XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Mấy Đêm Cũng Là Đêm Đầu

Mấy Đêm Cũng Là Đêm Đầu

Tác giả: Nghê Tịnh

Ngày cập nhật: 03:40 22/12/2015

Lượt xem: 134655

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/655 lượt.

ng đặt ở trên sofa,Uông Hạo mở cửa phòng đi vào.
Một bên giường lớn nổi lên, anh xoay người keó một góc chăn, lộ ra cơ thể Hà Vu Yến, cô ngủ nên không biết cũng không cảm thấy, hoàn toàn không biết anh về nhà rồi.
Nhìn cô ngủ say sưa,Uông Hạo cúi đầu ở trên môi cô hôn một cái, lại không muốn đem người trên giường đánh thức.
"Anh Uông. . . . . ." Hà Vu Yến tay xoa mắt, ánh mắt khép hờ kêu anh.
"Đánh thức em rồi hả?"
Hà Vu Yến tặng anh một mỉm cười ngọt ngào, lắc đầu xong, kéo bàn tay to của anh qua gối lên gò má mình, rồi sau đó lại tiếp tục nhắm mắt lại ngủ.
Uông Hạo không rút tay ra, để cô làm nũng nắm bàn tay to bản thân, biểu cảm thương tiếc nhìn cô, ánh mắt ôn nhu chưa từng có, chẳng những cười đến vểnh khóe miệng,ngay cả ánh mắt cũng mang theo ý cười, đó là người đàn ông đối với người phụ nữ mình thích mới có.
Khoảng mười phút sau,Uông Hạo thấy cô lại ngủ sâu, có thế này nhẹ nhàng mà kéo tay ra, giúp cô đắp chăn kín, đứng dậy cởi xuống caravat cùng áo sơmi đi vào phòng tắm.
Chờ anh trở lại phòng đã nửa tiếng sau, Hà Vu Yến ngủ như trước, anh xốc chăn lên nằm xuống giường, thuận đưa tay ôm cô vào trong lòng, vốn chính là muốn ôm gần gũi cô, ai biết ôn nhu rồi vân vê như thế lại nảy sinh hứng thú, dứt khoát đem quần áo cô cùng mình cở ra, đồng thời cũng đem Hà Vu Yến trong lúc ngủ mơ hôn tỉnh.
Bởi vì còn nửa mê nửa tỉnh,hình như cô bởi vì Uông Hạo đùa nghịch, khiêu khích một hồi lâu, nghe thấy tiếng cô như mèo kêu ngâm khẽ,Uông Hạo xoay người đè cô ở dưới thân, không ôn nhu tiến vào trong cơ thể cô.
Đêm nay Uông Hạo thật mãnh liệt, hoàn toàn không cho cô thời gian thở dốc,hung hăng rút ra đâm vào, nghe cô có chút chịu không nổi khóc lên, anh ép buộc ác hơn.
Không biết qua bao lâu, có lẽ là bị anh tốt quá mức, Hà Vu Yến lấy lòng ngửa đầu hôn anh, ghé vào lỗ tai anh nhẹ giọng kêu tên anh, một tiếng lại một tiếng, cả người mềm mại như nước, mặc anh khi dễ.
Uông Hạo cúi người đè cô, chỉ lộ ra tay chân mình, cúi đầu hôn cô không dứt, như là muốn đem cô ăn vậy, Hà Vu Yến bị anh hôn đến thở không nổi, lại trốn không thoát, nửa người dưới còn bị anh va chạm, chịu đựng chịu đựng, cuối cùng ngất đi, bởi vì là nửa mê nửa tỉnh bị lôi kéo thân thiết, Hà Vu Yến không biết Uông Hạo lúc này đây là cố ý không mang biện pháp toàn.
