
Tác giả: Lam Cầm
Ngày cập nhật: 02:58 22/12/2015
Lượt xem: 134547
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/547 lượt.
ệt bỗng nhiên bị hắn cắt đứt.
\'\'Đủ rồi.\'\' Diễn Hạo giận đến cực điểm, bổng nhiên trở nên lạnh lẽo, vẻ mặt cực kỳ lạnh nhạt: \'\'Dĩnh nhi, nghe muội nói, chỉ biết dáng vẻ bề ngoài cùng địa vị của bọn họ, cũng không thể biết được chắc chắn là có thể đối xử với nàng tốt hay không. Như vậy cho dù muội giới thiệu, ta cũng không thể biết được rốt cuộc bọn họ có thích hợp hay không, muội thích ai thì chọn đi, ta không có ý kiến gì!\'\' Hắn giả vờ làm ra vẻ bộ không có việc gì, đẩy tay nàng ra, rời nơi khiến cho hắn phát hỏa.
Trên thực tế, căn bản không phải là hắn không có ý kiến, mà là nghe Dĩnh nhi giới thiệu về những nam nhân kia, hắn đã muốn điên rồi, thật sự là nghe không lọt tai!
Tại sao lại không muốn nghe?
Đơn giản là vì hắn không muốn chơi trò trẻ con nhàm chán đó với nàng. Chỉ đơn giản là bởi vì thế, không còn nguyên nhân gì khác !
\'\'Một chút cũng không có cảm giác, muốn ta tùy ý chọn ư?\'\' Muốn chọc giận người khác mà chính mình đã bị chọc giận trước.
\'\'Hắn một chút cũng không quan tâm ta!\'\' Cận Dĩnh tức giận gào lên. \'\'Ta chỉ muốn kích thích cơn tức giận của hắn, thật không ngờ.... ...\'\'
\'\'Sợ là sự thật không phải thế.\'\' Cận Dực nhẹ nhàng giương cao lông mày, môi mỏng bật ra nụ cười yếu ớt. \'\'Nói không chừng hắn lại suy nghĩ quá nhiều rồi, nên mới có thể vậy.\'\'
\'\'Ý của ca là?\'\' Cận Dĩnh chần chờ một chút, trong mắt ánh lên tia hy vọng.
\'\'Ca rất để ý. Chỉ tại ca suy nghĩ nhiều quá.\'\' Cận Dực nói ra cách nghĩ của hắn.
\'\'Có thật không?\'\' Cận Dĩnh lăng xăng hỏi.
\'\'Vì muội quá để ý cho nên mới chưa nhìn ra ý tứ thật sự của ca thôi.\'\' Cận dực nhếch mép biểu hiện như mình hiểu rõ hết thảy.
\'\'A?\'\' Bị Dực ca ca nói, nàng cảm thấy dường như có việc như vậy.
\'\'Nếu ca ấy muốn muội tùy tiện chọn, vậy sao muội không tùy tiện chọn thử một lần?\'\' Cận Dực nhướn cao lông mày đề nghị.
Cận Dĩnh kinh ngạc, nhưng ngay lập tức đôi mắt sáng lên.
Nếu muốn chôi thật thì chơi! Nếu nàng không thấy suy nghĩ của hắn, vậy thì nàng sẽ chơi cho đến khi thấy mới thôi!
Chuyện này tựa như vết dầu càng loang càng lớn, thật sự là Cận Dĩnh đã tùy tiện một chút, chọn đại một nam nhân để đem về nhà.
\'\'Diễn Hạo ca ca, muội giới thiệu với huynh, chàng họ Lưu, tên Kiến Thành, là Giang Nam Lưu nhị công tử, đến đây để thử cưới.\'\' Cận Dĩnh cười duyên dáng đến sát bên Diễn Hạo, nói.
\'\'Đại ca.\'\' Kiến Thành chào hỏi Diễn Hạo cực kỳ lễ phép.
\'\'Ừ.\'\' Diễn Hạo miễn cưỡng trả lời một tiếng, đôi môi mỉm cười, nhưng mà trong ánh mắt hắn lại không có ý cười.
\'\'Đại ca, sao huynh lại đối xử lạnh nhạt với người ta như vậy? \'\'Cận Dĩnh cố ý khích hắn.
*********
\'\'Rốt cuộc là phải làm sao đây, nên làm thế nào đây?\'\'
Cận Dĩnh ở trong phòng một mình, bước tới bước lui, nghĩ ngợi về việc làm thế nào để có thể lợi dụng Kiến Thành kích thích Diễn Hạo.
\'\'A....\'\' Nàng không chú ý, đụng phải cái ghế cạnh bàn, mà cái ghế lại tiếp tục đụng trúng cái bàn, khiến cho mấy quyển sách nàng bày trên bàn đều rơi xuống đầy đất.
Mấy bản đông cung mưu đồ từ bên trong bay ra ngoài.
\'\'A, có cách rồi!\'\'
Mẹ nói bình thường nam nhân sẽ muốn cùng nữ nhân làm chuyện diễn ra trên ra trên mấy bức cung đồ kia, Lưu Kiến Thành chắc chắn sẽ không phải là ngoại lệ, nếu như vậy.... .....
Hắc hắc, nàng có kế hoạch rồi!
*A.....\'\'
\'\'A.....\'\'
\'\'A.....\'\'
Mấy tiếng thét cường độ cao vang vọng khắp Vô Danh sơn trang, suýt nữa khiến cho cả Vô Danh sơn trang bị kinh sợ.
Tất cả mọi người đều nhanh chóng tập trung tại nơi phát ra âm thanh đó, mà người đến hiện trường đầu tiên chính là Diễn Hạo!
Bởi vì, bởi vì mấy tiếng thét chói tai kia chính là giọng của Cận Dĩnh!
***********
\'\'Dĩnh nhi!\'\'
Đó là tiếng thét chói tai của nàng! Tại sao nàng lại phát ra tiếng thét chói tai đó?
Lồng ngực của Diễn Hạo muốn nhảy ra ngoài, tâm trí cực kỳ rối loạn, chỉ muốn nhanh chóng tìm được nàng!
Nàng xảy ra chuyện gì? Đến tột cùng là nàng đã xảy ra chuyện gì? Nàng có việc gì hay không?
Hắn nhanh chóng xông về nơi âm thanh phát ra, giống như là bay thẳng đến, sợ rằng nàng xảy ra việc gì, mà hắn lại không kịp tới cứu nàng.
\'\'Diễn Hạo ca ca......\'\'
Hắn chạy nhanh đến hồ Minh Nguyệt, tâm trí còn chưa hồi phục, còn chưa kịp nhìn rõ ràng mọi chuyện trước mắt, chỉ kịp thấy Cận Dĩnh khóc điên cuồng, nước mắt lã chã nhào vào trong ngực hắn.
\'\'Ô....ô.... .....\'\' Cận Dĩnh dùng hết sức khóc lớn, khóc còn hơn cả một đứa bé sơ sinh.
\'\'Có chuyện gì? Dĩnh nhi, có chuyện gì?\'\' Diễn Hạo nghe được tiếng khóc thê lương của nàng, trong lòng cũng thấy đau.
\'\'Ta....Hắn....Ô.... .....\'\' Cận Dỉnh nhìn về phía hồ, lại càng khóc lớn hơn. \'\'Diễn Hạo ca ca, nhất định huynh phải giả oan cho muội!\'\'
\'\'Hắn? Diễn Hạo nhìn về phía hồ Minh Nguyệt, lúc này mới phát hiện trên mặt hồ không ngừng xuất hiện bong bóng nước, có một cái đỉnh đầu lức chìm lúc nổi