
Tác giả: Lục Xu
Ngày cập nhật: 03:00 22/12/2015
Lượt xem: 134955
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/955 lượt.
ng thể chia tay với Tô Dịch, nếu không tổn thất của bọn họ sẽ càng lớn cũng sẽ khiến cho ba mẹ thêm tức giận. Anh vốn định trước khi đính hôn sẽ nhờ Tô Dịch một chút, ai ngờ Tô Dịch lại định anh còn làm ra vẻ ngoài anh ra không lấy ai khác, điều này làm cho anh bắt đầu cảm thấy phiền, đời này anh không định cưới ai khác ngoài Thẩm Tâm Dịch, vì để thoát khỏi Tô gia anh tính sẽ gây ra chút chuyện gì đó trong lễ đính hôn
Nhâm Niệm xuất hiện khiến cho kế hoạch của anh thay đổi, nếu gây sự trong lễ đính hôn sẽ làm cho bố mẹ anh không chịu nổi, vì thế anh không muốn làm như vậy nên anh chọn cách tổn thương cô bé tự đưa đến cửa này
“Đi xuống lầu nói rõ ràng” Chu Gia Dực nhìn em trai mình lom lom
Tô gia chủ động hủy hôn ước tốt hơn so với bọn họ chủ động, Tô gia vì Tô Dịch tất nhiên sẽ không tuyên bố chuyện hủy hôn, sẽ giấu nhẹm truyền thông chuyện hủy hôn này trong một khoảng thời gian, đồng thời Tô gia còn có thể bảo vệ hình tượng của mình
Trong lòng Chu Gia Trạch không hề có chút áy náy, bởi vì anh chỉ yêu một người con gái là Thẩm Tâm Dịch, ngoài ra ấn tượng của anh về Nhâm Niệm cũng không sâu, phải ngồi thật lâu mới nhớ được hóa ra từng có một người con gái như vậy xuất hiện trong đời mình
“Anh bảo mày xuống nói rõ với bố mẹ” Chu Gia Dực mở miệng gằn từng chữ
Chu Gia Trạch và Chu Gia Dực không giống nhau, trước đây phần lớn thời gian Chu Gia Trạch đều dùng để yêu Thẩm Tâm Dịch, còn phần lớn thời gian Chu Gia Dực đều ở nhà nên rất quen thuộc với Nhâm Niệm, mà điều làm anh không thể nói rõ chính là hôm nào đó, anh lái xe về nhà sau khi nhìn thấy Nhâm Niệm, anh đã đưa cô về và ngay cả anh cũng không ngờ sẽ nhìn thấy một màn đó, anh là một người đàn ông, nhưng khi nhìn thấy hai cỗ thi thể nằm trong phòng còn thấy rùng mình, vậy mà Nhâm Niệm chỉ ngơ ngác đứng ở đó muốn khóc cũng khóc không được ngược lại nhìn anh:
“Có phải ba mẹ em đang ngủ không? Anh giúp em gọi bọn họ dậy được không?”
Chu Gia Dực chưa bao giờ nhìn thấy đôi mắt ưu thương như vậy, nhưng cô có thể cười, cô đi đến bên cạnh người nằm trên mặt đất, ngồi xổm xuống mở miệng: “Mẹ, mẹ tỉnh dậy đi, mặt đất lạnh lắm, mẹ đừng ngủ trên đất sẽ ngã bệnh đấy”
Trên mặt đất tất cả đều là máu, toàn bộ căn phòng đều bốc mùi máu tươi
Chu Gia Trạch không rõ vì sao anh mình lại có thái độ như vậy, bây giờ anh đã đạt được mục đích, có nói hay không thì có gì quan trọng, nhiều nhất là bị cha mẹ mắng một trận thôi
Anh nhún nhún vai, vừa muốn đi ra, Chu Gia Dực đi theo phía sau anh, khi bọn họ mở cửa thư phòng thì nhìn thấy Nhâm Niệm đứng ở ngoài cửa
Cô nhìn Chu Gia Trạch chằm chằm, trong mắt cô không hề có phẫn nộ cũng không có hận ý, cái nhìn trần trui như vậy khiến anh cảm thấy khó xử, lần đầu tiên anh muốn tránh khỏi ánh mắt ấy
Nhâm Niệm lẳng lặng nhìn anh: “Anh không cần đi giải thích”
Trong mắt cô mang theo ý cười nhưng lại cố tình ẩn nhẫn, răng cắn chặt ở trên môi, tựa hồ muốn tỏa ra thoải mái nhưng lại ức chế không chịu nổi một thứ gì đó dường như một giây sau đó sẽ hỏng mất, hơn nữa ánh mắt của cô vẫn thẳng tắp dừng trên mặt anh: “Không cần đi giải thích gì cả, chỉ là nửa đêm tôi nghe được có tiếng xe bên ngoài trở về, biết anh đã về cho nên cố ý xuống lầu. Thấy anh uống rượu thì có ý xấu, muốn mượn việc anh uống rượu để chúng ta phát sinh quan hệ để anh chịu trách nhiệm với tôi. Hiện tại, đột nhiên tôi cảm thấy mình quá mức ngây thơ, đồng thời trong lòng tôi cảm thấy xấu hổ cho nên tôi đem chuyện tôi làm nói cho anh biết” Cô kiềm nén lo lắng trong lòng, cô cảm thấy ghê tởm chính bản thân mình, không phải vì cô đã làm gì mà là vì cô ở trước mặt anh lại tầm thường như vậy, cô thẳng tắp nhìn vào ánh mắt anh:
“Về phần nguyên nhân vì sao, Chu Gia Trạch tôi vẫn luôn yêu anh từ quá khứ đến bây giờ”
Cuối cùng cô cũng có dũng khí thổ lộ trước mặt anh, vốn tưởng rằng đời này không còn cơ hội, rốt cuộc cô có thể cho mình một câu trả lời cũng vẽ lên một dấu chấm tròn nguyên vẹn, nhưng cô biết trong mắt Chu Gia Trạch nhất định xem cô là một con ngốc, anh ta tính kế cô nhưng bản thân cô lại không có bất kì oán trách nào, còn chủ động thừa nhận tất cả.
Cô thở dài một hơi, xem như đây là món quà cuối cùng cô dành tặng cho anh ta, cho dù cô bị tất cả mọi người hiểu lầm cũng không sao, chỉ cần anh có thể hạnh phúc. Có thể cùng Thẩm Tâm Dịch dắt tay nhau đến già như lời hứa hẹn năm ấy của anh là được rồi
Trước khi rời đi, cô dùng cách của mình để chúc anh hạnh phúc
Chu Gia Trạch nhìn lướt qua mặt cô, miễn cưỡng cười: “Tôi nghĩ cô hiểu lầm rồi, tôi chỉ muốn đi toilet”
Anh đi qua bên người cô, cái gì cũng không giải thích cái gì là chân tướng, anh khinh thường hừ một tiếng. Hôm qua anh không có lái xe về, cho dù cô yêu anh đến hèn mọn như vậy, thì anh cũng không có cảm giác nào khác
Nhâm Niệm cong khóe môi, lặng lẽ nở nụ cười
Tốt lắm, dường như cô với bọn họ, cho tới bây giờ đều là người của 2 thế giới, cô vĩnh viễn tầm thường như vậy, anh vĩnh viễn sẽ không rung động, bọn họ chỉ âm dương kém sai gặp gỡ nhau, thì ra vốn