
Tác giả: Quý Sa
Ngày cập nhật: 03:27 22/12/2015
Lượt xem: 134464
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/464 lượt.
cho nàng.
“ Như vậy sẽ là ai cùng nàng có cừu oán, đối với nàng như vậy?”
“ Hoặc giả là giống như nàng là người như thế, cũng đã sớm khiến người ta chán ghét!” Không quản là ai làm, người này cùng hắn đứng cùng một chiến tuyến, bất quá, hắn không chỉ muốn làm cho nàng nghỉ học một tuần lễ đơn giản như vậy, chân chính còn chưa có ra sân đâu!
****
Phương Vô Mỹ trong thời gian vẫn còn bị nghỉ học, lại đủng đỉnh xuất hiện ở một cái hẻm giao dịch buôn lậu nổi danh. Nàng là muốn hẹn với ba tên lưu manh, ai biết còn chưa nhìn thấy người, liền bị cảnh sát vây quanh.
Cảnh sát sau khi nhận được người báo tin, mai phục ở trên đường, vây bắt Phương Vô Mỹ, cũng ở trên người nàng phát hiện ma túy.
Phương Vô Mỹ trăm miệng cũng không thể bào chữa, bị mang tới bốt cảnh sát, phụ thân nàng mời luật sư, thật vả vả chi ra một số tiền lớn mới đem nàng bảo lãnh về nhà.
Trường học cũng ra quyết định, đem Phương Vô Mỹ nghỉ học.
Cuối cùng nàng bị phụ thân đưa về quê, tùy tện điềm một trường trung học cấp hai để học. Trải qua những chuyện này, người nhà nàng cũng không cưng chiều nàng như lúc trước nữa, ngược lại đối với nàng quản giáo nghiêm túc.
****
“ Tiểu muội, ngươi có thấy ảnh nude của Phương Dạ Xoa không? Rất hoàn mỹ nha, không nhìn ra sơ hở! Đây mới gọi là trình độ vi tính cao siêu nha.” An Thắng Võ vẻ mặt hớn hở nhìn An Tuyết Nhi vừa mới tan học về nhà.
“Đại Võ, không thể nào! Ngươi chính là hacker xâm nhập hệ thống vi tính của trường chúng ta sao?” An Tuyết Nhi khiếp sợ, không nghĩ tới tiểu đệ sẽ bởi vì Phương Vô Mỹ mà làm như vậy.
Không sai! Đây chỉ là hồi báo nho nhỏ đối với nàng, cùng không tốn bao lâu thời gian liền giải quyết, thành quả cũng khá tốt đi! Hắn rất kiêu ngạo.
“ Hình như hơi quá đáng, Đại Võ.”
“Sẽ sao? Ngươi nghĩ là nhiều, còn bởi vì ngươi Quân đại ca làm ra không ít chuyện, lại nữa, từ nay ta ban thưởng cho người quyền lợi gọi ta là Tiểu Vũ!” Hắn nghiêm túc nhìn An Tuyết Nhi nói.
“ Ha ha, Tiểu Vũ, ngươi thật đáng yêu. Ngưu đối với ta thật tốt!” Nàng đối với đệ đệ một lòng giúp đỡ nàng rất cảm động, liền xông lên phía trước ôm lấy hắn, hôn lên khuôn mặt tuấn tú của hắn.
“ Ai nha! Buông ra! Cường bạo đó! Cứu mạng a!”
Tinh thần An Tuyết Nhi dị thường kích động, nàng đi tới phòng hiệu trưởng, run rẩy mở cửa, liền thấy Quân Thánh Thiên đang ngồi ở trên ghế da rộng rãi xử lý công việc.
Nàng nhờ Từ Tiểu Linh giúp nàng đưa tin cho hắn, muốn hắn tới đây đợi nàng. Thật ra thì, đây là nàng cùng với Tiểu Linh bàn bạc, muốn cho Thiên hồi tâm chuyển ý.
Khóa cửa lại, nàng từ từ đi tới trước bàn, hít một hơi thật sâu, liền đem tiếng lòng đã luyện rất nhiều lần chậm rãi nói ra.
“ Thiên, em……….. Rất nhớ anh, trong mấy ngày na em cảm giác được tình yêu của em đối với anh vô cùng sâu đậm, còn có giữa chúng ta từng ly từng tý cũng làm cho em hết sức hoài niệm.
“ Em… muốn xin lỗi anh về chuyện ần trước, nếu em tín nhiệm anh, như vậy sẽ không có hiểu lầm xảy ra. Em rất yêu anh, em biết anh cũng yêu em. Anh có bằng lòng cho em cơ hồi để em bù đắp lại cho anh không?”
“ Không thành vấn đề, vậy chúng ta có thể giống như trước kia không?” An Tuyết Nhi cõi lòng đầy mong chờ nói, nàng thật hoài niệm cái người thích khi dễ nàng, lại rất yêu thương nàng – Quân Thánh Thiên.
“ Nhưng là, bắt đầu từ hôm nay trong một tuần lễ, em chính là nô lệ của tôi. Đến đây đi!”
Nàng chạy đến trước mặt hắn, không thể chờ đợi ngồi vào trong lòng hắn, ôm ngực hắn, cùng hắn ôm nhau thật chặt.
“ Thiên, người ta thật nhớ, rất nhớ anh đó! Anh có nhớ em không?”
“ Có, anh nhớ em, nghĩ đến tâm cũng đau. Hơn nữa ban đêm, tiểu đệ đệ của ta càng thêm khóc nhớ em nha!” Tay hắn ma sát chiếc cằm nhu nộn của nàng.
“ Ghét, người ta cũng năm mơ thấy anh mấy lần!” Nàng thẹn thùng không dứt.
“ Tuyết Nhi, hôn anh.” Quân Thánh Thiên ra lệnh cho nàng.
An Tuyết Nhi ngoan ngoãn ôm cổ hắn, hôn môi cùng đầu lưỡi, nóng rát cùng hắn quấn quit.
Quân Thánh Thiên, một đôi bàn tay không yên phận, vuốt ve thân thể mềm mại trong ngực kia, cuối cùng không nhịn được, dùng sức gỡ áo sơ mi của nàng, nút ao rơi đầy xuống mặt đất.
“ Tuyết Nhi…………….” Hắn mê muội nhìn áo ngực trong suốt hấp dẫn trên người nàng, đầu vú chống đỡ bởi lớp vải mỏng.
Cúi đầu hôn lên đầu vú béo mập, hắn đói khát dùng sức gặp cắn, cùng đưa tay nắm lấy đầu vú bên kia, thả sức mà nắm bóp vuốt ve.
An Tuyết Nhi ngẩng đầu thở hổn hển, nàng tưởng niệm Thiên, cùng hắn đụng chạm cuồng nhiệt muốn điên rồi, nàng đưa tay luồn vào trong tóc của hắn, nắm chặt gáy của hắn.
Đột nhiên Quân Thánh Thiên buông nàng ra, đẩy nàng đứng lên
“Đứng lên!”
An Tuyết Nhi còn trầm mê bởi hắn vuốt ve, chợt bị hắn giội cho một đầu nước lạnh đứng lên.
“ Thiên, sao thế?” Đôi mắt to sáng của nàng tối sẫm, tràn ngập tình dục cùng mê hoặc. Toàn thân khát vọng cùng hắn vuốt ve. Chẳng lẽ hắn không muốn nàng sao?
“Em là nô lệ của anh, như vậy anh muốn em đặc biệt một chút. Trước tiê