Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Lãng Tử Phụ Tình

Lãng Tử Phụ Tình

Tác giả: Đường Tâm

Ngày cập nhật: 03:44 22/12/2015

Lượt xem: 134661

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/661 lượt.

uấn của anh.
"Bây giờ anh không thể nói cho em lý do vì sao anh như vậy, nhưng thật sự anh đã thay đổi". Đôi mắt anh hiện lên vẻ cương nghị, trả lời cô.
"Sao không thể nói ra?"
"Trừ phi em hoàn toàn tín nhiệm anh, nếu không anh thật không có cách nào để làm em tin tưởng anh, không phải sao?" Anh nói nhỏ một câu.
Món ăn được đưa lên, họ đồng thời trầm mặc.
"Ba tháng trước anh đối xử với tôi như vậy, ba tháng sau anh lại biến thành tình thánh..."
"Anh không phải tình thánh, chỉ là cuối cùng anh phát hiện anh yêu em nhiều như thế, hiểu mình lúc đó sai lầm cỡ nào. Em chắc chắn sẽ không tha thứ cho anh, vì lúc đó thật sự anh đã tổn thương em quá nhiều". Anh nhìn cô, kiên định mà dịu dàng. "Anh chỉ xin em cho anh một cơ hội, chỉ một cơ hội thôi là đủ rồi".
"Nói nghe thật êm tai. Nếu tôi thật sự không biết lí do vì sao anh tiếp nhận tôi, tôi sẽ thật sự cảm động!" Ánh mắt cô trở nên trong suốt, mang một loại giễu cợt.
"Cái gì? Em nói gì?". Cô buông lời trào phúng làm anh nghi hoặc, anh tiếp cận cô còn có mục đích khác ư? Ý Thiến là một cô gái nói năng biết suy nghĩ, nhưng thái độ bây giờ của cô cho thấy, nhất định là có nguyên nhân.
Mặt anh nghiêm túc, chờ mong cô nói rõ ràng.
"Bây giờ tôi không còn là tôi của ba tháng trước, tôi cũng không tin tưởng trong vòng ba tháng anh lại có thay đổi lớn như vậy.
Anh nói anh sợ phải chịu trách nhiệm, sợ hãi tôi sẽ dây đưa với anh, cho nên anh ra đi. Chỉ ba tháng ngắn ngủn, nguyên nhân nào làm anh lại yêu tôi? Giống như không có tôi, anh sẽ mất đi mục đích của cuộc sống"
"Sau này anh sẽ nói ly do cho em, em sẽ hiểu được anh. Anh thật sự yêu em, không phải hư tình giả ý, cũng không phải đột nhiên thoáng qua, mà là thời gian đã thử thách bản thân anh, là tình cảm thật sự của anh, anh..."
"Không cần anh nói dễ nghe như vậy" CÔ bình tĩnh đánh gãy lời anh, muốn vãy tay với bồi bàn.
"Ba tháng trước và hiện tại, có gì khác nhau, thì đó là thái độ của anh với tình yêu, với nhân sinh cuộc sống"
Diệp Ý Thiến lạnh lùng nhìn anh, mặt ngọc mài ngài, mặt hiện lên vẻ bình tĩnh mà ảm đạm. "Là thân phận của tôi, tôi và tôi của ba tháng trước không giống nhau"
Sắc mặt của Quý Dục hàn nháy mắt thay đổi, anh đã hiểu ý cô, hàn khí bỗng dâng lên từ đáy lòng.
Không, Ý Thiến, em không thể nghĩ anh như vậy. Anh còn không nghĩ đến, nhưng cô lại nghĩ như vậy.
Hoặc là nói, thế sự thay đổi quá nhiều, vượt xa với tưởng tượng của anh.
"Bây giờ tôi không giống như ngày xưa khi còn yêu anh nữa, tôi đã trở thành đứa con gái phòng trước thủ sau, không còn là đưa bé mồ côi không biết gì". Do cô đã suy nghĩ nhiều lần, mới nghĩ ra vì đâu mà anh thay đổi.
Thật sự bi ai mà! Anh lại trở về bên cô, là bởi vì cô đã thay đổi thân phận ư?
Nếu không, cô thật sự không thể lí giải vì sao trong ba tháng ngắn ngủn mà anh lại thay đổi lớn như vậy? Cô đang tìm lí do, cho rằng đã tìm được, vậy nên cô càng đau khổ, càng thêm kháng cự, địch ý đối với anh.
"Không phải như thế" Âm thanh trầm thấp của anh vang lên. Cô thừa biết anh sẽ phủ nhận, ai lại đi thừa nhận chuyện như vậy.
"Trước kia Diệp ý Thiến chỉ là một trong những cô bạn gái của anh, vì mới mẻ mà ở cùng nhau, chán rồi thì có thể chia tay, nên anh mới kiên quyết ra đi như vậy..."
"Không đúng, không phải như vậy..."
"Cõ lẽ nhà anh cần cưới một cô gái môn đăng hộ đối làm vợ? Có lẽ anh chợt nhận ra, bây giờ tôi rất xứng với anh, đủ điều kiện để trở thành vợ anh... Có lẽ vì nguyên nhân nào đó anh phải lập tức tìm vợ, mà tôi lại hoàn hảo trở thành người có khả năng lựa chọn nhất" Diệp Ý Thiến nhíu mày "Tôi thật sự không tìm ra được lý do khác tốt hơn... trước kia tôi chỉ là đứa con gái mồ côi, hai bàn tay trắng, nhất định không phải con dâu lý tưởng trong mắt bố mẹ anh... Không, không đúng, anh chưa từng nghĩ rằng sẽ kết hôn với tôi đúng không?"
"Thì ra em nghĩ như vậy" Quý Dục Hàn chỉnh lại sắc mặt, bình tĩnh nhìn cô.
"Chẳng lẽ không đúng ư?" Nhìn gương mặt bình tĩnh của anh, cô hít sâu một hơi, cô nói đúng rồi sao? Vì mục đích như vậy, anh mới trở lại tìm cô?
"Bởi vì tôi đã giữ gìn cái quý trọng nhất của đời con gái, nếu anh cưới tôi, anh có thể dễ nói chuyện với bố mẹ đúng không? Anh bị họ ép kết hôn?"
Cô biết bối cảnh nhà anh, tuy rằng anh theo đuổi nghề nghiệp mà anh thích, nhưng anh là một công tử giàu có. Trước kia cô ngây thơ, nghĩ đến anh sẽ nguyện cùng cô bên nhau, vì thế anh không thèm để ý địa vị của cô, thì ra không phải như vậy.
Khóe miệng nở nụ cười trào phúng, cô vẫy tay cho bồi bàn.
"Anh sẽ không kế thừa gia nghiệp đó". Lẳng lặng, anh nhìn cô nghiêm túc nói. "Tài sản của cha em, sẽ do em thừa hưởng, anh sẽ không chạm vào"
Dao nĩa trên tay thoáng run, cô không nghĩ anh nói một câu như vậy...
"Không ai bức anh kết hôn, cũng không phải vì em biết giữ gìn bản thân mà kết hôn cùng em. Ở Đài Loan, danh môn thục nữ muốn gả cho anh rất nhiều". Anh hạ khóe miệng, ánh mắt lộ tia tức giận "Coi trọng gia nghiệp của em nên tiếp cận em, em xem anh là người như vậy sao?
"Tôi.


pacman, rainbows, and roller s