
Tác giả: Quan Dĩnh
Ngày cập nhật: 04:37 22/12/2015
Lượt xem: 134700
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/700 lượt.
m lên….
"Anh ở Thượng Hải ăn lần lượt các loại món điểm tâm ngọt, nhưng vẫn là không quên được món điểm tâm ngọt em tự tay làm, tài nấu nướng của em tốt đến làm anh hoài niệm."
Mặc dù cô cũng không muốn bị hắn ảnh hưởng, nhưng hắn trong lời nói tiết lộ ra nhớ nhung, ánh mắt như có như không rất dịu dàng, đang lay động lòng của cô. . . . . .
Không! Hắn chỉ là thèm ăn, bởi vì hoài niệm món điểm tâm cô làm, chỉ là muốn thỏa mãn nhu cầu ăn ngon, cũng không phải đối với cô không muốn xa rời, chớ bị lời của hắn lừa gạt.
"Ông chủ lớn muốn ăn sơn hào hải vị nào mà không có, tôi làm món điểm tâm ngọt cũng chỉ là một đĩa đồ ăn." Thu hồi rung động trong lòng cô nhanh chóng mặc vào áo giáp phòng hộ, ngăn chặn sự dịu dàng không giải thích được của hắn trở về chỗ củ.
"Sơn hào hải vị cũng không bằng bánh bích quy em làm, mùi vị ngọt mà không ngán, hương giòn nồng nặc, ăn vào vẫn chưa thỏa mãn." Hắn cầm lên một mảnh bánh quy sôcôla, mùi thơm ở trong mũi tràn ra, lần nữa bỏ vào môi mỏng khẽ cắn một cái, thanh thúy một tiếng, vi ngọt nồng của sô-cô-la hòa tan trên đầu lưỡi, trải qua ngọt ngào từng tấc xông vào tim của hắn.
Giống như đó là đệ nhất thiên hạ cực phẩm, hắn vẻ mặt say mê nhớ về tình cảm ngày xưa, nhớ người phụ nữ đã từng cho hắn thân thiết, cảnh tượng nấu ăn vô cùng ấp áp.
"Anh tới chính là muốn nói với tôi những thứ này?" Cô cố đè xuống nội tâm chấn động, giữ vững bình tĩnh, lấy giọng lạnh nhạt hỏi.
Hắn tròng mắt đen nhíu lại, nhìn chằm chằm ánh mắt hờ hững của cô, cằm dưới bạnh ra vẻ mặt căng thẳng không vui. Cô đối với hắn cần phải đề phòng như thế sao?
"Anh nói rồi sẽ ở Đài Loan khoảng hai tuần lễ, coi như chúng ta không phải vợ chồng, thì cũng là bạn bè chứ?"
Cô im lặng không lên tiếng, một lòng chỉ muốn quên hết tất cả, cuộc sống của cô vấn yên tĩnh tĩnh, nhưng sau khi gặp hắn nội tâm của cô mênh mông mãnh liệt, không cách nào được yên tĩnh, làm cô cảm thấy sợ hãi.
Làm vợ chồng đều không thể hạnh phúc, làm bạn bè thì có ý nghĩa gì?
Thấy cô không trả lời, hắn tiếp tục hỏi: "Công việc kết thúc thì anh có thể tới tìm em chứ?"
"Không thể, anh công việc kết thúc không có nghĩa là tôi không có công việc, tôi ở trong tiệm rất bận, người học việc bánh bao xin nghĩ một tuần, tôi không có thời gian cùng anh tán gẫu." Cô không chút nào suy tính liền cự tuyệt hắn.
Hắn cảm thấy ngực bị đánh một quyền, tim đau thắt khó nhịu.
Sự nghiệp của hắn thành công, hắn nghĩ sẽ cho cô cái tốt nhất, chỉ cần cô mở miệng thì sẽ có cơ hội trở lại như ngày trước, nhưng không nghĩ cô lại cách ly hắn ở ngoài ngàn dặm.
"Lần này trở lại Đài Loan, Anh muốn biết em sống thật tốt hay không? Có cần anh giúp đỡ gì không? Bất luận là tiền bạc, bất động sản hoặc là. . . . . ." Tình yêu, hắn cũng nguyện ý bỏ ra.
Hai chữ sau, hắn nuốt xuống, không cách nào thẳng thắn nói ra khỏi miệng.
Hắn nghĩ lần nữa theo đuổi cô, nhưng cảm giác áy náy thật sâu như có cái gì nghẹn ở cổ họng, mở miệng khó khăn, nhưng nếu tùy tiện mà nói ra "Yêu", sợ rằng sẽ làm cô ghét, cuối cùng cô sẽ lại càng đề phòng hắn.
Hắn đã để cô thất vọng qua lần thứ nhất, mà hắn không chịu nổi một lần nữa tình cảm thất bại.
Cho nên hắn chỉ có thể dùng phương thức vòng vo, đối với cô triển khai theo đuổi.
Cô nghi hoặc nhìn hắn. Đây chính là nguyên nhân hắn tìm đến cô? Dùng tiền bạc hoặc là bất động sản để đền bù đắp tội lỗi của hắn và coi thường cảm giác của cô? Cô nên chấp nhận sao?
Không. Trước kia ly hôn thì cô thông cảm hắn đang trong giai đoạn sáng lập công ty, tiền bạc có thể không đủ cho c cuộc sng khng lo ngại, cho nn c khng yu cầu hn trợ cp, cũng khng cần bt động sản, c chỉ cần giải thot cuộc hn nhn ny, tm lại tự do, những ci khc c khng mn ti.
Khng c tnh yu, ít nht c mun giữ lại tn nghim của mnh.
Đy l lựa chọn của c, c sẽ khng quay lại cầu xin hn cho tin bạc cùng vật cht bồi thờng, chỉ mong chờ bọn họ không còn dính dấp gì với nhau.
"Cám ơn anh quan tâm, tôi có công việc của mình, mặc dù thu vào không nhiều lắm, nhưng nuôi sống mình không có vấn đề gì, trước mắt thật không cần." Cô vẫn như cũ giữ vững thái độ cự tuyệt.
Bởi vì kinh tế toàn cầu không ngừng biến động, lương thực thiếu hụt, bột mì tăng, sữa bột tăng, đường cũng tăng…. Tất cả nguyên liệu làm bánh bao không cách nào ức chế được, mà chủ nhà không có lương tâm cũng muốn tăng tiền thuê nhà, doanh thu của cô thu vào có thể thuận lợi để kinh doanh “Ba Đóa Hoa” sao?
Cô có cần phải ở trước mặt của hắn chứng tỏ kiên cường? Cự tuyệt sự giúp đỡ của hắn, hắn thật để cho cô oán hận đến tận xương rồi sao?
Nếu cô có kiên trì, hắn cũng có phương pháp của hắn, chỉ cần có thể khiến Dĩ Du trở về bên hắn, nối lại tình yêu, cho dù bất chấp thủ đoạn, hắn cũng nguyện ý.
Trong vòng ba năm ngắn, cố gắng của Địch Tử Uy đã có được thành công huy hoàng, hắn trở thành đại cổ đông của OTC, cũng là CEO* công ty.
*CEO viết tắt Chief executive officer: tổng giám đốc điều hành
Địch Tử Uy được n