Sáng sớm hôm sau, bởi vì trường học có khóa, Hà Vu Yến chịu đựng thân mình chua xót đau đớn, Hơn nưã Uông Hạo cũng phải đi làm nên cùng nhau rời giường, chờ hai người rửa mặt chải đầu ngồi trước bàn ăn ăn cơm,Uông Hạo mới nói cho cô buổi tối hôm nay anh tới Singapore đi công tác,phải bốn ngày sau mới có thể trở về.
"Anh không ở nhà,em muốn tìm Lâm Kiều Kiều tới ở cùng em không."Uông Hạo sợ cô ở một mình buồn, cũng lo lắng lời nói hôm qua mẹ tới đây ảnh hưởng đến tâm tình cô.
"Được." Hà Vu Yến cười trả lời anh.
"Nhớ phải chờ anh trở về nhà, nếu anh về nhà mà không nhìn thấy em, cẩn thận anh cho em vài ngày không xuống giường được."Uông Hạo sử dụng giọng nói uy hiếp trước sau như một, Hà Vu Yến nghe xong mặt đỏ ửng lên.
Chờ ra cửa,Uông Hạo lái xe đưa cô đến trường học, trước khi đi còn cùng cô thân thiết một phen, chờ xe anh nghênh ngang rời đi, Hà Vu Yến cũng không đi đến trường, mà là bắt xe bus đi hướng khác.
Cả một ngày, Hà Vu Yến đều ở bên ngoài vội vàng, chỉ là cô đi nguyên một ngày,xem rất nhiều phòng ở, lại không tìm được phòng nào cô có thể gánh chịu nổi.
Uông Hạo đi công tác thì cô bắt đầu muốn chuyển nhà,đồ đạt của cô vốn không nhiều lắm, không đến nửa ngày là có thể dọn dẹp xong, vấn đề duy nhất là cô sẽ nghỉ ngơi ở đâu?
Phòng ở trước kia đã sớm cho thuê, mà tiền mặt trên tay cô cơ hồ đều đã đống học phí,tạm thời không tìm được tiền đóng tiền thuê nhà, quả thật rắc rối.
Tìm phòng ở cả một ngày, Hà Vu Yến quyết định ngày mai lại tìm thử xem nơi cách xa trường học một chút, cầm mì ăn liền trong tay vừa mua, chỉ uể oải hướng nhà Uông Hạo đi, bổng chuông điện thoại di động vang lên, vừa thấy tên biểu trên màng hình, Hà Vu Yến vội vàng tiếp.
Cô mới "Alo" một tiếng, đầu bên kia Lâm Kiều Kiều đã giống tiếng sấm nổi lên bốn phía trực tiếp mắng chửi người, "Hà Vu Yến,cậu vì sao không có lên lớp hả?"
"Mình hôm nay có việc."
"Cậu hiện tại đang ở đâu?"Lâm Kiều Kiều chất vấn.
"Ở trên đường trở về nhà anh Uông."
"Cho cậu chọn,ngay bây giờ cậu đến gặp mình hay là muốn mình đi qua giết cậu, nói đi?"
Hai mươi phút sau, Hà Vu Yến thở hổn hển xuất hiện tại gần cửa hàng tiện lợi, nơi đó Lâm Kiều Kiều đang chờ cô với một bộ mặt tức giận.
Lâm Kiều Kiều vừa mới há mồm chuẩn bị thẩm vấn, Hà Vu Yến so với cô lên tiếng trước một bước, "Kiều Kiều,cậu có thể cho mình mượn tiền được không?"
Lâm Kiều Kiều miệng há thật to, như là choáng váng trừng mắt Hà Vu Yến, thật lâu cô mới hoàn hồn, "Cậu muốn vay tiền mình?"
Hà Vu Yến gật đầu, đây là cô vừa rồi ở trên đường suy nghĩ, cô trước vay tiền Lâm Kiều Kiều, mấy ngày nay nhanh chóng tìm công việc, để tháng sau được phát lương , cô có thể trả tiền rồi.
Mười phút sau, chỉ nghe Lâ