Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Lão Công Thật Thông Minh

Lão Công Thật Thông Minh

Tác giả: Kim Huyên

Ngày cập nhật: 03:58 22/12/2015

Lượt xem: 134687

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/687 lượt.

phía bên cạnh. Lão công của cô còn đang ngủ.
Nhìn khuôn mặt lão công ngủ say, khóe miệng của cô không tự chủ được giơ lên một chút hạnh phúc mỉm cười. cô thật sự, thật sự rất may mắn mới có thể quen anh, yêu thương anh, gả cho anh, nhưng mà quan trọng là vẫn được anh yêu thương. Cô nghĩ, do kiếp trước nhất định làm không ít chuyện tốt, đến kiếp này mới có thể có phúc báo như vậy. bỗng nhiên bụng cô truyền đến một trận co rút lại, đói bụng a, làm cho biểu tình mỉm cười hạnh phúc trên mặt cô nhất thời chuyển sang bất đắc dĩ.
Cô cảm thấy trong một tháng qua rất nhanh biến thành heo mẹ, như thế nào lại muốn ăn nữa nha? Mỗi ngày ăn sáu bát cơm còn chưa tính, miệng của cô căn bản không có biện pháp nào để dừng lại, trừ bỏ lúc đi ngủ, chỉ cần thời gian cô vừa mở mắt việc đầu tiên làm chính là ăn.
Như vậy còn chưa tính, cố tình bên cạnh còn có một kẻ nối giáo cho giặc, trong khi cô đang liều mạng kiềm chế chứng thèm ăn quá giới hạn của mình, thì ngược lại anh không ngừng cầm đồ ăn uy hiếp cô, đùa cô, còn trực tiếp la hét nói cái gì tốt cho phụ nữ có thai mà cô thì lại thật sự rất gầy, nói nhất định phải ăn nhiều một chút, hại khẩu vị ăn uống của cô bị anh càng dưỡng càng lớn, trong một tháng ngắn ngủi liền béo lên mấy kg.
Còn cứ như vậy, chỉ sợ cô béo thật sự giống heo mẹ đi.
Nhưng mà là, có thể làm sao bây giờ đây? Đã đói bụng thì không thể không ăn đi? Hơn nữa thân thể hiện tại của cô cũng không phải là một người, còn có tiểu bảo bối trong bụng cô. Vì tiểu bảo bối, cô cũng chỉ có thể chấp nhận.
Lại nhìn thoáng qua lão công vẫn đang ngủ say, cô thật cẩn thận lấy tay anh đang để bên hông mình, lặng lẽ bò xuống giường.
Một tháng qua ày, Niếp Huân một bên làm việc, một bên kiên trì chăm sóc cô cẩn thận, quả thực chính là việc hỏng rồi. lão công cô thật đáng thương!
Lặng lẽ rời khỏi phòng, nhẹ nhàng đi đến cửa phòng, cô đi vào phòng bếp tìm đồ ăn. Điểm này cũng không có gì khó, bỏi vì từ khi xác định cô mang thai và rồi về sau kết hôn, tựa như sợ gặp phải đại nạn đói thế kỷ, trong nhà Niếp Huân nhồi đủ loại đồ ăn, mặc kệ là nguyên liệu nấu bữa ăn chính hay là đồ ăn vặt, hoa quả, quả thực cái gì cần cũng đều có cơ hồ cái tủ lạnh nhà cô sắp biến thành một gian của hàng tạp hóa.
Nói tóm lại một câu, thật sự anh muốn nuôi dưỡng cô trở thành một heo mẹ là được rồi.
Mang theo điểm bất đắc dĩ, lại mỉm cười hạnh phúc trăm phần trăm, cô đứng ở trước quầy bar tự mình làm một cái bánh kẹp ruốc cùng một cái bánh kẹp bơ đậu phộng ăn.
Ăn bánh kẹp bơ đậu phộng trước, sau đó mới là bánh kẹp ruốc, cô mỉm cười ngọt ngào một ngụm cắn nốt miếng sandwich kẹp ruốc cuối cùng, đột nhiên cả người cứng đờ. Một trận cảm giác buồn nôn bỗng nhiên làm cô dừng lại tất cả mọi động tác, cô nhanh chóng che miệng lại, bỏ sót lại một ngụm sandwich còn sót lại, ba bước cùng hai bước hướng toilet.
“Ọe,ọe.”
Một trận nôn mửa, làm cho phân nửa hai cái bánh sandwich cô vừa ăn dâng tặng cho bồn cầu hết, cũng làm cho lão công còn đang nằm ngủ trong phòng của cô đánh thức dậy.
“Lão bà, làm sao vậy? em cảm thấy không được khỏe à?” Niếp Huân như trận gió vọt tiến vào, nhìn thấy tình trạng cô, sắc mặt không khỏi biến trắng.
Hà Xảo Tình không còn khí lực nói chuyện, chỉ có thể vô lực đối anh lắc đầu.
Nói thực ra thì, cảm giác sau khi phun hết mọi thứ ra thoái mái hơn là lúc trước khi phun, trận nôn mửa này rốt cuộc là sao vậy? vừa rồi lúc này cô còn ăn hai cái bánh sandwich vẫn còn rất tốt nha, vì sao đang ăn đột nhiên lại ói ra hết, cái này không phải chính là nôn nghén hay sao?
Vấn đề là cô đã mang thai hơn ba tháng, nôn nghén làm sao bây giờ mới bắt đầu, có thể rất khoa trương hay không nha?
“Lão bà, em cảm thấy thế nào, chúng ta đến bệnh viện kiểm tra nha?” vẻ mặt Niếp Huân tới nhợt ngồi xổm bên người cô hỏi.
“Em không sao.” Cô miễn cưỡng mỉm cười một chút với anh.
“Em đã nôn thành như vậy, làm sao có thể không có việc gì?!”
“Đấy là nôn nghén.”
“Nôn nghén.” Vẻ mặt anh thoạt nhìn có điểm ngốc.
“Đúng.’’
“Nhưng mà…em sẽ không nôn nghén nha.”
“Hiện tại thì là có.”
Vẻ mặt Niếp Huân vẫn là bị người ngoài nện cho vào đầu mà trở nên ngốc nghếch làm cho cô nhịn không được cười khẽ lên.
“Đỡ em dậy một chút.” Cô nói.
Anh lập tức hoàn hồn, thật cẩn thận đỡ cô từ trên sàn đứng lên.
“Em muốn súc miệng.”
Anh lập tức rót một cốc nước mang cho cô, trước khi đưa cho cô vẫn còn chần chừ do dự một chút, giống như lo lắng sức nặng của một cốc nước sẽ áp đảo cô vậy. người đàn ông này thật sự là….
Cô trực tiếp đem cốc nước từ trên tay anh nhận lấy, nhanh chóng súc miệng, sau đó đem cốc nước bỏ xuống.
“Em muốn nằm một chút.”
Anh lập tức gật đầu, vốn muốn đỡ cô cô trở về phòng, nhưng suy nghĩ một chút lại đột nhiên khom lưng ôm cả người cô vào lòng rảo bước nhanh về phòng, đưa đến trên giường.
“Đi lên theo giúp em ngủ.” Hà Xảo Tình thanh âm mềm mại yêu cầu. đôi mắt anh đã sắp giống đôi mắt gấu mèo đến nơi rồi, phải ngủ một giấc thật ngon mới được
“Em xác định đây là nôn nghén sao? A


Old school Easter eggs.