
Mạnh Mẽ Chiếm Đoạt Cô Gái Chớ Càn Rỡ
Tác giả: Tuyệt sắc Hồ Tiểu Ly
Ngày cập nhật: 03:50 22/12/2015
Lượt xem: 134403
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/403 lượt.
ật sự hiểu lắm XXOO là những gì, nhớ năm ngoái mua nhầm đĩa chỗ Lý Cường, còn chưa xem thì mình đã bẻ rồi quăng đi mất, cuối cùng đến hôm nay, không ngờ lại có một cô gái đưa nó tới cho mình. Tâm lý ngổn ngang, rốt cuộc cũng lấy đĩa CD từ trong thùng rác ra.
Mẹ nó, không phải chỉ là đĩa GV thôi sao, tưởng lão tử đây sợ mày à.
Mở CD tư liệu ra, trong đó có hai thư mục, một là “Xem xong đĩa này hãy xuyên qua tôi”, còn một thì “Người ta đây là lần đầu tiên đó nha, xuyên tôi đi, đâm tôi đi”. Trên trán Hiểu Diệp giăng đầy hắc tuyến, chị gái biên tập xinh đẹp ơi, chị có thể nào đừng đổi tên thư mục bình thường của người ta thành cái tên dung tục như thế này được không vậy.
Click đúp vào “Người ta đây là lần đầu tiên đó nha, xuyên tôi đi, đâm tôi đi”, nhìn tựa đề có lẽ là đĩa dành cho người mới vào nghề, gu chắc không quá nặng. Hiểu Diệp sau khi xem xong tổng kết lại, mấy cái này chỉ thấy toàn là thiếu niên trẻ tuổi xinh đẹp bị ông chú quái đản XX, không có chút sáng tạo nào, chẳng giống trong tiểu thuyết đa dạng gấp trăm lần.
Nhưng Hiểu Diệp cũng cực kỳ may mắn vì mấy thứ này không có vụ phóng đại như trong tiểu thuyết đã viết, cái gì mà rượu vang đỏ, nước sốt trộn salad và tương ớt đủ loại cùng nhau ra trận, nếu không mấy cái này chẳng khác nào phim kinh dị. Hiểu Diệp hoàn toàn chìm trong thái độ “Nghiên cứu”, lâu lâu còn dừng lại quan sát một số động tác, suy nghĩ hoạch định để vẽ ra một bức tranh giống y như thật. Còn phải chụp màn hình khi cần thiết để ghi chép lại. Rồi lắc đầu thở dài, dáng người ông chú này sao lại tệ như thế, khiến cậu không tài nào YY nổi.
Hiểu Diệp chỉ đành lên mạng tìm những người đẹp trai có vóc dáng tốt để bổ sung những thứ mà công thiếu, mở baidu lên tìm hình ảnh, Hiểu Diệp trang trọng gõ vào bốn chữ trai đẹp Âu Mĩ, kết quả là vài giây sau, Hiểu Diệp liền vùi đầu xuống bàn. Này, cái thói đời gì thế này, tại sao đại đa số hình tìm ra đều là hình nam nam với nhau chứ, chẳng lẽ trai đẹp Âu Mĩ tất cả đều như thế này? Lại tìm hình của trai đẹp Châu Á, kết quả cũng giống y như trên. Hiểu Diệp chợt nhớ lại, cảm thấy khi tổng biên cười với tiêu chuẩn nữ vương nói câu “Thống nhất thế giới” kia có bao nhiêu là đáng sợ.
Tống liêm mua một quyển tạp chí tiểu thuyết có tranh do Hiểu Diệp vẽ minh họa, một bên xem một bên ngạc nhiên về óc tưởng tượng phong phú của tác giả này. Con gái bây giờ đều cởi mở như thế? Không nói mấy quyển này được xuất bản với quy mô lớn, nghe đâu người mua cũng không ít?
Tống Liêm kéo Hiểu Diệp ôm vào trong lòng, cười nói: “Đương nhiên là tại tôi thấy em phiền não nên mới tới giúp em giải sầu, nhìn hình thôi thì nghĩ không ra đâu, thực hành rồi mới biết được.”
Lúc đang nói, một tay của hắn vô cùng giảo hoạt vòng qua người ôm lấy Hiểu Diệp kéo lên giường, tay kia thì bịt miệng Hiểu Diệp, động tác thành thục giống như kẻ đã từng phạm tội XX nhiều lần.
Hiểu Diệp một bên giãy dụa, một bên ô ô muốn nói.
=============== đoạn này đã bị cắt một phần ===============
Sáng hôm sau Hiểu Diệp tỉnh ngủ trước Tống Liêm, cậu cảm giác nơi giữa hai chân nhói đau từng hồi, vừa quay đầu thì nhìn thấy bên cạnh có một người đang ôm eo mình ngủ say. Hiểu Diệp cũng không rõ tâm tình của mình lúc này là gì, cậu nắm tóc mình xoắn xuýt hồi lâu, mới vất vả gỡ tay Tống Liêm ra, mang quần lót vào rồi khập khiễng đi đến phòng tắm.
Tống Liêm một tay chống cằm, lấy một tư thế thoải mái nằm thẳng cẳng trên giường, biểu tình thỏa mãn. Trong đầu còn đang hồi tưởng lại đêm qua Hiểu Diệp kháng cự giống một con mèo nhỏ, nhưng kết quả càng đẩy cậu, cậu càng thêm hưng phấn. Hồi tưởng đủ rồi, mới đứng dậy trở về phòng rửa mặt, trước khi đi còn liếc qua ra giường do hôm qua quá mệt nên chưa thay mới, Tống Liêm tinh thần cuồn cuộn dâng trào cuốn lấy nó đem đi.
Cơm sáng hôm nay do Tống Liêm phá lệ làm, cực kỳ phong phú.
Nhìn Hiểu Diệp khập khiễng đi tới, Dư Hoa quay qua Tống Liêm, rất có đạo đức bác sĩ dùng khẩu hình nhả ra một câu: “Không biết tiết chế.” Tống Thanh thì khá vui vẻ dùng khẩu hình nói với Tống Liêm: “Chúc mừng em, công (công) đức viên mãn.”
Tống Liêm trưng ra bộ dạng một người chồng tốt, lạch bạch chạy tới đỡ Hiểu Diệp. Kết quả lại bị vô tình đẩy ra. Tống Liêm rơi lệ.
Khiến Hiểu Diệp không thể ngờ chính là việc Tống Liêm cư nhiên nói thẳng với lão gia tử quan hệ giữa hắn và mình vào bữa sáng, Hiểu Diệp càng bất ngờ hơn là trừ lão gia tử ra, tất cả mọi người đều biết rõ, mà điều Hiểu Diệp không thể lường được là lão gia tử nghe xong chỉ nói một câu: “Thằng khỉ anh tưởng ta cái gì cũng không biết? Ba anh gạt ông nội anh cả đời, giờ thì tới lượt anh gạt ba anh. Hừ, điểm này thì tâm địa mấy anh vô cùng gian xảo.” Giận dỗi hai ngày rồi sau đó hoàn toàn chấp nhận Hiểu Diệp.
Đương nhiên, trên thực tế thì lão gia tử cũng muốn đến gay bar gì đó thử một lần, sau khi trở về nghĩ tới lại phát sợ, sờ sờ đầu Hiểu Diệp nói: “Vẫn là Hiểu Diệp nhà chúng ta tốt, vẫn là Hiểu Diệp nhà chúng ta tốt.” Tiếp