XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Máu Đọng

Máu Đọng

Tác giả: Phong Tử Tam Tam

Ngày cập nhật: 03:02 22/12/2015

Lượt xem: 1341335

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1335 lượt.

ực kỳ quyến rũ. Một cánh tay Thiệu Đình giữ bên hông cô, tay kia đã không kìm được xoa xoa cánh môi mềm mại.
Cố An Ninh cảm giác có điều khác thường, liền mở mắt. Đôi mắt mờ mịt, lại có chút hoảng hốt. Cô đưa cánh tay vô lực lên, cố đẩy hắn: “Tránh ra, đáng ghét”
Thiệu Đình cười nhẹ bất đắc dĩ: “Tôi biết”
Bọn họ bắt đầu không xong, ngay cả quá trình cũng rối tinh rối mù, kết cục… đại khái là chẳng đi đến đâu.
Ánh mắt Thiệu Đình ảm đạm. Hắn ôm tấm lưng mảnh khảnh của Cố An Ninh, đưa tay kéo chiếc áo sơ mi hơi nhăn nhúm ra, trên tấm thân trắng nõn nà chỉ còn lại bộ nội y ren màu đen khéo léo giấu ngực vào bên trong.
Cặp môi nóng ẩm quấn lấy nhau, người con gái trên giường không nhịn được mà than nhẹ, không khí trong phòng trở nên mập mờ.
Thiệu Đình cảm nhận được sự mềm mại trong lòng bàn tay mình; của cô rất nhỏ, nằm gọn trong tay hắn. Nghe nói những người con gái có kinh nghiệm sớm trong chuyện ấy sẽ gặp trở ngại trong việc phát dục. Thiệu Đình không biết điều này có căn cứ khoa học hay không, nhưng của Cố An Ninh chỉ như vậy cũng làm cho hắn cảm thấy không kiềm chế được.
Bên dưới căng cứng khó chịu, Thiệu Đình muốn tách chân cô ra để đi vào, ánh mắt liếc qua lại thấy Ngạo ở bên giường đang ngẩng đầu chăm chú nhìn. Thiệu Đình nhướng mày bảo nó: “Đi ra ngoài”
Ngạo nhìn Cố An Ninh trên giường, sau đó không cam lòng cụp tai ra ngoài.
---
Cô còn khá khô, Thiệu Đình không muốn làm tổn thương cô, bèn ra đầu giường lấy lọ bôi trơn. Trước kia số lần hoan ái của họ cũng không nhiều lắm, đều tệ như nhau, khó có lần nào cô thuận theo nhiều như lần này.
Sau khi bôi trơn, Thiệu Đình tiến vào rất thuận lợi, nhưng dị vật xâm nhập vẫn làm cô hơi nhíu mày.
Trong thoáng chốc, cô có vẻ muốn kháng cự, thân mình vặn vẹo muốn tránh hắn, không biết rằng thân thể uốn lượn trong chăn lại càng hấp dẫn, làm người ta huyết mạch sôi sục, muốn dừng mà không được.
Thiệu Đình thay đổi phương thức, lấy tay giữ chắc lấy vòng eo đang vặn vẹo của cô, thiên hạ trên giường không biết gì nhưng vẫn cảm thấy đau đớn, đôi mi thanh tú nhướng lên, hơi nghiêng người đi: “Không cần”
Thiệu Đình không thể nhẹ nhàng dỗ dành được, chính mình đẩy đến nơi sâu nhất: “Bảo bối, anh sẽ nhẹ nhàng thôi”
Hắn thật sự rất ôn nhu, mỗi lần va chạm đều chỉ dùng lực vừa phải, nhưng cô lại nhanh nóng, siết chặt lấy trụ cán của hắn như bàn tay mềm mại nhỏ bé, khiến hắn ngứa ngáy.
Trên trán Thiệu Đình đầy mồ hôi. Hắn rất nhẫn nại, vác chân cô lên vai, thế này cô mới mở thêm một ít, khiến hắn dễ vào hơn. Tư thế này cũng khiến hắn chứng kiến được sự kết hợp ở chỗ đó, lại có thể khiến cô nhận mình thật sâu. Hoa tâm hồng phấn sung huyết xinh đẹp cực kỳ, có chút ngọ nguậy phối hợp.
Hô hấp của Thiệu Đình trở nên nặng nề. Trước kia cũng có mấy lần làm khi cô đang ngủ nhưng cô không có phản ứng, lần này cảm giác hoàn toàn không giống. Cô láu lỉnh như con mèo nhỏ, lười biếng giãn ra dưới thân mình, không có phản ứng thống khổ cũng như kháng cự.
Thiệu Đình cúi người hôn lên đôi môi mềm vẫn còn mùi bia, đột nhiên cô mở mắt ra, ánh mắt mờ mịt. Hắn thẳng người lên nhìn nàng, thân dưới vẫn tiếp tục; tóc Cố An Ninh xõa tung, hai tay vô lực đặt lên gối bên cạnh.
Cô hình như chưa tỉnh hẳn, mở to mắt nhìn hắn vài giây, đột nhiên ngồi dậy ôm cổ hắn.
Sự nhiệt tình bất ngờ này làm Thiệu Đình ngơ ngác mất một lúc, nhưng chỉ một giây sau, người con gái không lưu tình này đã đẩy hắn vào địa ngục. Cô ghé vào tai hắn, khẽ khàng gọi: “Thuật Bắc”
Rất nhẹ nhàng, rất rõ ràng.
Không khí trong phòng đông lại. Ánh mắt Thiệu Đình thay đổi thoáng chốc, mây đen ngập tràn.
Đây không phải lần đầu tiên cô gọi cái tên này khi ngủ. Thực sự là hắn kiên nhẫn kinh khủng, bằng không sẽ không ở bên cô, nhìn cô bên người đàn ông kia hai năm, ẩn nhẫn chờ thời cơ mà hành động. Có điều hắn cũng không nghĩ được rằng trong lòng cô không thể nào quên được kẻ đó.
Nhớ tới những lần từng giúp cô chọn quà cho kẻ đó, mua quần áo cho kẻ đó nhưng đều là hắn thử, những lần đó cô đều nói: “Thuật Bắc mặc vào chắc chắn cũng sẽ đẹp”
Biết là cô vô tâm, nhưng hắn vẫn ghen tỵ.
Rõ ràng là người con gái của hắn, nhưng lại trao hết trái tim cho người đàn ông kia.
Lại còn muốn tự mình đưa nàng đi, mỗi lần lái xe qua, nhìn bọn họ cùng nhau xem phim xem biểu diễn, nhìn nàng trước mặt hắn tỏ vẻ thẹn thùng ôn nhu.
Vẻ hung ác trên mặt Thiệu Đình càng lúc càng rõ ràng, bỗng hắn nắm chặt lấy cổ tay cô, kéo tay cô ra.
Cố An Ninh bị hắn nắm rõ đau, tầng hơi nước trong mắt càng rõ ràng, khóe mắt càng ẩm ướt.
Con ngươi đen nhánh của Thiệu Đình nhìn cô chăm chú, bỗng hắn cười ác liệt: “Em vẫn không nhận ra tình cảnh hiện tại của chính mình”
---
Cố An Ninh nằm mơ, dường như rất dài, nhưng cũng rất ngắn, ngắn đến mức cô chưa kịp sa vào sự tốt đẹp của giấc mơ đó thì đã bị dội nước lạnh.
Đúng là nước lạnh!
Cố An Ninh mở mắt. Tầm mắt bị bức tường bê tông che khuất, nước dội xuống làm không mở nổi, cô cúi đầu cố tránh dòng nước lạ