
Tác giả: Đản Đản
Ngày cập nhật: 04:04 22/12/2015
Lượt xem: 1342212
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/2212 lượt.
với Tống Tiêu Phong, coi như một lời chào.
…….
Thấy con trai cứ thẫn thờ nhìn về phía cửa.
“Ngạn Thâm à, Hạ Hà đã chủ động hủy hôn và kết hôn với người khác rồi, con và Chức Tâm chừng nào…” Tống Tiêu Phong vì Tiểu Quất Tử, da mặt dày thiên hạ vô địch rồi.
“Đủ rồi!” Sắc mặt anh càng khó coi, giọng nói cứng nhắc, “Tụi con không phải là quan hệ như mẹ nghĩ!”
Tống Tiêu Phong ấp úng. Thật ra, thật ra, bà rất muốn hỏi, vậy rốt cuộc là quan hệ gì? Rõ ràng giữa họ giống như có gì đó, nhưng lại không giống như có gì đó.
“Bà nội, chơi trò chơi đi!” Tiểu Quất Tử không hiểu những gì người lớn nói với nhau, nó chỉ biết cha không vui, thế là kéo bà nội lại.
“Được, được, được! Tiểu Quất Tử muốn chơi trò gì?” Tống Tiêu Phong tươi cười.
“Công chúa Bạch Tuyết đó! Tiểu Quất Tử là công chúa Bạch Tuyết, anh đóng vai hoàng tử, bà nội đóng vai mụ phù thủy độc ác, cho công chúa Bạch Tuyết ăn táo độc!” Tiểu Quất Tử phân vai.
Nghe thế, Tống Tiêu Phong nhíu mày, “Sao bà nội phải đóng vai mụ phù thủy! Bà nội không chịu!” Hu hu hu, bà không muốn cho Tiểu Quất Tử ăn táo độc đâu, Tiểu Quất Tử không thương bà!
“Bởi vì…” Tiểu Quất Tử chớp mắt, “Vì mụ phù thủy biết phép thuật là tân hoàng hậu, mà tân hoàng hậu là người phụ nữ đẹp nhất trên đời này, dĩ nhiên phải để cho bà nội đẹp nhất trên đời đóng rồi!”
Nghe lời giải thích của trẻ con, Tống Tiêu Phong mát ruột mát gan.
Bà nội đẹp nhất trên đời. Hu hu hu, Tiểu Quất Tử quả nhiên thương bà nội nhất!
“Mọi người chơi xong chưa?” Anh hết kiên nhẫn, sớm chết sớm đầu thai.
“Xong rồi xong rồi!” Tiểu Quất Tử vội vàng nhắm tịt mắt, nằm trên sàn nhà, giả vờ làm công chúa Bạch Tuyết trúng độc ngất đi.
“Có thể không diễn đoạn này không?” Phi Phàm sợ run lên, mặt đỏ gay.
“Nhảy qua đoạn này! Tiểu Quất Tử, không được giả chết, ngồi dậy!” Hứa Ngạn Thâm nạt nộ.
Không được chơi hôn nhau.
Bạn tình
Cô dịu dàng hát ru.
Con gái vừa tròn một tuổi đang ngủ trong nôi.
Tiểu Quất Tử đã biết gọi mẹ, lúc nó ngọng nghịu gọi mẹ, cô cảm động đến rơi nước mắt.
Không có gì lớn hơn hạnh phúc mà Tiểu Quất Tử mang lại.
Tuy rằng, anh ở nhà bên cạnh, tuy Tiểu Quất Tử khóc mãi không thôi, nhưng tiếng khóc này, thật ra không đến nỗi ồn ào, cách mấy bức tường, nếu không tập trung nghe, thì hoàn toàn không nghe thấy.
Tiểu Quất Tử là con gái của anh.
Dù cô không chính thức thừa nhận, nhưng cô nghĩ, những lời nói hoảng loạn lúc sinh con của cô cũng đã cho anh biết được sự thật.
Anh bảo cô nghỉ ngơi, để anh bế con.
Anh biết tắm cho con, anh biết lau khô người, thoa phấn chống rôm, anh biết thay tã, anh biết mặc quần áo sơ sinh, tất cả hành động của anh, tuy không thể nói là thành thục, nhưng, rất rõ ràng, anh đã rất chăm chỉ học hỏi.
Quãng thời gian căng thẳng đó, họ đều cùng nhau vượt qua.
Cô còn nhớ, có lần, vì Tiểu Quất Tử bị sốt, cô bị bác sĩ mắng mấy câu, vừa lo lắng vừa tủi thân, cô khụt khịt mũi, ngồi xuống, úp mắt vào gối, không để anh thấy mình đang khóc.
Anh nhìn cô khóc, không biết phải an ủi thế nào, chỉ yên lặng nhìn cô.
Nhưng, lúc đó, cô lại cảm thấy, vì có anh cô mới không gục ngã.
Làm mẹ đơn thân không đơn giản như cô tưởng.
……
Cô nhìn đồng hồ.
Đã mười giờ, nhà bên cạnh vẫn chưa nghe thấy tiếng mở cửa.
Không biết bắt đầu từ lúc nào, người ở nhà kế bên không về nhà, cô không tài nào yên giấc.
Đúng rồi, hôm nay hình như là đám cưới Tâm Ngữ, anh là anh trai của Tâm Ngữ, chắc chắn phải ở lại đến lúc tàn tiệc.
Chờ đợi vô vị, cô mở máy tính lâu rồi không sử dụng, lên mạng một chút, tiện thể vào QQ.
Cô không ngờ Hạ Hà cũng đang online.
Hơn nữa, dòng trạng thái của Hạ Hà là: Chúc mừng đám cưới mình!
Đầu óc cô trống rỗng.
Cô không nghĩ rằng người ở nhà kế bên lại âm thầm giấu cô chuyện mình đã kết hôn.
Dù sao cô không tin, anh kết hôn rồi mà vẫn tiếp tục ở trong căn hộ chung cư nhỏ xíu này.
Anh có muốn, nhà họ Hạ cũng không đồng ý.
Nhưng “chúc mừng đám cưới” nghĩa là sao?
Hạ Hà có đăng ảnh của mình lên QQ, lại không khóa, vội vàng, cô nhấn vào xem.
Có vài tấm hình chụp lúc đi trăng mật.
Chồng Hạ Hà rất đẹp trai, đôi mắt sắc bén, nhìn là biết không phải là hạng tầm thường.
Nhưng, đây không phải là trọng tâm, trọng tâm là chồng Hạ Hà không phải là anh, trọng tâm là hình như anh bị đá rồi.
Cô sững sờ.
“Thật hiếm hoi, sao hôm nay lại lên mạng thế? Rảnh rỗi gửi hình con gái cho tôi xem với!” Hạ Hà gửi tin nhắn cho cô.
Cô đang ở trạng thái online, muốn giả vờ không có mặt cũng không thể được.
Vả lại, cô có chuyện muốn hỏi.
“Cô…kết hôn thật à?”
Hạ Hà gửi biểu tượng mặt cười trộm, “Kết hôn còn giả được sao?”
“Ồ, chúc mừng.” Thế còn Hứa Ngạn Thâm thì sao? Là vì cô, cho nên họ mới chia tay ư? Là chuyện hồi nào thế?
Lòng cô lẫn lộn cảm xúc.
“Cô và chồng quen nhau thế nào?” Cô không nén được lại hỏi.
“Anh ấy là CEO của công ty chúng tôi, đã quen nhau từ rất lâu rồi. Cha tôi có ý muốn tác thành