Lamborghini Huracán LP 610-4 t

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Mảnh Vá Trái Tim

Mảnh Vá Trái Tim

Tác giả: Đản Đản

Ngày cập nhật: 04:04 22/12/2015

Lượt xem: 1342161

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2161 lượt.

đợi cô ở phía dưới lầu, sau đó, cô cười ngọt ngào chạy xuống, cùng anh đi ăn đêm.
Đi làm chưa bao lâu, anh đã mua xe, có thể chở cô đến bất cứ nơi nào cô muốn đến, nhưng cô rất thông cảm cho sự mệt nhọc hằn rõ trên trán anh, thế là địa điểm hẹn hò đổi thành căn hộ chung cư của anh.
Cứ đi đi lại lại như thế, đúng không gian, đúng cảm xúc, đúng người, từ hôn nhau đến ở lại qua đêm, tất cả đều xảy ra rất tự nhiên.
Sau đó, khi học kỳ một năm hai bắt đầu, cô rất ít khi cần Phi Phi mở cửa mỗi khi về vào lúc nửa đêm.
Tuy xuất thân giàu có nhưng cá tính mạnh mẽ như anh, mục tiêu còn chưa đạt được, không muốn bị người nhà khinh thường. Còn cô, không muốn bỏ học giữa chừng. Thế là, thực tại bày ra trước mặt họ, sau bao lần suy nghĩ, đắn đo, họ quyết định bỏ đứa bé.
Chỉ là, anh và cô đều không ngờ tới, một lần quyết định sai lầm lại là nỗi ân hận mãi mãi.
Thật ra năm đó, người gây ra họa là đàn ông còn người không thể không bỏ cốt nhục của mình lại là phụ nữ, anh luôn thấy hổ thẹn với lòng.
Ba năm sau, anh thành công dựa vào thực lực của chính mình bước vào hàng ngũ quản lý của công ty.
Thế là, anh nhắm mắt làm ngơ trước mong muốn anh lấy một thiên kim tiểu thư của mẹ mình, cầu hôn cô khi cô vừa tốt nghiệp đại học chưa được bao lâu.
Kết hôn năm đầu tiên, cô lại có thai.
Nhưng thai được tám tuần thì tim thai ngừng đập.
Năm thứ hai, cô lại mang thai, và kết quả cũng tương tự như lần trước.
Đi khám mới biết, cô mang nhóm máu RH-, nếu đã bỏ cái thai đầu tiên, muốn được làm mẹ lần nữa là một điều rất mờ mịt.
Tháng 5 năm 2010.
“Chức Tâm, hoan nghênh cậu trở lại đội!” Chị Lam biên tập chuyên mục bước tới ôm cô, tiếp đó là Tiểu Ngô, Tiểu Quách kích động, và Trái táo nhỏ thích kể chuyện cười.
“Tôi đã trở lại rồi!” Cô dang hai tay, ôm cả đại gia đình này.
Ngã quỵ một năm bốn tháng, cuối cùng cô cũng trở lại.
“Em bé mấy tháng rồi? Biết bò chưa?” Tiểu Quách vừa nhảy tưng tưng vừa hỏi rôm rả.
Nụ cười trên môi cô bỗng khựng lại.
“Nó còn chưa biết bò, nhưng uống sữa rất giỏi.” Nụ cười, lại trở lại như cũ.
“Lúc nào chúng ta đến thăm em bé nhà Chức Tâm đi!” Tiểu Ngô vui vẻ reo lên.
Mọi người cũng reo lên phụ họa theo.
Nụ cười của cô không đổi, “Được rồi, nhưng đợi một thời gian nữa, em bé lớn một chút, cứng cáp hơn một chút đã nhé!” Nhìn mọi người vẻ mặt đầy hoài nghi, cô cố làm ra vẻ nghịch ngợm kéo kéo chòm râu dê của Tiểu Ngô, làm Tiểu Ngô kêu lên oai oái, “Tôi sợ chòm râu của cậu dọa nó chết khiếp!”
Thấy vậy, Trái táo nhỏ giả vờ nghiêm mặt nói, “Tiểu Ngô, cậu tiêu rồi!”
Tiểu Ngô nổi hết da gà, “Ấy, chị đừng ám tôi thế chứ!”
“Nếu để Hứa Ngạn Thâm nhìn thấy Chức Tâm sờ râu cậu…” Trái táo nhỏ lên giọng, “Bảo đảm ngày mai công ty sẽ ra thông báo, bắt tất cả nhân viên phải chú ý đến hình tượng cá nhân! Bộ râu bảo bối của cậu giữ không được rồi…”
Mọi người cười ồ.
Cô cũng gượng gạo cười theo, “Làm gì mà khoa trương thế!”
“Có đấy!” Mọi người đồng thanh nói.
Ham muốn chiếm hữu Chức Tâm của Hứa Ngạn Thâm nổi tiếng công tư bất phân.
Vì lâu ngày không gặp nên mọi người trò chuyện vô cùng rôm rả. Lúc này, bên ngoài phòng có tiếng gõ cửa.
Cô quay người lại.
Là Phi Phi.
Phi Phi bây giờ đã là nhân viên kế hoạch của đài truyền hình, ban ngày, cô luôn mặc đồng phục công sở chán ngắt, tóc búi già chát sau gáy, chỉ có đôi mắt sáng lanh lợi, rất giống một nữ cường nhân[1'> đúng tiêu chuẩn.
[1'> Nữ cường nhân: từ người Trung Quốc hay dùng để chỉ những phụ nữ độc lập, giỏi giang.
Từ khi gã bạn trai đầu tiên quay sang ve vãn nữ cấp trên của cô, Phi Phi quyết tâm phải trở nên mạnh mẽ, để cho tất cả đàn ông trên đời này phải trố mắt thán phục.
Đến cả Hứa Ngạn Thâm cũng nhiều lần nhíu mày hỏi: “Tôn Phi Phi rốt cuộc có muốn lấy chồng nữa không vậy?!” Cách ăn mặc của Phi Phi không hấp dẫn đàn ông.
Nhưng Phi Phi vẫn bướng bỉnh cho rằng, nếu là tình yêu thật sự thì nhất định sẽ nhìn thấy nội tâm dịu dàng của cô qua lớp vỏ bọc kiên cường bên ngoài.
Nghe Chức Tâm gọi tên mình, Phi Phi chạy ào tới.
“Chức Tâm!” Phi Phi ôm siết lấy cô, cái ôm như một sự an ủi sâu lắng không lời.
Cô cười vòng tay ôm lại bạn.
“Tớ không biết phải an ủi cậu thế nào, nhưng tất cả ác mộng cũng đã qua rồi!” Phi Phi lặp lại câu mà Chức Tâm an ủi cô khi cô bị thất tình.
“Tớ biết! Tuy lần hồi phục này khá lâu nhưng tớ có thể gượng dâ