
Làm Ấm Giường Cho Tổng Giám Đốc
Tác giả: Mộ Vân Già
Ngày cập nhật: 03:47 22/12/2015
Lượt xem: 1341630
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1630 lượt.
ng sức cắn, Tử Ca đau kêu lên tiếng.
Trong điện thoại di động truyền đến tút tút tút cắt đứt cuộc nói chuyện.
Tử Ca sắc mặt tái nhợt, nắm điện thoại di động trong tay, Cô hận hận nhìn Mộ Diễn, "Anh, Anh thật quá đáng."
Cô lên án khiến Mộ Diễn mặt lạnh trầm xuống, bàn tay ở trên người cô gia tăng sức lực, "Quá đáng? Hạ Tử Ca, là cô cam tâm tình nguyện, không ai ép cô."
"Thế nào? Tối hôm qua cùng tình nhân ở chung một chỗ, liền quên lời nói của mình?" Mộ Diễn ngón tay dọc theo bắp đùi xâm nhập vào nơi mềm mại của cô, động tác của anh thô bạo, khiến Tử Ca đau nhưng vẫn cắn răng kiên trì chịu đựng, trán đã có tầng mồ hôi mịn rỉ ra, "Anh cũng là vì như vậy kiếm cách chơi đùa tôi sao?"
Động tác ác liệt, Tử Ca không nghĩ ra bất kỳ phản ứng nào, sắc mặt tái nhợt, thân thể đau đớn đã hoàn toàn bị che lấp bởi sự dụ dỗ của dục vọng, cô cảm thấy đau , khô khốc không muốn tiếp nạp anh.
Mộ Diễn tức giận, mắt lạnh nhìn Tử Ca quật cường, anh khơi mào khóe miệng, cười ác liệt, "Không có người đàn bà nào nằm ở phía dưới tôi lại cảm thấy tôi không thú vị."
Anh dùng lực, ma sát ở sau lưng khiến cô hô hấp không nổi, cô không thể yếu thế cầu khẩn, cho nên bị đau cũng phải nuốt xuống.
Mộ Diễn một tay cầm một cái lọ nhỏ, anh nặn ra một chút dược bôi vào chỗ sâu nhất của cô, "Nơi này từ trước đến nay đã chuẩn bị đầy đủ hết, tôi chưa từng nghĩ tới mình sẽ dùng thứ này, nhưng với cô thì ngoại lệ."
"Không, không muốn. . . . . ." Tử Ca kinh hoảng hô lên, cô ở CK hai năm, không phải là thiếu nữ ngu ngốc , thứ đó là để đối phó với những người phụ nữ không biết nghe lời, cứ như vậy thúc giục muốn đem người ta hành hạ chết.
Nơi mềm mại của cô cảm giác tê dại bắt đầu lan tràn, Tử Ca hai chân khép chặt đứng không vững, trong đôi mắt đã có lệ tràn ra, cô cắn môi, bên trong thân thể phảng phất có hàng vạn con kiến gặm cắn, thân thể của cô di động, lúc này Mộ Diễn buông sự kiềm chế của mình ra, nhìn cô dán lên nền đất màu trắng giãy dụa, trong thân thể muốn nhìn thấy cô mất khống chế.
Cầm cánh tay cô kéo vào trong ngực, giọng nói nồng nặc mùi ham muốn, ngay cả hô hấp cũng căng thẳng ,"Thật là một yêu tinh."
Anh thở hổn hển dán vào thân thể đang giãy dụa của cô, để cho thân thể cô bốc lửa, Tử Ca cắn răng, tiếng rên rỉ từ trong miệng xông ra, Cô khống chế không được, đáy lòng trống không khiến cô luống cuống leo lên thân thể của anh, mâu thuẫn lôi kéo. Trên mặt chứa đầy lệ, mâu thuẫn đánh thẳng vào, lại kích thích thú tính của anh
Mộ Diễn nâng thân thể cô lên, không thể chờ đợi tiến thẳng vào, hành động thân mật khởi động mọi giác quan trên cơ thê, động tình, kích thích, sau đó là thăng hoa.
"Ưm. . . . . ." Tiếng rên rỉ thở dốc ở trong phòng tắm lan tràn, kéo lên.
Hai chân của cô ôm lấy thắt lưng cường tráng của anh. Muốn kéo lại lý trí, nhưng từng lần một đều không biết thoả mãn, Cô cảm thấy thân thể đã hoàn toàn cạn kiệt, nhưng chỗ sâu vẫn như cũ khiêu chiến không ngừng
Giày vò đến rạng sáng đi qua mới coi là nghỉ ngơi, Tử Ca cảm giác toàn thân bị nghiền nát , từ phòng tắm đến trên giường, người đàn ông tinh lực tràn đầy khiến cô ngay cả mở miệng ra cầu xin tha thứ cũng không có khí lực để nói, thân thể bị đặt trên chiếc giường lớn, động một cái cánh tay cũng cảm thấy mệt mỏi, Tử Ca mắt đóng lại, mặc cho người đàn ông đem cái mền kéo lên che đậy thân thể của cô, kêu một đêm khiến cổ họng cô khó chịu, da thịt trắng nõn lưu lại dấu vết kích tình hôm qua.
Thân thể của cô co rúc vào trong chăn, hai chân chụm lại hướng trước ngực, cực kỳ giống tư thế của một đứa con nít, lại giống như đang bảo vệ thân thể mình. Mộ Diễn nằm bên cạnh cô, cách tay bền chắc đặt ở eo cô kéo cô lại gần mình.
"Ưm. . . . . ." Nhúc nhích, Cô cũng đau nhíu mày, hỗn loạn ngủ mất, rồi lại thấy không thoải mái, Tử Ca đang lúc nửa tỉnh nửa mê bồi hồi, cô ngủ cực kỳ bất an.
Mơ mơ màng màng, cô nghe có tiếng người nói, tiếp đến là cánh tay lạnh như băng có một loại chất lỏng rót vào, cố gắng muốn mở mắt cuối lại trầm trầm buồn ngủ.
Bị quấy rầy mộng đẹp, Phạm Húc Diệc dùng một giờ từ Nam Bình chạy tới đấy, trước khi đi Lữ Phương nhắc nhở qua, trong khoảng thời gian này sợ là tình hình biến đổi, nên mang theo những thứ thuốc có thể dùng lên.
Nhận được điện thoại , người đàn ông vô cùng lo lắng , đã xảy ra chuyện gì, vội vàng tới đây. Đến nơi anh ta cũng cả kinh thiếu chút nữa ngã trên mặt đất.
Nhìn người đàn ông đứng ở bên cửa sổ , Phạm Húc Diệc thiêu mi, "Cậu hơn nửa đêm gọi cho tôi, khiến tôi vô cùng lo lắng từ Nam Bình chạy tới đây cuối cùng chỉ đến đây xem bệnh cho cô gái này?"
Không cần nhìn Phạm Húc Diệc cũng biết xảy ra chuyện gì, mùi vị ham muốn đang còn bay quanh căn phòng. Chiếc chăn màu đen bao phủ lên người cô gái, bàn tay trắng nõn còn lưu lại vết xước.
"Cô ấy như thế nào?"
"Không chết được. Đem người ta chơi đến như vậy, cậu thật lợi hại . Có phải là do cậu đã nín nhịn nhiều năm rồi đúng không?" Nhìn cô gái trên giường mắt nhắm chặt, khuôn mặt tái nhợt, ngay cả ngủ cũng nhíu mày.
Mộ Diễn xoay