XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Mạnh Mẽ Chiếm Đoạt Cô Gái Chớ Càn Rỡ

Mạnh Mẽ Chiếm Đoạt Cô Gái Chớ Càn Rỡ

Tác giả: Mộ Vân Già

Ngày cập nhật: 03:47 22/12/2015

Lượt xem: 1341746

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1746 lượt.

có thể chịu đựng, ngón tay níu chặt ga giường bởi vì dùng sức mà hơi trắng bệch, chuyện phát sinh ở đây mang tới sự chú ý, huyên náo, nhục mạ từ từ truyền đến tai Hạ Tử Ca sau đó biến mất.
Tầm mắt từ từ nhỏ đi nhỏ đi, cuối cùng hoàn toàn lâm vào bóng tối.
Nhắm mắt lại một khắc, có người chạy tới bên cạnh cô, đáy lòng dâng lên nụ cười nhạt, Cô còn không bị người ta hoàn toàn quên lãng.
========
Liêu Tuấn Vĩnh đứng ở trước giường bệnh nhìn cô gái trước mặt, cô hờ hững nằm đó trên người phảng phất có tầng tầng sương mù, đem mình cách ly với mọi vật trên trái đất, không cho bất cứ kẻ nào tiến vào; trong mắt cô có ý cười, ánh mắt mị hoặc câu hồn, nhưng anh ta lại không thấy được dáng vẻ chân thật của cô; nụ cười của cô giống như mùa xuân. Diện mạo như vậy, làm cho người ta đoán không ra đâu mới là con người thật sự của cô, đâu mới là dáng vẻ cô tự mình tạo nên.
Hiện tại, Cô lẳng lặng nằm ở trên giường bệnh, sắc mặt tái nhợt, một bên gương mặt sưng đỏ, đôi môi mím chặt lộ ra vẻ quật cường, cho dù là đang ngủ chân mày cũng nhíu chặt, đến tột đã xảy ra chuyện gì, để cho cô cũng không thể quên được.
Hồi tưởng lại buổi sáng lúc tìm được cô, Liêu Tuấn Vĩnh thở dài, anh ta thừa nhận, Cô khiến anh đau lòng.
"Hạ tiểu thư, đây là điều lệnh bên nhân sự , bổ nhiệm cô vì Mộ thị làm người phụ trách giao tiếp xã hội , đây là bản kế hoạch của cô sau khi ký xong lập tức trở về Đàm Thành, nếu như không có ý kiến xin mới kí tên."
Hạ Tử Ca cầm lấy, tay nâng bút ký tên mình vào, không có một chút do dự, thần sắc của cô lạnh nhạt mà không sợ, khiến anh ta không nhịn được muốn đi tìm tòi nghiên cứu tâm tình của cô.
"Liêu Tổng, còn có chuyện gì sao? Không có gì thì mời ngài về trước." Thấy Liêu Tuấn Vĩnh nhìn mình chằm chằm, Hạ Tử Ca tỉnh táo hỏi thăm.
Phục hồi tinh thần, Liêu Tuấn Vĩnh nhìn Hạ Tử Ca, ngón tay khẽ đẩy mắt kính, "Nghe nói tối hôm qua vì Hạ tiểu thư làm buổi tiệc rượu đặc biễn để tiễn cô, tôi trước chúc cô lên đường thuận buồm xuôi gió. Đây là điện thoại di động của công ty đưa cho cô, công việc của cô đều ở trong đây, bên trong có mã số của Mộ Diễn. Nếu như có bất kỳ chuyện gì anh ấy sẽ gọi điện hoặc nhắn tin báo cho cô."
Đẩy tới trước mặt cô là chiếc điện thoại di động màu trắng, điện thoại di động vô cùng xinh đẹp trang trí đơn giản, Hạ Tử Ca nhìn chằm chằm điện thoại di động hồi lâu, Cô mới cầm lên, nhẹ nhàng mở ra , quả nhiên chỉ có hai chữ Mộ Diễn.
Ngón tay dời xuống, đè xuống tin tức. Bên trong chỉ ngắn gọn một câu nói, Vương Chấn Xa, xoá tên.
Hạ Tử Ca nhẹ nhàng cười một cái, cô hướng về phía Liêu Tuấn Vĩnh, khẽ nhếch mi, cười hấp dẫn, nhưng anh ta có thể cảm giác được có sự châm chọc cùng ưu thương trong nụ cười đó, cô nói mập mờ, "Liêu Tổng, tôi cũng biết ngài tìm tôi không chỉ đơn giản như vậy. Thật đáng ghét , các người thật yên tâm để cho tôi đi làm , cũng không sợ tôi thua thiệt, mất đi tấm thân hoa ngọc của đại cô nương , nếu như có bị sắc lang chà đạp các người cũng không phải hối hận cả đời."
Nói xong, Cô nhẹ nhàng nắm điện thoại di động trong tay, "Được, tôi biết." Nói xong giơ tay ý bảo anh ta đi ra ngoài.
Chẳng qua là, anh ta không ngờ tới Thường Minh Tụ cũng sẽ nhúng tay.






