
Tác giả: Lam Tiểu Tịch
Ngày cập nhật: 04:21 22/12/2015
Lượt xem: 1341256
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1256 lượt.
g có thể làm thành một phòng hai gian, rất hợp ý của Tiểu Tình. Căn phòng như thế này, sống một mình cũng rất hãnh diện, cho dù là kết hôn cũng không mất mặt, sau này có con … Có con rồi mà không chuyển sang nhà rộng hơn, chỉ bằng đập đầu vào tường chết đi cho rồi! Đến lúc ấy, căn nhà có thể cho thuê cũng có thểbán, dù thế nào cũng không bị thiệt.
Địa điểm, quan trọng nhất là địa điểm! Cách trung tâm thành phố năm sáu cây, tàu điện ngầm cũng chỉcách mấy bước chân, chắc chắn sau này sẽ có giá!
Tang Tiểu Tình đã chạy đến trung tâm môi giới bất động sản bốn vòng nhưng lần nào thứ đón chờ cô cũng chỉ là biến quảng cáo ngoại cỡ dựng bên đường, nhà thi công không ngừng rêu rao: “Căn hộ hấp dẫn dành cho quý tộc độc thân ở vùng đất hoàng kim, giành được là có lại!”
Giành được là có lãi? Tang Tiểu Tình thầm chửi rủa trong lòng, giành thế nào? Cầm dao hay giơ súng? Chẳng phải ngoan ngoãn mang tiền đến đổi? 8.500 tệ/m2, tổng giá trị 40,8 vạn, trả trước hơn mười hai vạn.
Thấy số lượng nhà ở Khải Hoàn Thành càng ngày càng ít, Tang Tiểu Tình nhất thời kích động, lập tức rút một vạn, đặt cọc cho phòng 1804A tầng mười tám.
1804A, đây không phải là tổ hợp số và chữ đơn giản. Đây là phòng của Tang Tiểu Tình, nhà của Tiểu Tình.
Đặt cọc rồi nhưng lòng vẫn cảm thấy bất an. Tiền tiết kiệm của Tang Tiểu Tình cộng với số cổ phiếu, cùng lắm có thể góp được chín vạn, vẫn còn thiếu gần bốn vạn nữa. Có điều đối với Tang Tiểu Tình mà nói, bốn vạn không phải là con số trên trời. Kế hoạch quảng cáo năm nay hoàn thành rất tốt, cuối năm phát tiền thưởng thế nào cũng được một khoản. Trước tiên đi vay đã. Tang Tiểu Tình nghiền ngẫm một lúc, sắp hết năm rồi, đây cũng không phải là chuyện khó khăn gì.
Vay tiền, dĩ nhiên là phải bắt đầu từ người thân cận nhất, gần gũi nhất.
Người đầu tiên Tang Tiểu Tình nghĩ đến chính là mẹcủa mình. Không ngờ chữ “tiền” vừa bật ra khỏi miệng thì đã xuất hiện màn “răn dậy” phủ đầu. Tiền không vay được một xu, còn bị mẹ mắng cho một trận té tát, đẩy mình vào hàng ngũ của những bà cô già không lấy được chồng.
- Tang Tiểu Tình, mày nói thật cho mẹ biết, đang yên đang lành vì sao phải mua nhà? Có phải là thằng bạn trai kia của mày không có nhà? Hay là dỡ nhà bán đất lấy tiền cho con trai ra nước ngoài học? Loại đàn ông như thế mẹ khuyên mày nhanh chóng từ bỏ đi Tiểu Tình. Mày đi theo nó, sau này chỉ có khổ thôi! Không có nhà cũng dám lấy vợ ư? - Mẹ Tiểu Tình coi Trương Hải Châu không đáng một xu.
- Mẹ đừng có nghĩ người ta thảm hại như thế được không? Con mua nhà để con sống. Ngày nào cũng phải ngủ ở phòng khách con chịu đủ rồi! Hơn nữa nhà đất không thể sinh sôi được, sau này chắc chắn nhà còn lên giá. Con muốn mua nhà cũng là để đầu tư, sau này cho thuê hoặc bán đi cũng kiếm được.
- Đầu tư? Có tiền mới có thể đầu tư, mày không có tiền thì đầu tư cái gì? Hơn nữa, sao mày biết nhà lên giá? Nhà mày có đặt trong túi, trong ngân hàng thì mới là của mình! Em gái bà Đồng bên hàng xóm phải dỡnhà vì giải phóng mặt bằng, chính phủ bồi thường tám mươi vạn, người ta gửi tiền trong ngân hàng lấy lãi. Lãi một năm cộng thêm một chút nữa là đủ thuê một căn nhà rộng ở ngoại ô, năm người sống thoải mái. Bà Đồng nói rồi, không thể mua nhà trong lúc giá nhà tăng cao nhất. Hứ, mày nhìn xem, người ta là bà lão tám mươi tuổi mà còn biết cách tính toán hơn mày! Tang Tiểu Tình, mẹ là mẹ mày, mẹ hại mày chắc? Tình hình bây giờ không ai có thể dám chắc rốt cuộc nhà tăng hay giảm. Mày nói mà không biết suy tính! - Mẹ Tiểu Tình thật có tài ăn nói, giảng đạo lí, liên hệ với thực tế, suy từchuyện này sang chuyện kia, muốn thuyết phục con gái nhanh chóng từ bỏ ý định mua nhà.
- Được rồi, được rồi! Con nói sai, mẹ nói đúng! Con không thảo luận với mẹ về vấn đề quốc kế dân sinh nữa. Dù sao căn nhà này con mua rồi. Bây giờ con gái của mẹ hỏi vay mẹ bốn vạn, mẹ có cho vay hay không?
- Không cho vay, Thiên Vương Lão Tử đến cũng không cho vay! Tiểu Tình, mẹ nói với mày…
- Thôi! - Tiểu Tình ngắt bài diễn thuyết mà mẹ lại sắp bắt đầu - Không cho vay thì thôi.
Thế hệ, chính là sự khác biệt về thế hệ, Tang Tiểu Tình thầm nghĩ. Sau đó cô quay vào phòng, bật máy tính, chờ Trương Hải Châu online.
Cô thầm nghĩ: Anh không vội mua nhà, em cũng không giục anh, tự em mua là được. Anh có thể du học tự túc ở quốc gia phát triên, bạn gái quốc gia đang phát triển vay anh bốn vạn không phải là chuyện khó đúng không? Kiếm tiền ở nước ngoài thật dễ dàng. Nhân công đắt như vậy, rửa thêm vài cái dĩa là được.
Trương Hải Châu lên mạng rất đúng giờ.
- Anh yêu! Em nhớ anh! - Tiểu Tình bắt đầu màn kịch sến.
Với bạn trai thì không thể giống mẹ, mở miệng ra là nói ngay đến tiền. Mẹ mình có thể cãi nhau, có thể hờn dỗi, có thể đóng rầm cửa bỏ đi. Dù sao thì cũng là mẹcon, cho dù không hợp nhau thì vẫn chung dòng máu, bỏ đi rồi vẫn có thể quay về nhà, về nhà ăn cơm, vẫn có một bàn thức ăn nóng hổi chờ sẵn.
Bạn trai thì khác, suy cho cùng thì hơn hai năm trước, hai người hoàn toàn không quen biết. Cho dù bây giờ yêu nhau s