XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Liệu Có Phải Tình Đầu

Liệu Có Phải Tình Đầu

Tác giả: H.Y

Ngày cập nhật: 03:51 22/12/2015

Lượt xem: 134412

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/412 lượt.

àn biến mất bấy lâu lại đang tìm đường quay trở về. Có nên nhẹ dạ mà giao trái tim này cho anh không? Bức tường một khi đã phá đi rồi sẽ không thể xây dựng lại được nữa. Nếu như thật sự có một ngày anh bỏ đi thật thì còn lại trong tôi chỉ có thể là đau thương vô hạn. Vậy phải làm sao giờ? Bản thân anh cũng không cho tôi cơ hội, hay là cứ liều thử xem nhỉ?






Đụng Độ. Sự Trở Về Của Một Người
- Alo!
- Em tan học chưa?
- Em mới tan. Sao anh?
- Anh qua đón nhé.
Nhìn thấy người cô mà Kiều Vy ngàn lần khinh bỉ, trái tim cô bỗng lạnh đi. Cô có cần phải đen đủi như vậy không, tại sao những người đáng ghét nhất trần gian lại cứ thích xuất hiện trước mặt cô vậy.
- Cháu? Các người coi tôi là cháu sao?
- Tất nhiên. Cháu không phải người nhà họ Hàn sao?
- Cứ cùng họ là thành người một nhà sao? Rất tiếc, tôi không có họ hàng như các người.
Bên này, hai người còn đang cãi nhau, không ai để ý bên kia đường đã có một chiếc xe đen đỗ lại. Người thanh niên vừa bước xuống xe, ánh mắt đã chỉ luôn hướng về người con gái trẻ kia. Gương mặt đang ấm áp nụ cười khi đối mặt với khuôn mặt lạnh lùng, ánh mắt sắc lẻm của cô gái bỗng lạnh hẳn đi. Mèo con nhà anh biến thành sát thủ thế này hẳn là lần đầu tiên anh nhìn thấy. Biết có chuyện không ổn, anh rảo bước tiến về phía cô.
- Mày nói cái gì? Dám nói lại không?
- C... Ú... T... CÚT.
- Con ranh này!
Có lẽ, người phụ nữ kia tức quá hóa liều định giơ tay lên tát cô. Ai ngờ, cánh tay vừa giơ lên giữa chừng, đã bị một bàn tay nam giới gạt ra.
- Cô à, cô định làm gì vậy?
Ngẩng mặt lên, đối diện với cô chính là bóng lưng cao lớn của anh. Anh đã đứng chắn trước mặt cô từ lúc nào.
- Mày là thằng nào? Không phải việc của mình thì đừng có mà xen vào.
- Cô à, tôi lại đang muốn hỏi cô, cô là ai mà dám đánh người vô cớ như vậy?
- Tao là ai? Tao là cô nó không có quyền đánh nó sao?
- Cô? Đối với tôi, không ai có quyền đánh bạn gái tôi trừ bố mẹ cô ấy.
Người thanh niên trẻ lúc này như không thể chịu nổi sự quá quắt của người phụ nữ trước mặt nữa, anh cũng bắt đầu tức giận rồi. Muốn đánh bạn gái anh, đừng mơ. Nhưng đúng lúc này, người con gái vẫn đứng đằng sau anh vừa bị thức tỉnh bởi hai chữ "bạn gái” Kiều Vy từ đằng sau kéo tay anh tiến lên, cô nhìn người phụ nữ trước mặt. Nếu ánh mắt có thể dùng làm lưỡi dao thì ánh mắt vừa rồi của cô đã chém người phụ nữ kia thành ngàn vạn mảnh rồi.
- Năm năm trước, bà tặng tôi một cái tát, giờ vẫn muốn tát nữa sao?
Cô nói mà gần như gào lên, suýt dọa người thanh niên đằng sau cô giật mình. Mèo con nhà anh lại biến hóa thành sư tử từ lúc nào vậy. Nhưng sư tử nhà anh quát xong có vẻ có chút run rẩy nhỉ. Nhẹ nhàng kéo cô ôm vào lòng.
- Cô à? Hóa ra là cô từng đánh cô ấy?
- Mày là cái gì mà dám lên tiếng ở đây? Mày tưởng nó là thiên thần sao?
- Tôi chưa từng nghĩ cô ấy là thiên thần cũng chưa từng muốn cô ấy phải như thiên thần. Thiên thần quá hoàn hảo, cảm giác không có thật. Cô ấy cứ như bây giờ, chân thực đứng bên cạnh tôi là được rồi. Còn cô nói đúng, tôi không biết giữa hai người có vấn đề gì nhưng tôi tin cô ấy sẽ không nổi giận vô cớ với người khác. Nhất là tức giận đến mức độ này thì lại càng không. Giờ thì xin phép, chúng tôi muốn đi.
Nói là làm, Tử Du liền ôm Kiều Vy lên xe rồi phóng đi, bỏ mặc người phụ nữ đang vừa giận dữ, vừa xấu hổ đứng ở đó.
Một lúc sau người phụ nữ cũng tức giận bỏ đi. Nhưng ở một góc đường vẫn còn hai chàng thanh niên đứng ở đó. Một người vỗ vai người kia rồi thở dài nói.
- Em trai, khả năng cao là trận chiến này, em… thua rồi.
Vũ không nói gì, cũng không quay lại nhìn Duy. Năm năm trước, đó chẳng phải là lúc họ chia tay nhau sao? Rút cuộc, năm đó vì sao Vy Vy lại quyết định từ bỏ lời hứa của bọn họ? Chẳng lẽ, điều đó có liên quan đến những việc xảy ra năm đó? Nếu đúng như vậy, có lẽ ván cờ này cậu đã thua thật rồi. Người bên cạnh thấy cậu vẫn không nói gì, khuôn mặt phức tạp vẫn tiếp tục lải nhải.
- Em trai, hãy cố nén đau thương. Dù sao thua một người như vậy cũng vẫn vô cùng vẻ vang nha. Không phải em không tốt mà là cậu ta quá xuất sắc thôi...
- Anh thôi đi hộ em cái. Em không thua anh ta.
Người bên cạnh nghe xong liền im lặng luôn. Phải, cậu không thua anh ta, cậu chính là thua sự ích kỉ, trẻ con của bản thân lúc đó. Anh ta rút cuộc là ai? Tại sao nhìn hai người họ lại thân thiết đến như vậy? Anh ta tại sao lại có thể tự nhiên ôm Vy Vy như thế? Giờ cậu đã quay về rồi, cậu muốn sửa chữa lại lỗi lầm của mình trước kia, liệu giờ có quá muộn rồi không?
Tử Du lái xe một lúc, nhận thấy đã đi khá xa khỏi hiện trường vừa rồi mới quay sang nhìn người ngồi bên cạnh vẫn đang hóa đá. Khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận vừa rồi giờ đã trắng bệch lạnh lẽo, nhìn không ra một tia tình cảm. Khuôn mặt này ở cô chính là lần đầu tiên anh mới thấy.
Tấp xe vào lề đường, người bên cạnh anh vẫn không có phản ứng của sự sống.
- Vy!
- Em muốn về nhà.
- Vy!
- Đưa em về nhà. Nh