Snack's 1967

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Không Thể Ngừng Yêu

Không Thể Ngừng Yêu

Tác giả: Lục Xu

Ngày cập nhật: 03:00 22/12/2015

Lượt xem: 134946

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/946 lượt.

Nhâm Niệm chưa từng nghĩ sẽ trở về thành phố này lần nữa, nơi này là quê hương của cô, nhưng cũng là nỗi đau không thể chạm vào trong lòng cô, một thành phố đã đưa cô đi qua đau thương, nước mắt, chỉ riêng không có hận. Cô cũng muốn hận, nhưng cô không biết nên hận ai, mà thật sự nếu như muốn hận, người đầu tiên nên là chính bản thân cô
Cô luôn hy vọng cuộc sống của mình giống như đường cong của ngọn sóng nhấp nhô, để đến khi già đi, cô có thể để cho những chuyện cũ trở về đúng vị trí của nó. Nhưng khi trời xanh vẽ ngọn sóng đầu tiên trong cuộc đời của mình, lúc đó cô mới hoàn toàn sụp đổ, khi đó cô mới hiểu, hóa ra cuộc sống chỉ nên là một đường thẳng, tốt nhất là từ lúc bắt đầu có thể nhìn thấy kết cục, mà hiện tại, sở dĩ cô trở lại thành phố này là muốn vẽ lên dấu chấm hết cho đường thẳng này để sau đó cô có thể chân chính tìm một người đàn ông bình thường cùng cô đi tiếp nửa quãng đời còn lại. Cả ngày bận rộn vì cuộc sống, sau đó sẽ cố gắng làm việc vì con cái, cuộc sống đơn giản như thế chỉ như chớp mắt một cái thì cô đã già đi rồi
Ừ, đúng vậy, sở dĩ cô trở lại thành phố này chính là muốn bản thân hết hy vọng. Bởi vì hôm nay là ngày đính hôn của anh.
Cô gấp rút trở về từ thành phố khác, ngồi máy bay suốt 1 tiếng rưỡi đồng hồ. Lúc nhìn thấy truyền thông thi nhau đưa tin tức ấy, lòng của cô bắt đầu lo sợ bất an. Không ngừng khuyên nhủ chính mình, anh đính hôn không có liên quan gì đến cô. Thế nhưng bất luận cô tự an ủi mình như thế nào cũng vẫn ăn ngủ không yên, đến nỗi lúc làm việc còn mang nhầm bữa sáng cho khách, bị quản lý mắng cho một trận, khi đó cô đã không có cách nào tự lừa gạt chính mình. Cho dù thời gian đã qua 4 năm, cô cũng không thể bắt mình bình tĩnh khi nghe tin tức về anh. Dù cho vô số lần cô tự nói với chính mình, cô và người đàn ông ấy sớm đã trở thành người của 2 thế giới.
Quá khứ cô vẫn còn là một nàng công chúa, anh cũng không xem cô ra gì, bây giờ cô chỉ là một hạt bụi nhỏ bé càng không có tư cách đứng bên cạnh anh… Nhưng từ đầu đến cuối, trái tim vẫn không cam lòng. Nhất là khi truyền thông đưa tin, cô cứ nghĩ đối tượng đính hôn với anh phải là Thẩm Tâm Dịch, vì cô ấy căn bản không biết mình chính là cái gai trong trái tim của Nhâm Niệm nhiều năm qua, muốn nhổ đi lại vẫn nhổ không được
Mộc Lương Tây cũng vội vã chạy tới, sau khi nhìn thấy y phục của Nhâm Niệm cũng không lộ ra ánh mắt khác, chỉ khẽ thở dài: “Cậu gầy đi nhiều”
Mộc Lương Tây ngồi vào chỗ đối diện với cô: “Ban đầu tớ nghĩ, nếu như gặp lại cậu nhất định sẽ mắng cho câu một trận, nói đi là đi, cũng không để lại bất kì phương thức liên lạc nào, bây giờ nhìn thấy cậu lại không nỡ mắng”
Nhâm Niệm cắn môi, có chút chua xót nói: “Tớ chỉ định ở lại một ngày, ngày mai sẽ về” Nói xong, cô cười cười. Có lẽ ánh mắt của Mộc Lương Tây làm cô cảm thấy an ủi, cũng không quan tâm tình trạng của mình hiện tại nói: “Tớ chỉ xin nghỉ một ngày nếu trở về trễ sẽ bị quản lý mắng”
Trên mặt Mộc Lương Tây lộ ra một tia chua xót. Trong quá khứ, các cô là bạn tốt của nhau, đương nhiên hiểu rõ lẫn nhau, bọn họ đều là đại tiểu thư mười ngón tay không chạm nước, hơn nữa tiêu xài hoang phí, tính cách cũng không hòa đồng nên thường bị đám con gái trong lớp cô lập nhưng lúc đó quan hệ của các cô cũng rất tốt. Bây giờ, Nhâm Niệm lại phải đi làm công cho người khác, vì sinh tồn mà bỏ xuống lòng kiêu ngạo của bản thân, có lẽ đây chính là cuộc sống, có thể từ từ mài mòn góc cạnh của con người
“Nếu như không phải vì Chu Gia Trạch, có lẽ cậu không muốn trở về đây đúng không? Cậu quả thật không có lương tâm” Mộc Lương Tây mắng đi mắng lại, nhưng vẫn lấy một tấm thiệp mời từ trong túi xách của mình: “Đây là thiệp mời đính hôn” Nói xong, không dấu vết thở dài: “Cậu vẫn không thể quên được anh ta sao?”
Lúc này Nhâm Niệm mới nhớ, Mộc Lương Tây đã kết hôn, không kiềm được cười hỏi: “Bây giờ cậu thế nào?” Có thể gả cho người đàn ông mình yêu là một chuyện thật hạnh phúc.
Mộc Lương Tây lại cười đầy ý vị sâu xa: “Tiểu Niệm, nhớ kỹ, vĩnh viễn đừng hâm mộ người khác” Cô cho rằng cô đã gả cho một người đàn ông tốt nhưng không ngờ đó lại là một ác ma
Nhâm Niệm cũng nhìn ra Mộc Lương Tây không muốn nhắc đến chồng của mình cho nên ngừng đề tài này, Mộc Lương Tây rất quan tâm đến cuộc sống vài năm nay của Nhâm Niệm. Lúc trước, gia đình Nhâm Niệm gặp biến cố, tài sản đều bị thân thích cướp đoạt, cô được một người cô nhỏ bà con xa nhận nuôi, nhưng người cô này không được tốt lắm, bình thường hay tính toán cho nên sau đó cô ấy bỏ học và đi làm thuê
Các cô nói chuyện một hồi lâu mới chia tay
Nhìn theo bóng lưng của Mộc Lương Tây, cô thật lòng hy vọng cô ấy có thể được hạnh phúc, những xui xẻo của cô ấy nên để cô gánh chịu, để cho cô tiếp tục đi xuống, dù sao cô cũng không sao cả, cũng không còn gì để mất, bởi vì cô vốn đã không còn gì cả
Trước khi buổi lễ đính hôn bắt đầu, Nhâm Niệm trang điểm thật lâu. Lúc trước cô rất ít khi trang điểm, bởi vì nghĩ bản thân vẫn còn trẻ không cần trang điểm màu mè. Nhưng bây giờ cô nhìn gương