùng sợ hãi. Một người đàn ông đội trời đạp đất như vậy, đến cuối cùng vẫn sẽ có một người phụ nữ làm cho anh cảm thấy yếu ớt cùng sợ hãi.
Mà tôi, chính là uy hiếp của anh.
“Em yêu anh, đến chết cũng không thay đổi……” Khẽ vuốt khuôn mặt anh, tôi nói lên tiếng lòng của mình.
Hốc mắt không chịu khống chế mà phiếm hồng, nước mắt cũng bắt đầu đảo quanh. Tưởng tượng ra con đường phía trước của chúng tôi, lòng tôi từng chút từng chút tan chảy.
“Tâm Âm……” Anh kích động khẽ gọi tên tôi, thâm tình nhìn tôi, ôm chặt tôi vào lòng.
Thật sự không cần từ ngữ nào.
Giữa chúng tôi, ai cũng không thể làm dao động nữa.
Người cũng vậy mà việc cũng thế, bất cứ gì cũng không thể làm dao động hai trái tim kiên định kia của chúng tôi.
Hít sâu một hơi, tôi đưa ra một quyết định khổng lồ.
“Nặc……” Kéo thấp đầu anh, tôi nhìn vào đôi mắt anh.
“Hửm?” Dịu dàng nhìn tôi, anh vuốt ve khuôn mặt tôi.
Quyết định vững chắc trong lòng, tôi đằng hắng cổ họng, trịnh trọng mở miệng.
“Em muốn thử thụ tinh ống nghiệm một lần nữa……”
Hự, chương này có lẽ 17+ [mấy hôm rồi, ta ngất đây~~~'>
Như trong tưởng tượng của tôi, anh sững sờ tại chỗ.
Ngơ ngác nhìn tôi, trong mắt tràn ngập phức tạp.
“Tâm Âm……”
“Tuy tỷ lệ rất thấp, nhưng chúng ta đã chuẩn bị tốt rồi. Không phải sao? Cho dù đến giây phút cuối vẫn không thành công. Thì anh và em, cũng có thể vượt qua những năm tháng khổ sở ấy, đúng không?”
Biết anh không muốn để tôi chịu đựng thống khổ ấy, biết anh không muốn để tôi gặp nguy hiểm đến tính mạng.
“Anh khuyên em cũng không đổi ý, đúng không?” Anh đau lòng nhìn tôi, trong mắt lộ vẻ yêu chiều.
“Ừm……” Gật gật đầu, tôi cuộn trong ngực anh.
Không cần lời nói, chúng tôi im lặng.
Tâm tư nặng trĩu đang lan tràn trong lòng.
……
Mỗi một ngày, đối với mỗi người mà nói đều có ý nghĩa khác nhau.
Hôm nay, đối với tôi mà nói là bình thường không có gì đặc sắc.
Nhưng đối với Quý Phong Nhiên mà nói, lại là ngày quan trọng nhất của đời người.
Kết hôn — hẳn là thời khắc cực kỳ quan trọng rồi.
Khi nhận được thiệp mời đám cưới của Quý Phong Nhiên, tôi đã giật mình.
Ngoài việc kinh ngạc vì tốc độ của anh ta ra, càng kinh ngạc hơn vì anh ta