
Tác giả: Hàm Hàm
Ngày cập nhật: 03:21 22/12/2015
Lượt xem: 1341267
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1267 lượt.
gâm, giúp anh được không?"
Âu Dương Ngâm vẫn chỉ uống nước ngọt, thấy là một li rượu trắng nên cũng không sợ. Cô sớm đã nhận ra Trình Mộc Vũ là fan của Phùng Phất Niên gặp phải hôm ở nhà hàng Hoa Viên, xem ra quả thật cô ấy đã hiểu lầm quan hệ của mình và sư huynh, ánh mắt nhìn mình cực kì bất thiện, chỉ sợ cô ấy sẽ không chịu để mình dễ chịu. Cô liền rót một li rượu trắng, mỉm cười nói: "OK, để em uống đỡ khổ chủ một chén". Nói rồi cô liền định uống cạn.
"Chậm đã!" Trình Mộc Vũ lạnh lùng nói, "Muốn uống đỡ thì phải tuân thủ quy củ ở đây. Năm li đỡ một li, tôi uống trước ba chén". Nói rồi không đợi mọi người kịp can thiệp, cô ta đã uống một hơi hết ba chén.
Hàn Hiểu Bân nhìn cô với vẻ kỳ lạ, "Tiểu Vũ, em liều mạng như vậy làm gì, anh nợ tiền em à?"
Trình Mộc Vũ cười nói, "Không phải sinh nhật anh Hiểu Bân sao, mọi người phải vui vẻ chứ, Lưu Hân, đến lượt bạn mời đấy".
Lưu Hân cũng bị hành động của Trình Mộc Vũ làm giật mình, hết nhìn Hàn Hiểu Bân lại nhìn Âu Dương Ngâm, chẳng lẽ Trình Mộc Vũ thích Hàn Hiểu Bân? Nhìn thấy Âu Dương Ngâm ngồi bên cạnh anh ấy nên nó không thoải mái? Cô ta vội nói, "Em cũng uống nhiều rồi, chỉ kính anh một li thôi", nói rồi lien uống một li.
Trình Mộc Vũ vẫy tay gọi người phục vụ mang năm chiếc li tới rót đầy rượu rồi nhìn Âu Dương Ngâm khiêu khích, "Bây giờ đến lượt cô uống, tiểu thư Âu Dương!"
Âu Dương Ngâm rất đau đầu, đúng là bị Phùng Phất Niên hại rồi, bị lấy ra làm lá chắn, bây giờ đùa quá hóa thật bị người ta trả thù rồi. Cô rất muốn nói rõ với cô bé trước mặt, mình không phải bạn gái người cô ta thích, nhưng thấy ánh mắt cô ta rất lạnh lùng, không ngờ lại có cả thù hận, quả nhiên từ "tình địch" không hề sai chút nào, kẻ thù gặp nhau cực kì căm hận, đó là tình cảnh hiện nay đúng không?
"Sao vậy, tiểu thư Âu Dương không dám uống à?" Trình Mộc Vũ cười lạnh nói.
"Đúng thế, sợ rồi". Âu Dương Ngâm gật đầu, chịu thua là được chứ gì?
Trình Mộc Dương hơi buồn cười, Âu Dương Ngâm lại bắt đầu chơi xấu à? Quả thật bản lãnh chơi xấu của cô ấy rất khá.
"Cô không dám uống thì cũng có thể mời các quý ông bên cạnh uống thay, gấp đôi số li của cô, với sắc đẹp của cô thì sợ rằng sẽ có người sẵn sàng xông pha khói lửa vì cô đấy!" Trình Mộc Vũ nói rất khó nghe, dùng sự kiêu ngạo của mình để ấp chế những người xung quanh muốn can ngăn.
Nghe vậy, Âu Dương Ngâm biến sắc, Trình Mộc Dương cũng biến sắc khé quát, "Tiểu Vũ, đừng nói lung tung!" Nhận ra có chuyện, những người xung quanh đều hơi ngơ ngác. Hàn Hiểu Bân cau mày nói: "Tiểu Vũ, vừa phải thôi là được rồi, Ngâm Ngâm là người miền nam, không biết uống rượu". Cô ấy đỡ rượu cho mình, nếu có việc gì không hay xảy ra thì bố mẹ mình sẽ giết mình mất!
"Không dám uống thì sao không nói từ đầu, để bọn em đều uống rồi, chẳng lẽ còn không biết xấu hổ mà chơi xấu!" Trình Mộc Vũ nhìn vẻ nhu mì của Âu Dương Ngâm, không khống chế được cơn giận trong lòng. Chính vì dáng vẻ này mà A Trạch nhớ mãi không quên cô ta, mà Hàn Hiểu Bân bao che cô ta như vậy, mà anh trai mình không đành lòng thấy mình nói xấu cô ta, hôm nay phải bất chấp tất cả. "Không chịu uống thật à?" Vẻ mặt đó như đã nói rõ ràng, hôm nay nếu cô không uống thì nhất định sẽ không xong!
Âu Dương Ngâm nhìn Trình Mộc Dương rồi lại nhìn Trình Mộc Vũ, bọn họ là anh em à? Mình từ chối Trình Mộc Dương rồi lại bị cô ta nhìn thấy đi cùng Phùng Phất Niên, vì vậy thù mới thêm hận cũ sao? Thôi thôi thôi, coi như mình xin lỗi Trình Mộc Dương, cũng chịu oan thay cho Phùng Phất Niên vậy. Tửu lượng của mình cũng tạm được mà, nếu là rượu 38 độ chứ không phải 58 độ thì tốt, cô nghĩ, "Được rồi, tôi uống". Cô nhẹ nhàng nói.
Âu Dương Ngâm cầm li rượu lên nhìn một chút, li rượu ở đây khác li ở thành phố H, mặc dù đã là loại li nhỏ nhất trong nhà hàng nhưng vẫn cứ quá to, nếu tính mỗi li 25 cc thì 20 li cũng khoảng nửa lít, mình chưa bao giờ uống một lèo hết nửa lít rượu cả. Cô hơi sợ, ở đây cô không có một người thân nào, không có bố mẹ bên cạnh, nhỡ có uống say sợ rằng cũng không về nhà nổi, Hàn Hiểu Bân sẽ không mặc kệ mình chứ? Mình có cần gửi tin nhắn cho Phùng Phất Niên bảo anh ấy tới đòn mình không? Anh ấy nhất định sẽ lo lắng cho mình đúng không? Trước kia mỗi lúc mọi người quậy phá ở trường sư huynh đều đến che chở mình, nhưng giờ sư huynh không thể đến được nữa. Trong lòng đau nhói, cô ngửa đầu uống hết một li, là rượu 58 độ, cay xè, cháy bỏng như lửa.
Trình Mộc Vũ nhìn Âu Dương Ngâm uống hết li này tới li khác, trong mắt có một loại khoái cảm gần như điên cuồng. Xung quanh là bao nhiêu người lẳng lặng xem náo nhiệt, mặt Hàn Hiểu Bân sầm xuống. Âu Dương Ngâm đã uống đến li thứ năm, đang định đưa tay cầm li thứ sáu.
"Chờ một chút, anh uống thay cô ấy!"
Người nào đang chờ đợi
Trình Mộc Dương đi tới, nhẹ nhàng đè bàn tay đang muốn giơ lên của Âu Dương Ngâm xuống, "Ngâm Ngâm uống 5 li rồi, còn 15 li, nhân hai, anh uống 30 li". Anh ta xoay người nói: "Phục vụ, lấy thêm 5 cái li tớ