Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Láng Giềng Hắc Ám

Láng Giềng Hắc Ám

Tác giả: Tát Không Không

Ngày cập nhật: 04:42 22/12/2015

Lượt xem: 1342032

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2032 lượt.

ặc càng ít đi, vấn đề quan trọng to lớn là từng bước bộc lộ khỏi mặt nước.
Vì vậy lúc ăn cơm, tôi trịnh trọng đề cập với Trang Hôn Hiểu: "Sau này trước khi vào phòng xin anh hãy gõ cửa."
Anh gỡ miếng cá xong, cho vào bát tôi: "Vì sao?"
Tôi nhìn miếng cá trắng nõn trong bát, mềm lòng đi, nhưng lập tức lắc lắc đầu, kiên định lòng tin: "Vì anh thường xuyên đột nhiên tập kích, lúc mở cửa có thể em chưa mặc xong quần áo."
"Vậy thì coi như tiền tiêu vặt của em đi."
"Em dùng làm gì tiền của anh?"
Anh cười nhạt: "Chúng ta đều như vậy rồi, em nuôi anh cũng là điều nên làm."
Tôi buông đũa xuống bàn: "Chúng ta làm sao! Anh đừng có nói linh tinh!"
Tiểu này, quả thật hủy hoại thanh danh của tôi.
Trang Hôn Hiểu vẫn duy trì nụ cười của anh, lại gắp miếng cá vào bát tôi, thủng thỉnh nói: "Tiểu Trang nhà chúng tôi đã bị em sờ mó rồi, lẽ nào em muốn phủi đi một cách sạch sẽ?"
"Tiểu Trang nhà anh? Em nào có sờ mó nhà anh......" Đợi chút, tôi ngậm miệng, Tiểu Trang nhà anh? Lẽ nào ý anh nói là cái đó..... của anh ấy?
Hiểu ra, tôi lập tức căm ghét nhìn anh: "Anh lại gọi cái đó...... của mình là Tiểu Trang? Có buồn nôn không?"
Anh nguýt tôi một cái: "Buồn nôn em còn sờ."
Tôi @_@ thổ huyết 3lít.
Trang Hôn Hiểu, thua anh rồi!
Rửa bát xong, từ bếp đi ra, quả nhiên thấy Trang Hôn Hiểu ngồi trên ghế sô fa, bây giờ chưa tới 12h thì anh ấy sẽ không về.
Tôi bất đắc dĩ thở dài, ngồi cạnh, nhẹ nhàng bóp chân. Hôm nay cửa hàng mở bán hàng lại, khách khá đông, đi giày cao gót đứng cả ngày, bắp chân đau điếng.
Đang bóp chân, Trang Hôn Hiểu đột nhiên vỗ vỗ đùi mình.
Tôi chăm chú nhìn anh, chẳng thèm để ý.
Anh thấy tôi không phản ứng, cuối cùng không nhịn được đành mở miệng: "Anh nói để chân em lên đây."
"làm gì?" Tôi nhíu mày.
Anh ấy không quan tâm vẻ kinh ngạc của tôi, ôm chân tôi đặt lên đầu gối anh, thay tôi xoa bóp.
Còn đừng nói, Trang Hôn Hiểu cứ như từng luyện qua, điều khiển hạng nhất, lực vừa đúng chỗ, đau đớn lập tức giảm đi một nửa.
"Như thế được chưa?" Anh hỏi
Tôi nhắm mắt, vẻ ngây ngất nói: "Em rất sùng bái anh."
Cứ như thế, dựa vào chỗ vịn tay ghế sô fa, chân kê lên người Trang Hôn Hiểu, hưởng thụ massage bậc nhất, tôi dần dần chìm vào giấc ngủ. 






Trong mơ phát hiện bản thân thực sự biến thành cô gái lọ lem, vừa nghe thấy cáo thị Trang Hôn Hiểu muốn tuyển chọn bạn gái, lập tức nhanh chóng chạy tới thi tuyển, Chí Chí lôi tôi lại, nói tôi và Trang Hôn Hiểu cách biệt tuổi tác quá lớn, không thích hợp, phải cử em gái đi, tôi lo lắng toát mồ hôi đầy đầu, ra sức giải thích, nhưng Chí Chí không tin, cuối cùng nói với tôi, chỉ cần trong hôm nay tôi bán được 1000 bộ quần áo, thì có thể đi. 






Nghe lời, Chí Chí suýt bị sặc rượu, vỗ vỗ ngực: "Cậu và anh ta hôn nhau rồi?"
"Không chỉ thế," Tôi nhún nhún vai: "Còn sờ tiểu huynh đệ nhà người ta nữa."
"Vậy cậu nên chịu trách nhiệm." Chí Chí lại đổ ly champagne, đưa vào trong tay tôi.
"Đúng rồi, Hoa Thành có đến tìm cậu không?"
"Đừng nhắc tới anh ta nữa." Chí Chí nhíu mày khó chịu: "Mình ghét loại đàn ông tưởng mình cơ bắp phát triển đã giỏi lắm."
Chí Chí trên ban công hét to: "Thảo Nhĩ, không được nhận, nhanh đóng cửa!"
Người đó vừa nghe thấy, lập tức đặt hoa vào trong tay tôi, lao đi trốn chạy.
Không biết làm sao, tôi đành đóng cửa, mang hoa ra ban công. Đây là loại hoa Margaret Chí Chí thích nhất, cánh trắng nhụy vàng, hương thơm thanh khiết.
"Hàng ngày Hoa Thành đều tặng hoa à?"
Tôi đưa hoa cho Chí Chí, cô ấy không nhận, chỉ gật gật đầu.
"Vậy anh ta còn coi như rất có lòng," Cách nhìn của tôi với Hoa Thành đã có chút thay đổi, tuy anh ta thường mưu sát tế bào bạch cầu của tôi, nhưng nghĩ cho người phụ nữ như Chí Chí, tôi vẫn khuyên: "Tiếp xúc chút đi, người như Hoa Thành cũng không coi là vô cùng hung ác, sao không chấp nhận anh ta?"
Chí Chí ôm chân, cằm tựa lên đầu gối, oán hận nói: "Mình ghét thái độ tự cho mình là đúng của anh ta, thường bắt người khác làm việc theo ý anh ta."
"Rõ rồi!" Tôi làm động tác tách tay một cái: "Cậu thích loại đàn ông ngoan ngoãn, có thể nghe lời mình, nhưng Hoa Thành và cậu đều ở thế mạnh như nhau, không thích thua, vì vậy cậu ghét anh ta."
Chí Chí không tỏ rõ ý kiến, một lúc sau, đột nhiên hỏi: "Cậu nói, rốt cuộc Hoa Thành thích mình vì cái gì? Là tính cách, hay là vẻ ngoài?"
Tôi nhìn quanh vũ khí đánh nhau đầy phòng, kiên định nói: "Vẻ ngoài, chắc chắn là vẻ ngoài."
"Vậy thì......" Chí Chí đưa ly rượu lên má, lẩm bẩm nói: "Nếu mình cho anh ta, anh ta sẽ không tới dây dưa với mình nữa đâu nhỉ."
"Cho anh ta?" Tôi trợn mắt: "Cậu đừng có làm việc ngốc nghếch đấy."
"Ôi, nói thêm chút nữa," Chí Chí thất bại nắm nắm tóc: "Mình sắp bị ép đến phát điên rồi."
Ra khỏi nhà Chí Chí, đi qua cửa hàng tổng hợp, tôi liền tiện đường đi dạo, nghìn lần không nên vạn lần không nên, khi đi qua


80s toys - Atari. I still have