Hôn Trong Mộng
Trên giường bệnh sắc mặt cô tái nhợt, đôi môi khô ráo, ngón tay níu thật chặt , phảng phất đang ngủ cũng mang theo đau đớn. Hạ Tử Ca thường ngày cố ý uyển chuyển kiều mỵ, bây giờ chỉ còn lại sắc mặt suy sụp đâm vào lòng người.
Cửa phòng bệnh mở ra, người đàn ông mặc một bộ tây trang màu đen hơi thở lạnh lẽo đi vào.
Môi mỏng mím chặt, thanh âm lạnh lùng mang theo sự đè nén tức giận truyền ra, "Chuyện gì xảy ra?"
"Thuốc này gây bệnh đau dạ dạy. Lại uống quá liều, cộng thêm nhiều loại kích thích khác gây bệnh đau dạ dày." Liêu Tuấn Vĩnh nhẹ nhàng đẩy mắt kính, che giấu cảm giác đau lòng trong đáy mắt.
Môn lần nữa cửa bị đẩy ra, bác sĩ nam trẻ tuổi đi tới, không để ý tới người đàn ông đứng cạnh giường bệnh, đi thẳng tới chỗ Hạ Tử Ca kiểm tra, "Kị rượu, bỏ thuốc, uống thuốc cũng phải chú ý, đối với những loại thuốc kích thích nhất định phải thận trọng, nhất là thuốc kích dục, thuốc tránh thai nhất định không thể dùng, nếu không sẽ dẫn tới loét dạ dày, gây ra biến chứng viêm đường tiêu hoá." Dừng một cái, thu lại tiếng nói, bác sĩ nhìn Mộ Diễn một cái, "Tôi nói Mộ thiếu, anh đâu đến nỗi nào, không nên dùng xuân dược. Thuốc tìm cảm giác . . . . . ."
Cô cảm giác mình đang hầm băng, gió lạnh từ trong cổ áo thổi vào, khiến cô run lẩy bẩy; một lát cô lại thấy mình đi trong sa mạc, nóng bỏng cơ hồ muốn đem cô nướng lên, trên mặt trên người nóng vô cùng nhưng không có mồ hôi, cổ họng khô khan khó chịu.
Đột nhiên, một trận gió lạnh thổi qua, Cô mừng rỡ phát hiện phía trước chính là ốc đảo, không kịp hình dung liền ầm ầm chạy tới uống nước.
Mộ Diễn môi dán lên môi Hạ Tử Ca , anh ngậm một hớp nước, vô ý thức lại đem môi của mình làm bình nườc cho Tử Ca , đôi môi mềm mại hấp thụ môi của anh,