
Tác giả: Lục Xu
Ngày cập nhật: 03:26 22/12/2015
Lượt xem: 134971
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/971 lượt.
ang kiếm thêm một chút thời gian chung đụng với mình.
Mạnh Diên Châu không hỏi cô thời gian này đi đâu, nhưng giọng châm chọc, “Cứ như vậy đã thiếu kiên nhẫn tìm nhà dưới sao?”. Nói qua nhếch miệng lên, “Còn chạy xa như thế, chẳng lẽ đổi khẩu vị sao, thích chú rồi hả?”
Nghê Thiên Ngữ cúi đầu suy tư, xem ra có người lấy hành tung “Không cẩn thận” của cô nói cho Mạnh Diên Châu, cô dám cam đoan, anh tuyệt đối sẽ không hao phí thời gian đi quan sát cô đi đâu, làm cái gì.
Cô đoán cũng không sai, chính xác là người anh quen biết ám hiệu người phụ nữ của anh chạy đến một tòa khác trong thành thị, cùng đi lại với Trình Hải Dương, còn cười nói đàn bà bây giờ quả thật lợi hại.
“Anh đúng là rất thức thời, bây giờ lưu hành cái gì cũng biết rõ”. Cô không định giải thích, bởi vì không cần thiết, anh cũng không có hứng thú.
“Tôi không thích dùng đồ người khác đã dùng qua.” Anh có ý định khác.
Cô như có suy nghĩ liếc anh một cái, “Đàn ông đều có tiêu chuẩn kép như vậy sao?”
“Cô có thể trực tiếp nói đó là tiêu chuẩn kép của tôi, chỉ là, đối với cô, tiêu chuẩn của tôi đã hạ thấp”. Trong lời của anh ẩn hàm thâm ý.
Nghê Thiên Ngữ cũng không suy nghĩ nhiều.
Anh lái xe đến chỗ đậu xe, hai người cùng nhau xuống xe.
Nghê Thiên Ngữ đi theo sau lưng Mạnh Diên Châu, nhìn anh biết đường quen thuộc, cảm thấy có chút buồn cười, rõ ràng là chỗ ở của cô, người đàn ông này cũng không cảm thấy chút nào, nhưng chắc chỉ có ngẫm lại một chút mà thôi. Mạnh Diên Châu thấy cô cười không kịp thu hồi thì anh quay đầu nhìn cô một cái, rất nhanh quay lại. Cô dường như thích hợp với việc cười, nụ cười nhẹ dễ chịu, không giống bông hồng kiều diễm như vậy, cũng không bằng hoa cúc thanh nhã, như hoa hải đường bình thường tao nhã mang theo chút quyến rũ. Mạnh Diên Châu lắc đầu một cái, cô là dạng phụ nữ nào, anh căn bản tội gì phải tốn thời gian suy nghĩ. Trên thực tế, cô nhận thấy được tính tình của mình rất lạnh nhạt, nhưng biểu hiện trên giường của cô lại không tương xứng, vì vậy có chút tò mò.
Nghê Thiên Ngữ không biết anh đang suy nghĩ gì, cũng không quan tâm, lấy cái chìa khóa ra mở cửa, anh không vội vàng như trước đây, trực tiếp đẩy cô ở trên giường để làm. Cô có chút suy nghĩ, chẳng lẽ trong thời gian này anh có giai nhân khác?
Ý nghĩ này mới dâng lên, Mạnh Diên Châu đột nhiên mở miệng, “Đi Tích Xuyên làm cái gì?”
Nghê Thiên Ngữ coi là hiểu, anh còn rất để ý cô đã bị người khác dùng qua hay chưa.
“Gặp bạn bè, thuận tiện giải sầu chút”. Cô cười cười, đi sang một bên rót nước cho anh, nhưng suy nghĩ một chút, nước trong bình cũng đã để mấy ngày rồi, có chút do dự, nhưng lại nghĩ nó không có lộ ra, lại nhanh chóng rót cốc nước cho Mạnh Diên Châu đi tới, “Sau khi đi anh cũng không tìm đến người ta, làm hại tâm tình người ta không vui, không thể làm gì khác hơn là tìm một chỗ chữa đau thương rồi…..”
Cô than thở, còn ra vẻ già mồm cau mày, cô vốn gầy, biểu lộ như vậy có cảm giác ưu buồn.
Mạnh Diên Châu cầm cốc nước, bị nét mặt của cô thấy buồn nôn, nước cũng không uống nổi nữa.
Nghê Thiên Ngữ nhìn thấy bộ dạng này của anh, có vẻ muốn trêu chọc, trực tiếp đi về phía anh, mập mờ ngồi trên đùi của anh, “Không phải tới cùng tôi nói chia tay đấy chứ?”. Cô sờ sờ lồng ngực của mình, “Nơi này sẽ rất khó chịu.”
Mạnh Diên Châu vươn tay ra, Nghê Thiên Nghĩ nghĩ rằng anh sẽ đẩy mình ra. Nhưng tay của anh đến ngực cô, dĩ nhiên cũng ngừng lại, cách y phục hoạt động.
Nghê Thiên Ngữ không nén được giận, cô cho là cô nói vậy, anh tất nhiên sẽ không đói bụng, thế nhưng anh lại làm trái ngược.
Nhìn thấy nét mặt của cô, khóe miệng của anh nở nụ cười, âm điệu có ý rớt xuống, “Nét mặt này thế nào vậy, tôi không phải theo như ý muốn của cô sao?”. Anh nhìn một chút, áp bên tai cô, “Vậy thì cô cảm thấy tôi làm không đủ sao?”
Nói xong câu đó, hai tay anh liền nhéo vào eo cô, xoay người cô nằm trên ghế salon. Anh nhanh chóng cởi quần áo của cô ra, toàn bộ quá trình nhanh như vậy khiến cô chỉ cảm thấy chớp mắt là xong. Hai tay của cô không thể không nắm chặt vành ghế salon, cũng may là ghế salon này mềm mại, cô vốn ghét loại ghế salon khó lau sạch, bây giờ cuối cùng tìm được lý do không đào thải.
Động tác của anh rất mạnh, không chút nào quan tâm tới cô. Lúc cô thấy đau gào thét lên thì anh mới tốt bụng dừng lại động tác phía dưới, đôi tay từ sau lưng cô đưa về phía trên, không ngừng xoa bộ ngực của cô, để cho cô mau sớm có nhiệt tình.
Bởi trước đó đau đớn, mồ hôi lạnh trên trán cô không ngừng chảy xuống.
Mạnh Diên Châu lại dính bên tai cô, “Nhiều ngày như vậy…. có phải rất nhớ hay không?”
Phát giác cô bắt đầu thích ứng, mới chẩm rãi chuyển động, động tác rất chậm, tựa như đang xác nhận bây giờ cô có thể tiếp nhận chưa. Trong miệng cô phát ra tiếng nỉ non đứt quãng, anh mới tăng nhanh động tác, tay cũng không dừng, ở trước ngực cô mở rộng phạm vi hoạt động.
Cô nắm chặt ghế salon hơn, mà thân thể của anh cũng dán chặt vào cô hơn, mang theo âm thanh dâm mị như thuốc trợ tình mãnh liệt, khiến cả hai cùng l