XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Kiếm Chồng Đại Gia

Kiếm Chồng Đại Gia

Tác giả: Lam Tiểu Tịch

Ngày cập nhật: 04:21 22/12/2015

Lượt xem: 1341309

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1309 lượt.

ểu Tình với đôi mắt gợi tình:
- Có chuyện gì cần anh giúp đỡ thì cứ nói, chỉ cần anh làm được.
Tiểu Tình thầm nói: Anh làm được, nhất định anh làm được! Tiểu Tình mỉm cười, nói với hắn bằng giọng điệu dịu dàng nhất có thể:
- Trưởng phòng, em muốn mua nhà, còn thiếu bốn vạn, anh có thể cho em vay được không?
Bỗng chốc, vẻ mặt của Thành Cương giống hệt với lúc nghe điện thoại của vợ:
- Em mua nhà làm gì? Nhà cửa là chuyện của đàn ông mà. - Thấy Tiểu Tình không tiếp lời, Thành Cương lại cười - Cãi nhau với bạn trai à?
Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, Tang Tiểu Tình nhìn thấy sắc mặt của Thành Cương thay đổi đến chóng mặt. Trong lòng Tiểu Tình thấy rất khó chịu, nhưng dù sao thì cũng hỏi vay người ta tiền, vẫn phải tươi cười và nói:
- Em chỉ vay nóng, nhiều nhất là hai ba tháng có thểtrả anh. Em sẽ viết giấy nợ.
Thành Cương lấy một điếu thuốc trong bao, cũng không châm lửa, chỉ nghịch trên tay. Một lúc lâu, anh ta nói:
- Thôi được, ngày kia anh đưa cho em.
Tang Tiểu Tình thở phào nhẹ nhõm, đúng là bố mẹcũng không thân thiết bằng ông chủ của mình! Thấy Thành Cương đang nhìn mình với anh mắt mong chờđầy ẩn ý, Tang Tiểu Tình vội vàng tìm cách ứng phó, khéo léo tránh cánh tay đang định vòng qua người mình, nhanh chóng đứng dậy, cúi người và nói:
- Trưởng phòng, cảm ơn anh, anh đúng là một lãnh đạo tốt, biết quan tâm, ân cần với nhân viên. - Nói rồi cô nhanh chón rời khỏi nơi thị phi này.
Quay về chỗ làm việc, Tang Tiểu Tình vui vẻ gặm quả táo, sau đó vừa ngâm nga, vừa ngồi trước máy tính nhắn tin cho Trương Hải Châu: “Ngài Trương, chuyện mua nhà không cần ngài bận tâm nữa. Tôi đã cố gom đủ tiền rồi.” Nghĩ một lúc vẫn thấy chưa hả dạ, lại nói thêm một câu: “Bao nhiêu đàn ông khóc lóc muốn cho bản cô nương vay tiền, tôi còn phải lựa chọn kĩ lưỡng!”
Vừa ấn nút gửi, điện toại trên bàn liền đổ chuông.
Tang Tiểu Tình vừa nhìn màn hình, là số điện thoại của Thành Cương, tưởng rằng đã chuẩn bị xong tiền, liền tươi cười nhấc máy.
- Tiểu Tình à, ngại quá, phần lớn tiền của anh ởtrong thị trường cổ phiếu, lúc nãy lên mạng kiểm tra, rút ra sẽ lỗ. - Thành Cương tỏ vẻ đau khổ.
Khi nghe thấy hai tiếng “ngại quá”, trái tim Tiểu Tình chùng xuống: Hết hi vọng rồi!
Thấy Tiểu Tình không nói gì, Thành Cương nói tiếp:
- Anh có khoảng năm nghìn tệ, hay là em cầm tạm?
- Năm nghìn tệ? Anh cho em vay ạ? - Tiểu Tình gượng cười. - Thôi ạ, để em nghĩ cách khác.
Không dựa được vào đàn ông thì đành dựa vào phụnữ. Tang Tiểu Tình gọi điện cho Giang Phàm.
Hồi học đại học, Giang Phàm và Tang Tiểu Tình ởcùng kí túc, một người giường trên, một người giường dưới. Hồi ấy hai người rất thân, không có chuyện gì là không kể cho nhau nghe. Sau khi đi làm cũng thường xuyên đi dạo phố, buôn chuyện với nhau. Cả hai đều rất tin tưởng và hiểu nhau.
Nửa năm trước, Giang Phàm lấy chồng. Chồng cô ấy là dân IT thành công, nhiều hơn Giang Phàm đến hơn chục tuổi. Không biết hơn chính xác bao nhiêu tuổi, Giang Phàm không nói cho mọi người biết. Nhưng qua lời nói và sắc mặt có thể chắc chắn, ít nhất là phải hơn mười lăm tuổi.
Ngày cô ấy kết hôn, Tang Tiểu Tình làm phù dâu. Mặc dù bạn thân lấy người giàu có nhưng Tiểu Tình vẫn mừng phong bao một nghìn tệ. Ngày trọng đại mà, nên như thế.
Vừa mới nhấc máy, giọng nói của Giang Phàm đã hừng hực khí thế:
- Tiểu Tình đấy à, mình nhớ cậu quá, lúc nào rảnh cùng mình đi dạo phố? Mình chẳng có việc gì làm sắp phát điên rồi. - Cần phải bổ sung thêm, sau khi kết hôn, Giang Phàm ở luôn nhà làm bà nội trợ.
Tang Tiểu Tình đi thẳng vào vấn đề:
- Không nói chuyện phiếm với cậu, mình muốn mua nhà, có thể cho mình vay bốn vạn không?
Đối phương lập tức im lặng. Tiểu Tình “alô” một hồi lâu, đầu dây bên kia mới khẽ nói:
- Toàn bộ tiền của nhà mình nằm trong tay chồng mình. Để mình bàn bạc với lão rồi trả lời cậu nhé.
Đợi đến khi Tang Tiểu Tình lấy được nhà rồi, câu trảlời của Giang Phàm vẫn chưa tới. Đó là chuyện sau này.
5
Thực ra, Giang Phàm vừa cúp máy, Tiểu Tình đã biết dựa dẫm vào phụ nữ cũng chẳng có hi vọng gì.
Ngày phải nộp tiền sắp đến gần, Tang Tiểu Tình giống như kiến trong lò. Có lúc đi trên đường, nhìn thấy chiếc BMW, cô đã có ý nghĩ lao đầu vào đó. Xe ô tô đâm vào người đi bộ sẽ phải đền tiền.
Giám đốc Tiết của doanh nghiệp thương mại Đại Dương là khách hàng ruột của Tiểu Tình, quan hệ riêng tư cũng rất tốt. Mỗi lần tòa soạn tái bản làm chuyên đề, giám đốc Tiết luôn là người đầu tiên ủng hộ quảng cáo.
Tiểu Tình suy ngẫm mãi, tìm vị đại gia này vay mấy vạn chắc là không vấn đề gì? Vay tiền không giống bàn chuyện quảng cáo. Bàn chuyện là việc công, cho dù bịngười ta từ chối cũng không sao, nhưng quả thực vay tiền rất khó mở miệng. Huống hồ suốt ngày Tiểu Tình làm ra vẻ là nhân viên cao cấp. Nhân viên cao cấp chạy khắp nơi vay tiền? Thật là mất mặt.
Nhưng tình thế cấp bách, cũng không nghĩ được nhiều như thế. Tang Tiểu Tình mời giám đốc Tiết uống trà, ấp úng nói chuyện vay tiền.
Giám đốc Tiết nghe xong bật cười, rồi nó