Old school Easter eggs.

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Không Thể Ngừng Yêu

Không Thể Ngừng Yêu

Tác giả: Lục Xu

Ngày cập nhật: 03:00 22/12/2015

Lượt xem: 134962

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/962 lượt.

miệng Chu Gia Trạch lộ ra nụ cười, không có chút tôn nghiêm càng làm cho người ta muốn đánh
Nhâm Niệm nhếch miệng, như hoàn toàn không nghe thấy mỉa mai trong lời nói của anh: “Loại thuốc này rất tốt, nhất là đối với vết thương bên ngoài”
Thanh âm của cô ngày càng thấp, Chu Gia Trạch không khỏi cảm thấy phiền chán: “Được rồi, cô có thể đi.”
Nhâm Niệm nhìn anh muốn nhắc anh loại thuốc này rất tốt, bạn của cô sau khi dùng một ngày vết thương đã lên vảy, qua vài ngày thì vết thương cũng mờ dần và biến mất. Cô muốn nhắc nhở anh nhất định phải dùng, sau đó không nên để miệng vết thương chạm nước
Nhưng phiền chán trên mặt anh rõ ràng như vậy làm cô cảm thấy mình ở lại giống như một tội ác
Cô yên lặng rời khỏi phòng của anh, thuận tay đóng cửa lại, sau đó cô vẫn đứng ở cửa, nghĩ mình thật hèn mọn, cô cảm thấy mình vừa ngu lại vừa ngốc. Rõ ràng biết mình phí sức lại không có kết quả tốt nhưng cũng không có biện pháp không quan tâm đến anh. Anh giống như thứ gì đó bám chặt trên người cô, cô muốn phủi đi cũng không được!
Lúc cô phản ứng trở về thì lặng lẽ mở cửa, không phát ra tiếng động, không muốn để cho người trong nhà biết cô vẫn chưa đi, giống như ăn trộm, nhưng cô lại cười với chính mình, cô giống như ăn trộm không phải sao? Muốn trộm trái tim của anh, lại không biết ý đồ của mình sớm bị người khác nhìn thấu, hành động của mình chật vật không chịu nổi, cũng tạo cơ hội cho người khác cười nhạo mình






“Người khác đều nói cô đáng thương nhưng chỉ có cô biết giờ phút này chính mình cảm thấy hạnh phúc biết bao, nhiều năm qua, rốt cuộc cô cũng có cơ hội ở bên cạnh anh, cho dù không thể lộ ra ngoài ánh sáng, nhưng chỉ cần có thể ở lại bên anh một giây, cô cũng cảm thấy biết ơn, bất kể anh đối xử lạnh nhạt với cô ra sao hay anh châm chọc mỉa mai cô như thế nào, họa chăng trái tim anh đang ở bên người con gái khác. Thì cô vẫn thầm nghĩ muốn chăm sóc cho anh, thậm chí không thèm nghĩ đến nguyên nhân hay màng đến kết quả”
Chu Gia Trạch ở nhà an phận vài ngày, thừa dịp bọn họ không chú ý đến mình lại lén đi ra ngoài, chỉ là lần này anh đứng ở dưới lầu của Thẩm gia gọi tên của Thẩm Tâm Dịch, cuối cùng khi anh kêu đến khàn cả giọng thì mẹ của Thẩm Tâm Dịch mới xuất hiện bảo anh rời khỏi, sau này đừng đến Thẩm gia nữa, Thẩm Tâm Dịch cũng không có ở nhà. Chu Gia Trạch đào gốc bới rễ, lúc này bà mới nói cho anh biết Thẩm Tâm Dịch cảm thấy rất phiền và mệt mỏi với đoạn tình cảm này cho nên đã ra nước ngoài du học, tạm thời sẽ không trở về, nếu như anh muốn biết tình hình của cô cũng có thể, nhưng cô cũng từng nói qua, nếu như Chu Gia Trạch đuổi theo, cô sẽ lập tức bỏ đi ngay
Chu Gia Trạch lộ ra nét mặt cực kì bi thương, từ khi nào anh đã làm cô cảm thấy mệt mỏi? Bọn họ ở bên nhau 4 năm, mỗi lần anh nghe người khác nói thời gian bọn họ ở bên nhau quá dài, tình cảm sẽ không mới mẻ nhưng mỗi lần anh đều phủ nhận, anh cảm thấy ở bên Thẩm Tâm Dịch rất tốt, rất thoải mái, hóa ra đó chỉ là cảm nhận của riêng anh, cô mệt mỏi và cũng cảm thấy phiền
Thẩm mẹ nhìn Chu Gia Trạch lắc đầu, thật sự là tạo nghiệp chướng, một người con trai tốt như vậy: “Gia Trạch, cho Tâm Dịch một chút không gian tự do đi, đều tốt cho cả hai bên. Cháu cũng biết nó là một người rất quyết đoán, một khi đã quyết định chuyện gì thì đã suy nghĩ rất tường tận”
Bà suy nghĩ một chút đưa ra đòn sát thủ: “Lần trước cháu đính hôn, Tâm Dịch còn chuẩn bị quà, nếu như nó thật sự muốn làm hòa với cháu thì nhất định sẽ quay lại giành lấy cháu chứ không phải là chúc phúc cho cháu. Đừng lãng phí thời gian trên người Tâm Dịch nữa, nó đã quyết định chuyện gì sẽ không hối hận đâu”
Không phải vạn bất đắc dĩ, cái tên Chu Gia Minh sẽ không xuất hiện ở Chu gia
Khuôn mặt Chu Trị An tràn đầy phẫn nộ, trong nháy mắt lại trở nên thương tâm, ông vứt roi, xoay người rời đi, bà nội Chu đứng ở ngoài cửa nghe thấy tên Chu Gia Minh, nước mắt cũng rơi như mưa
Ở Chu gia, người được cưng chiều nhất không phải là đứa con lớn Chu Gia Dực, cũng không phải con trai nhỏ Chu Gia Trạch hay con gái út Chu Gia Dao, mà là Chu Gia Minh hằng năm đều ở bên ngoài du lịch, mỗi lần anh đến thành phố nào đều sẽ mua đặc sản của nơi ấy gửi về bằng đường bưu điện, cũng chuẩn bị quà cho mỗi người trong nhà. Bà nội nhận được quà của anh sẽ cười đến không khép miệng lại. Chu Trị An và Nghê Vân nhận được quà, tâm trạng cả ngày sẽ rất tốt, Chu Gia Dực và Chu Gia Trạch nhận được quà cũng không khỏi mỉm cười
Chỉ là một người biết mang ấm áp đến cho người nhà như thế lại ra đi rất sớm. Năm đó Chu Gia Minh qua đời, bầu không khí của Chu gia trở nên u ám, bọn họ mượn cớ dời trụ sở về Lâm thị, thực chất là không dám ở thành phố ấy, không dám đối mặt với tất cả. Chỉ cần nghĩ tới Gia Minh đã mất thì họ sẽ tuyệt vọng vô cùng
Chung quy, con người đều phải nhìn về phía trước, cuối cùng họ cũng quyết định trở về quê hương của ông nội, cũng muốn mượn cơ hội này để thay đổi bầu không khí trong nhà. Mọi người trong nhà rất ít