pacman, rainbows, and roller s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Khống Chế Dục

Khống Chế Dục

Tác giả: Tổng Công Đại Nhân

Ngày cập nhật: 03:18 22/12/2015

Lượt xem: 1341371

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/1371 lượt.

đồng ý chuyện này?" Hắn bình tĩnh hỏi lại.
Ánh mắt của Phương Tiểu Thư càng sâu một chút, thanh thúy phun ra hai chữ: "Đương nhiên."
"Nga." Bạc Tể Xuyên nhướng mày, hắn thực gầy, sắc mặt tái nhợt, giọng nói u nhã trầm thấp mang theo vài phần lãnh liệt, "Tôi không nghĩ rằng Phương tiểu thư tính cách như vậy lại thích bị người khác lợi dụng."
Phương Tiểu Thư đứng thẳng người dậy, xích tới gần hắn, hắn theo bản năng lui về phía sau, nhưng thân mình đã tựa vào cửa, vì thế hắn đành phải cúi mắt nhìn Phương Tiểu Thư sắp bổ nhào vào trên người, hai người ngay tại cửa lớn vào hơn một giờ đêm khuya, cùng gió lạnh cùng bên trong gió mát tiến hành thân thiết dài lâu ở chung.
"Nói như thế nào nhỉ." Phương Tiểu Thư cố gắng tìm từ, trong tươi cười của cô có cả sự thiên chân cùng phóng đãng, mang theo một tia nói không nên lời gợi cảm hương vị, "Trước kia chỉ cần tôi thích, không có gì là không thể, nhưng hiện tại, chỉ cần tôi có thể, không có gì là tôi không thích." Cô vươn hai tay ôm cổ của hắn, Bạc Tể Xuyên lập tức nhíu mày, cô không chờ hắn kịp nói gì, liền nói tiếp, "Như vậy vừa thấy giống như mặc kệ bây giờ còn là trước đây, chuyện này tôi đều có thể làm, bởi vì tôi đã thích nó, lại có thể làm nó." Cô đưa tay đỡ lấy cằm Bạc Tể Xuyên, buộc hắn phải cúi đầu xuống, nhún chân hạ giọng nói, "Bất quá hiện tại, tôi với anh bàn bạn chuyện thù lao trước, tôi tin là anh sẽ không để ý." Cô nói xong câu cuối cùng liền hôn lên môi hắn, dùng sức ép sát vào người hắn, hôn nhẹ lên mỗi một chỗ trên cánh môi hắn, thân thể mềm mại cùng hắn ôm cùng một chỗ, ôn nhu mà ái muội tư ma.
May mà đây là đêm khuya cuối mùa thu, nếu không hai người ở ngay cửa lớn mà làm chuyện tình tự này, thật sự khó mà không khiến người khác chê cười.
Phương Tiểu Thư nhẹ nhàng hôn Bạc Tể Xuyên, trong bóng đêm đưa tay cẩn thận lại thong thả miêu tả hình dáng khuôn mặt của hắn, lực lượng của cô của dần dần tăng thêm, môi trên cũng càng thêm làm càn, đầu lưỡi linh hoạt khẽ mở ra đôi môi cũng không thế nào kiên quyết của hắn, mắt nhắm chặt, hai tay quàng quanh cổ hắn, thâm thâm nhấm nháp hương vị chân thực nhất của hắn.
Cô cảm giác được hai tay của hắn vẫn để imchậm rãi ôm lấy eo cô, nhưng giống như có chút do dự, sau khi chần chờ một lúc cuối cùng vẫn còn buông xuống.
Phương Tiểu Thư hơi hơi mở mắt ra, nhìn hàng lông mi không ngừng rung động của Bạc Tể Xuyên, có ý xấu dùng răng nanh cắn hắn một chút, như là cố ý trả thù việc hắn vừa mới dừng lại động tác, hung hăng cắn vào môi hắn, sau đó theo cổ hắn lướt xuống một đường, cởi bỏ cúc áo gió mút vào xương quai xanh của hắn tạo ra vết đỏ ái muội.
Bạc Tể Xuyên đang im lặng liền phát ra một tiếng rên rỉ vừa hơi khàn khàn vừa đau khổ, thẳng gây xích mích vốn cũng không tính thật sự làm cái gì Phương Tiểu Thư đầu óc hỗn loạn, hai má hồng lên.
Miễn cưỡng lùi lại, Phương Tiểu Thư liếm liếm dấu vết ái muội ở khóe miệng, mặt không chút thay đổi liếc liếc mắt một cái sửa sang lại cổ áo Bạc Tể Xuyên, không biết ý gì nói thầm một câu: "Con gái quả nhiên là một loại động vật cảm tình." Nói xong đi vào phòng.
Bạc Tể Xuyên kéo nhanh cổ áo đi theo vào phòng, đóng cửa lại sau nhìn bóng nàng nhíu mày hỏi: "Cô có ý gì?"
Phương Tiểu Thư cũng không quay đầu lại nói: "Không có ý gì cả, nói đúng là cho dù không thể cao triều, tôi cũng nguyện ý ôm thân với anh cả đêm."
Phương Tiểu Thư nói xong "Cuồng ngôn" liền đóng cửa lại, khả người ngoài cửa lại hết chỗ nói rồi cả một buổi tối.
Đàn ông ba mươi tuổi, không phải già, nhưng cũng không còn trẻ. Đối với đàn ông ở cái tuổi này mà nói, chưa từng có tiếp xúc qua một phần cảm tình tương đối thân mật tựa hồ có điểm không thể tin nổi.
Nhưng tại Bạc Tể Xuyên xem ra, cảm tình cùng người có thể cùng nhau vượt qua cả đời thật sự chỉ có một loại.
Yêu thật sự chỉ có một loại, đó cũng không phải ngươi cho là có thể được đến,thà ít mà tốt là đạo lý ai cũng biết nhưng không phải ai cũng làm được, tình yêu chân chính phải gặp qua mới hiểu được ý nghĩa của nó, nhưng không phải ai cũng đủ kiên nhẫn để đợi được loại tình yêu này, mọi người thường thường đều mất đi lòng tin trong quá trình tìm kiếm nó, thỏa hiệp với đối tượng có điều kiện không sai nhưng không cam tâm tình nguyện.
Mà nếu người nào có đủ kiên nhẫn, không có đem cảm tình quý giá của mình giao cho người khác, như vậy ngươi chung quy sẽ gặp được nửa kia của chính mình.
Mà thường thường với mỗi người, loại tình cảm này, loại tình yêu này, cả đời chỉ gặp một lần.






Sáng sớm hôm sau Phương Tiểu Thư đã thức giấc, chẳng qua có người so với cô tỉnh sớm hơn, hơn nữa sớm liền đi ra ngoài, cô hoài nghi hắn căn bản là cả đêm cũng chưa ngủ, còn tiếp tục như vậy, viền xanh đen ở dưới mắt hắn nhất định sẽ càng thêm nghiêm trọng, không biết hắn có dùng thuốc nhỏ mắt cô cho hắn không.
Phương Tiểu Thư đi vào phòng khách quét tước vệ sinh, theo thường lệ thấy trên bàn một mảnh giấy ghi lời nhắn, như trước là chữ viết của Bạc Tể Xuyên, mặt t