Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Mắt Xanh Mê Hoặc

Mắt Xanh Mê Hoặc

Tác giả: Sa Gia Tiểu Bối

Ngày cập nhật: 04:16 22/12/2015

Lượt xem: 1341067

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1067 lượt.

ấp xa xỉ.
“Tiêu Tiêu, em nên ngủ đi.” Nhìn thấy Tiêu Tiêu thích Na Uy như vậy, Ngải Đăng thực vui sướng, đây là tượng trưng cho cô đang thích mình. ~^O^~
“Được mà, một câu hỏi cuối cùng. . . . . .”
“Ừm.”
“Anh đã từng xem qua Cực Quang chưa?”
“Xem qua”
“Thật có thể nhìn thấy Cực Quang?”
“Anh sẽ dẫn em đi”
** * *
“Tổng tài, người đã bắt được” Phi Lực khom người ở bên tai Ngải Đăng nhỏ giọng nói.
“Mang đến đây” Cẩn thận nghe sẽ phát hiện trong giọng nói vốn trong trẻo nhưng lạnh lùng của anh mang theo vẻ khát máu tàn nhẫn.
Bất quá trong chốc lát, một người đàn ông vô cùng bẩn thỉu bị đá vào, bởi vì tay chân bị trói không nắm giữ cân bằng tốt, lập tức té trên mặt đất lăn 2 vòng. Người đàn ông đầu tóc rối bời, trên quần áo khắp nơi là tro bụi cùng vấy mỡ, chỉ có một ít nếp nhăn che kín nơi khóe mắt hình tam giác có thể nhìn ra người này là tổng tài Ngô Đắc Thanh của truyền thông Thiên Tinh trước kia. Lúc này, ông ta đã sớm mất đi vẻ kiêu ngạo cùng quý khí, trên cái miệng nhét đầy vải rách, đang dùng lực phát ra tiếng rên rỉ
“Ô ô” .
“Đã điều tra xong chưa?” Ngải Đăng nhìn người nọ không ngoài dự tính, đối với muốn người tổn thương Tiêu Tiêu, anh tuyệt đối sẽ không nương tay.
“Dạ, đã điều tra xong, ảnh chụp là ông ta có được của một phóng viên thực tập chụp tại trường quay, vốn định dùng cái này uy hiếp Angelia tiểu thư thần phục với ông ta, nhưng hiện tại, ông ta tìm được món hời béo bổ hơn là đem ảnh bán cho tòa soạn báo Hồng Lợi, thù lao là 2 vạn.”
Ngải Đăng nhìn nam nhân trước mắt lay lắt thở dốc, mới vài ngày trước đây, người từng tại thành phố A này lấy thúng úp voi đã trở nên nghèo túng giống như già đi 10 tuổi.
Lúc ấy, Ngải Đăng tuy rằng lợi dụng lỗ hổng thiếu thốn, nợ nần ngập đầu của ông ta mà thu mua đến giá thấp nhất, nhưng vẫn muốn để cho ông ta một con đường sống, thật không nghĩ đến ông ta lại dám đem chủ ý bẩn thỉu của ông ta đánh vào người của Tiêu Tiêu. Nhìn thấy trong bức ảnh kia, anh biết không giống như với những gì nó đã thể hiện, chỉ là về góc độ mà thôi, nhưng anh vẫn hận không thể chặt đi bàn tay đang định đặt trên lưng của Tiêu Tiêu, và bây giờ anh cũng sắp làm như vậy .
“Ném ra ngoài, đem hai tay đều chém” Ngải Đăng lạnh lẽo mở miệng, ngữ khí bình tĩnh, giống như đang bàn luận khí trời hôm nay rất tốt vậy.
Người đàn ông nằm la lết trên mặt đất nghe được câu này, toàn thân bắt đầu giãy dụa kịch liệt, trên mặt trở nên trắng bệch, ông ta biết người nam nhân này nói được làm được , hắn ta là ma quỷ, là ma quỷ. Ông thật hối hận, tại sao lại bán đi những bức ảnh này, ông không cam lòng, không cam lòng a! Ghìm chặt hai tay, dây thừng bởi vì giãy dụa mà đâm vào làn da thật sâu, máu thịt mơ hồ.
Người đàn ông bị lôi đi ra ngoài, thậm chí chưa kịp mở miệng van xin cho bản thân được một câu, bên trong lại khôi phục dĩ vãng yên tĩnh.






Trên biển
Ngải Đăng lấy điện thoại di động ra, nhấn xuống , rất nhanh điện thoại liền thông, nghe được thanh âm điện thoại đầu bên kia phát ra, biểu tình của Ngải Đăng trở nên vô cùng ôn nhu.
“Tiêu Tiêu, chuẩn bị xong chưa”
“Rồi, anh lập tức qua đón em”
” Mặc nhiều một chút”
“Anh hỏi nhiều như vậy làm chi”
“Nam ?”
“Thần Thần, thật chán ghét nga!”
“Con trai của dì Lưu ư?” Lần trước dường như mẹ có nói muốn giới thiệu cho Tiêu Tiêu, người nọ anh biết, sinh hoạt cá nhân cực loạn.
“Không phải, tuyệt đối không phải” Tiêu Tiêu cam đoan khẳng định, nam nhân kia vừa thấy cũng không phải là vật gì tốt, bị mẹ bắt buộc ở nhà gặp qua một lần.
“Nha, vậy em đi ra ngoài đi, Ngải Đăng cũng đang sốt ruột chờ đó.”
“Vâng, em đi trước” Đi đưuọc hai bước, Tiêu Tiêu đột nhiên kịp phản ứng
“A! ! ! ! Làm sao anh biết?”
Loan Thần Thiên cười lạnh một tiếng, “Xe của anh ta đậu ở cửa, muốn không biết cũng khó.”
Chiếc xe Maybach 62 của Ngải Đăng thuộc về số lượng có hạng toàn cầu, cho dù ở khu biệt thự cao cấp như của bọn họ cũng hiếm thấy.
*******************
Đỏ bừng cả khuôn mặt lên xe, Ngải Đăng xoay người vươn tay giúp Tiêu Tiêu nịt dây an toàn vào.
” Đã đợi bao lâu?” Tiêu Tiêu suy nghĩ ánh mắt của Thần Thần không khỏi cũng quá sáng như tuyết đi, chẳng lẽ Ngải Đăng đến đã lâu rồi?
“Không bao lâu”
“Không bao lâu là bao lâu?”
“Không biết, khoảng nửa giờ đi.” Vừa rồi, vừa cúp điện thoại xuống, anh liền lái xe tới.
“A! Vậy mà còn gọi là không bao lâu, tại sao anh không gọi điện thoại cho em chứ” Làm hại cô cho là anh còn chưa tới, cọ xát hơn nữa ngày.
“Không có việc gì, không vội” Kỳ thật hôm nay Ngải Đăng phải thoái thác 2 hội nghị, mới rút ra được đi cùng với cô.
“Ai. . . . . . Về sau đổi chiếc xe khác đi” Tiêu Tiêu nhỏ giọng lầm bầm lầu bầu nói.
“Cái gì?” Ngải Đăng có chút không nghe rõ.
“À, không có việc gì, chúng ta đi thôi.”
*****
“Angelia, bức tranh lần này xong chưa?” Tiểu Vũ bình thường cũng sẽ không chủ động gọi điện thoại cho cô, trừ phi thúc giục bức tranh. Lúc ấy, cần dùng t


XtGem Forum catalog