Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Kiếp Trước Em Đã Chôn Cất Cho Anh

Kiếp Trước Em Đã Chôn Cất Cho Anh

Tác giả: Tào Đình

Ngày cập nhật: 04:49 22/12/2015

Lượt xem: 1341927

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1927 lượt.

một lần được chiêm ngưỡng thân hình kiều diễm đã khiến tôi hồn xiêu phách lạc nhưng lại nửa kín nửa hở mỗi lần xuất hiện trước mặt tôi ấy… Nhưng, khi cô ấy thực sự đứng đối diện với tôi, tôi lại nhắm mắt lại một cách đầy bản năng.
“Làm cái gì vậy! Đưa quần áo cho tôi!” Cô ấy bắt đầu thúc giục.
“Ờ, ờ!” Tôi bấy giờ mới hoảng loạn mở mắt ra nhưng lại nhìn thấy cả người cô ấy được quấn gọn trong chiếc khăn tắm. Tôi cảm thấy xấu hổ vì những suy đoán ban nãy của mình, vội vàng đưa cho cô ấy bộ quần áo đang cầm trong tay.
Ngải Mạt không buồn đóng cửa nhà tắm ngay, cô ấy lật giở vài cái bộ quần áo đang cầm trong tay, lạnh lùng nói: “Có bạn gái rồi à? Bạn gái của anh cũng giản dị nhỉ.”
Tôi ậm ừ vài câu, tình thế đó khiến tôi không biết nên đi chỗ khác hay đứng yên tại đó. Không kìm chế được, đôi mắt tôi lại lướt một lượt trên thân thể của Ngải Mạt. Da của cô ấy trộn lẫn cùng màu trắng của khăn tắm. Tấm khăn tắm đang lười nhác bao bọc lấy cơ thể còn vương nhiều giọt nước, góc khăn bên ngực trái được cuộn lại và buộc thành một nút thắt nhỏ.
“Anh cũng thật là tự cao.” Cô ấy nhìn thẳng vào mắt tôi, bỗng nhiên thốt lên câu nói đó.
Tôi hơi sững lại, “Hả?” một tiếng.
Cô ấy có ý gì vậy! Lẽ nào đang ám chỉ điều gì về tôi? Mồ hôi bắt đầu túa ra trong lòng bàn tay tôi, phong cách phong lưu phóng khoáng thường ngày đã không cánh mà bay từ lúc nào rồi. Đứng trước mỹ nữ có nhiều kinh nghiệm giang hồ này, tôi chỉ giống như một đứa trẻ mới lên ba tuổi.
Cô ấy thản nhiên nói tiếp: “Rõ ràng là tối hôm qua đã xem trộm ví của tôi nhưng lại không lấy đi một đồng tiền nào.” Thấy tôi có suy nghĩ lệch lạc, cô ấy nhướng nhướng cặp lông mày, chụm miệng lại mỉm cười, cố gắng làm ra vẻ ngây thơ, nghiêng đầu ngắm nhìn tôi, chậm rãi nhả từng chữ từng chữ một, “Như thế không gọi là tự cao hay sao?”
Tôi thấy mình lại bị cô ấy đùa giỡn! Trước mặt cô ấy, tôi chỉ là một chú hề được đem ra mua vui những lúc rỗi rãi mà thôi.
“Tôi không làm cái nghề mà cô nghĩ!” Lòng kiêu ngạo của tôi đã trỗi dậy, tôi lạnh lùng nói.
Cô ấy ngạc nhiên nhìn tôi một cái rồi đóng cửa phòng tắm, bỏ lại cho tôi mùi thơm của sữa tắm và tiếng nước từ vòi sen chảy tí tách bên trong.
Ngải Mạt tắm gội xong bước ra ngoài. Cô ấy mặc bộ quần áo của Uyển Nghi, sạch sẽ và khỏe mạnh như một nữ sinh trung học. Khuôn mặt xinh xắn không một chút son phấn cũng không nhuốm một chút bụi phong trần.
Tôi kinh ngạc nhìn cô ấy rất lâu, cô ấy cũng bị ánh nhìn của tôi khiến cho lúng túng, ngượng ngùng nói: “Quần áo của bạn gái anh sao mà trẻ con vậy!”
Ngay sau đó tiếng mở khóa cửa lách cách vang lên, đầu óc tôi bỗng trở nên trống rỗng. Tôi chưa kịp chuẩn bị gì cả, khuôn mặt tươi cười rạng rỡ của Uyển Nghi đã hiện ra, “Chồng ơi, ngày mai thi rồi! Hôm nay dẫn em đi ăn đồ Tây…”






Tôi ngồi trên ghế sôpha, trước mặt tôi là một cô gái lạ mặt đang mặc quần áo của Uyển Nghi, chân trần, vừa tắm gội xong, đang lau mái tóc ướt nhèm… Một người dù ngốc nghếch đến mấy cũng đều biết được như thế là thế nào, cũng đều đoán được giữa tôi và Ngải Mạt đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng tôi thực sự đã không làm gì cả mà! Tôi muốn giơ cả hai tay lên trời đầu hàng, tôi muốn khóc nhưng không có một giọt nước mắt nào cả. Thế gian này sao lại có những chuyện trùng hợp khiến con người ta phát điên lên như vậy.
Tôi vội vàng đứng dậy, muốn giải thích vài câu gì đó nhưng không thể giải thích rõ đầu cuối câu chuyện.
Ngải Mạt thì ngược lại, cô ấy tỏ ra rất bình thản, chỉ ngắm nhìn một chút Uyển Nghi lúc cô ấy vừa bước vào, kèm theo đó là một chút ngạc nhiên nho nhỏ rồi lại tiếp tục quay người vào trong nhà lau tóc, không cuống quýt không hoảng loạn, trang nhã và cao quý như đang khiêu vũ vậy.
Uyển Nghi nhìn tôi với ánh mắt của người đang không hiểu chuyện gì xảy ra rồi lại nhìn người được coi là “kẻ thứ ba” đang thản nhiên đứng xoay lưng lại lau tóc kia, khuôn mặt cô ấy dần dần trở nên tái nhợt.
Tôi thật không thể than khổ được, mấy tiếng cảm ơn cuối cùng đó dường như đã ném tôi xuống một hố sâu mà muôn đời muôn kiếp không trở lại được.
Tôi thấy nơm nớp lo lắng, đưa mắt nhìn trộm Uyển Nghi một cái, cô ấy đang xoa tay đứng nhìn tôi.
“Vợ ơi… hì hì, vợ ơi…” Tôi nuốt nước bọt, chường mặt ra chạy tới níu lấy cánh tay Uyển Nghi.
“Thôi đi! Đàn ông các anh đều là đồ tồi!” Ban nãy, Uyển Nghi đã rất giữ thể diện cho tôi rồi, trong lòng tôi cảm thấy vô cùng cảm kích. Giờ đây, khi chỉ còn có hai người, có bị cô ấy trút giận mà mắng mỏ vài câu, tôi cũng cảm thấy thấu tình đạt lý, không hề để tâm đến chuyện đó, vẫn nhìn cô ấy cười làm lành.
“Tối qua, hai người có làm chuyện gì không!” Uyển Nghi tra hỏi tôi.
Tôi lập tức lắc đầu như điên dại nhưng trong lòng lại thầm nghĩ, giá mà được làm chuyện gì đó thì tốt biết bao…






Uyển Nghi tuyệt đối tin tưởng vào tôi, thấy tôi nói đã không làm chuyện gì, cô ấy cũng không kỳ kèo đeo đẳng tra hỏi thêm về chuyệ


Pair of Vintage Old School Fru