
Tác giả: H.Y
Ngày cập nhật: 03:51 22/12/2015
Lượt xem: 134387
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/387 lượt.
có gì không có trong kế hoạch xảy ra. Cô muốn cho anh một sinh nhật thật đáng nhớ. Nhưng Kiều Vy dường như đã quên mất một chân lí, kế hoạch dù có chuẩn bị kĩ lưỡng đến đâu thì sẽ vẫn luôn có những yếu tố bất ngờ khiến kế hoạch phải thay đổi. Nhưng có một điều mà cô không sai, đó là đây chính là một sinh nhật đáng nhớ nhất của Tử Du.
Tám giờ tối, Tử Du theo đúng lịch hẹn đến đón Kiều Vy nhưng không ngờ khi anh ấn chuông thì người mở cửa lại là mẹ của Kiều Vy. Thì ra mười phút trước, Kiều Vy đã nói muốn ra ngoài đợi anh trước nhưng hiện giờ lại không thấy Kiều Vy đâu. Lúc này, trong lòng Tử Du bỗng xuất hiện một nỗi lo sợ không tên, và sự lo sợ này của anh đã được chứng minh khi điện thoại anh nhận được một tin nhắn nặc danh, nội dung chỉ đơn giản.
"Nếu muốn Kiều Vy được an toàn, ngay lập tức đến nhà kho X ở đường XX. Đi một mình."
Vừa đọc tin nhắn, Tử Du đã có thể đoán được người gửi là ai. Không ngờ thời gian qua anh cho người lén lút điều tra như thế mà bọn họ vẫn có thể biết được. Lần này, quả thực, anh đã quá khinh địch rồi. Không muốn làm cho bố mẹ Kiều Vy lo lắng, anh đành giải thích cô vừa nhắn tin, nói là đã đợi anh ở nhà hàng rồi, còn giục anh nhanh lên. Bố mẹ Kiều Vy cũng không hề nghi ngờ gì, còn dặn anh nhớ đưa cô về sớm. Ngồi vào xe, Tử Du lập tức gọi điện ngay cho Krystal.
- Krystal, em còn nhớ anh bảo em điều tra ai không?
- Có ạ.
- Anh nghĩ có lẽ họ đã biết việc chúng ta làm rồi. Kiều Vy, có lẽ đã có người bắt cóc cô ấy, giờ anh sẽ đến nơi bọn bắt cóc hẹn, em hãy gọi theo số điện thoại này rồi gọi thêm cả cảnh sát nữa rồi tới địa chỉ này ngay.
- Dạ. Sếp, anh nhớ cẩn thận, à, còn một việc này nữa.
- Sao? Có chuyện gì để sau nói không được sao?
Lúc này, tất cả những chuyện không liên quan đến sự an toàn của Kiều Vy đều không còn quan trọng nữa. Đối với Tử Du bây giờ mà nói, chỉ có Kiều Vy là quan trọng nhất, kể cả trời có sập xuống anh cũng không quan tâm.
- Sếp, mẹ anh vừa gọi điện báo, chú anh…ừm…hai tuần trước đã được tại ngoại rồi. Sếp, anh nhớ cẩn thận.
- Ừ, anh biết rồi.
Nghe xong cuộc điện thoại vừa rồi, Tử Du không kìm được mà chửi thề. Tình huống này quả là bản thân anh cũng không ngờ đến. Nếu như những con người xấu xa đấy mà cùng tụ họp lại một chỗ thì quả là mọi chuyện không còn đơn giản nữa rồi. Lúc này, Tử Du lại có phần tự trách mình, nếu không phải vì anh cố chấp muốn theo đuổi sự việc đó đến cùng thì ngày hôm nay, mọi chuyện cũng sẽ không đến nỗi như thế. Cuối cùng, người chịu hậu quả lại là Kiều Vy – người từ đầu đến cuối không biết gì.
Anh hiểu, họ chắc chắn biết thực ra trong tay Kiều Vy chẳng có tí bằng chứng nào chứng minh tội ác của họ. Mọi bằng chứng đều nằm trong tay anh, họ bắt cô chẳng qua chỉ là vì muốn dùng cô làm con tin để bắt anh giao ra mọi bằng chứng mà thôi. Anh mặc kệ, lúc này thì cũng không thể nghĩ nhiều như thế, chỉ cần cô được an toàn thì họ muốn bằng chứng gì, anh cũng có thể giao ra cho họ. Họ đã tổn thương cô một lần, anh dứt khoát không để họ thương tổn đến cô lần thứ hai nữa.
Khi Tử Du đến nhà kho, anh có thể nhận ra ngay, họ chọn địa điểm này là có lí do của nó. Đây là một nơi mà người bình thường vào cái giờ này chả bao giờ đến cả. Ở trong cái nhà kho này, dù là có tiếng động to đến đâu thì cũng sẽ chẳng có người đến cứu, cũng may anh đã bảo Krystal, nếu không chỉ sợ rằng tối nay không cách nào cả anh cả cô cùng an toàn rời khỏi đây. Lần này, thành hay bại đều dựa hết vào Krystal và Vũ. Vũ, lần này tôi tin tưởng vào cậu, hi vọng cậu đừng để tôi và Kiều Vy thất vọng thêm lần nữa. Anh nghĩ thầm khi từ từ bước vào căn nhà.
Đó là một cái nhà kho bỏ hoang của một nhà máy sản xuất đồ gỗ. Đi qua cánh cửa, chỉ cần đi vào một đoạn là có thể thấy ngay một căn phòng trống ở đó. Trong căn phòng, ngoài lối cửa vào mà anh vừa bước đến còn có một cổng phụ ở phía sau. Có lẽ sau nhiều năm bị bỏ hoang, chiếc cổng ngày nào đã bị gỉ sét hết nên cơ bản chiếc cổng phía sau không có gì che chắn cả.
Hiện tại, Kiều Vy đang bị trói vào một chiếc ghế ở gần đó, đứng xung quanh cô lúc này có ba người phụ nữ, có lẽ đây chính là những người họ hàng của cô. Nhìn xung quanh, khi không thấy người chú vừa được ra tù của mình đâu, trong lòng anh bỗng nhẹ nhõm hẳn. Có lẽ, mọi chuyện cũng không phức tạp như anh tưởng. Mấy người phụ nữ kia đang mải dọa nạt Kiều Vy, nhưng khi nghe thấy tiếng động liền quay đầu lại. Một người lần trước anh đã từng gặp trước cổng trường của cô lên tiếng trước.
- Nhóc con, đã nói, sẽ có ngày mày phải đến đây cầu xin tao mà. Người lớn nói thì nên nghe lời hiểu không.
Dựa theo hoàn cảnh như bây giờ, anh biết mình không nên nói gì. Kiều Vy vẫn còn bị trói ở kia. Việc anh cần làm bây giờ là kéo dài thời gian cùng lúc đó cố gắng dụ mấy người đàn bà kia tránh xa khỏi Kiều Vy càng xa càng tốt, chờ Krystal và Vũ đến ứng cứu. Thấy anh chỉ đứng đấy không nói gì, một người phụ nữ nữa lại tiến lên, nói. Người phụ nữ này có phần ít tuổi hơn người trước.
- Chàng thanh niên, việc gì phải nhiều chuyện như vậy? Việc