
Tác giả: Phồn Hoa Đóa Đóa
Ngày cập nhật: 03:23 22/12/2015
Lượt xem: 1342237
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/2237 lượt.
ống như một vị thân sĩ nhỏ, cu cậu đắc ý nhíu nhíu đôi mày kiếm, cu cậu biết, chỉ cần mẹ chịu khó chưng diện chút sẽ có hiệu quả như vậy, vậy mà lúc này đây, cu cậu đương nhiên không thể quấy nhiễu cơ hội mẹ được ái mộ rồi.
Nghĩ tới đây, cu cậu ngẩng đầu nhỏ lên: "Mẹ, con đi ăn bánh ngọt."
"Ừ, chớ đi quá xa."Trình Du Nhiên gật đầu đồng ý, Tiểu Nặc lập tức nhanh chân chạy đến hướng để thức ăn.
Trình Du Nhiên cầm một ly nước trái cây, đứng ở góc, lẳng lặng nhìn khung cảnh náo nhiệt, đáy lòng cũng vui vẻ vì bạn tốt La Gia Kỳ có được hạnh phúc, lúc này âm thanh quen thuộc gọi cô, "Du Nhiên, mới vừa lên tiếng chào hỏi đã không thấy tăm hơi, cậu thế nhưng trốn ở chỗ này, tôi tìm cậu rất lâu."
Đi về phía cô chính là nữ chính của hôn lễ này, hôm nay cô dâu mới La Gia Kỳ mặc một thân áo cưới trắng như tuyết bao quanh cô ấy là nụ cười hạnh phúc, hôm nay cô ấy xinh đẹp giống như tiên nữ từ trên trời giáng xuống, nâng váy bước nhanh đến chỗ cô, thân mật kéo cánh tay cô, "Tiểu Nặc đâu?"
"Tự đi chơi rồi."Trình Du Nhiên uống một hớp nước trái cây, nước trái cây còn chưa uống xong đã bị La Gia Kỳ kéo đi, "Đến đây, tôi có một người muốn giới thiệu cho cậu, đi thôi."
Trình Du Nhiên còn chưa uống hết một hớp nước trái cây đã bị La Gia Kỳ nhiệt tâm lôi kéo đi hướng cửa sổ sát đất, vừa đi vẫn không quên cằn nhằn: "Tôi nói với cậu nè, tôi giới thiệu cũng là một vị bác sỹ mới vừa trở về nước, người ta có một bệnh viện của mình, vóc người đẹp trai."
Nghe La Gia Kỳ nhai đi nhai lại câu anh ta lợi hại thế nào tốt ra sao cũng biết được chuyện cô gái này làm được nhiều nhất trong hai năm qua chính là giới thiệu đối tượng cho cô, nói cô đã hai mươi sáu tuổi rồi, cũng không còn nhỏ, những lời này càng nghe càng giống như mẹ già cằn nhằn con gái không ai thèm lấy.
Nói xong, La Gia Kỳ đã mang Trình Du Nhiên đi tới ghế sa lon, chỉ thấy người đàn ông ngồi ở trên ghế sa lon, trong tay cầm một ly rượu đỏ, thân hình cao lớn mặc tây trang màu đen, áo sơ mi màu xám tro với cà vạt cùng màu, diện mạo tài giỏi, ngũ quan cương nghị khắc sâu buộc vòng quanh nụ cười đẹp mắt.
"Chấn Vũ." La Gia Kỳ kêu một tiếng, người đàn ông giương mắt lên, hơn nữa thân thể đứng lên cao lớn, cười nói: "Tư Đồ phu nhân, sao cô lại rảnh rỗi tới hỏi thăm tôi thế này? Còn dẫn theo một mỹ nữ."
"Tôi đây cố ý mang một mỹ nữ đến cho anh làm quen." La Gia Kỳ đẩy Trình Du Nhiên một cái, để cho cô tiến lên một bước, tiếp tục nói: "Bạn tốt nhất của tôi, Trình Du Nhiên, cô ấy cũng là một bác sỹ."
Trên mặt Tiếu Chấn Vũ vẫn mang theo nụ cười anh tuấn, khẽ gật đầu, trong nhà vẫn nháo bắt anh xem mắt, tối nay La Gia Kỳ đã nói giới thiệu cho anh, anh vốn không có bao nhiêu hứng thú, nhưng sau khi nhìn thấy Trình Du Nhiên, anh ngược lại có suy nghĩ khác, hình như có thể tiếp tục.
"Trình tiểu thư, chào cô." Tiếu Chấn Vũ lễ phép vươn tay, ý bảo bắt tay, Trình Du Nhiên đúng lễ nghi, cũng đưa tay ra, La Gia Kỳ thấy hai người coi như hợp, cũng lấy cớ rời đi trước, nhường không gian lại cho bọn họ.
"Trình tiểu thư cũng là bác sỹ? Học khoa gì vậy?"
"Tôi chỉ là một bác sĩ thực tập, còn chưa nghĩ ra chọn khoa gì." Trình Du Nhiên vừa nói vừa đưa ánh mắt nhìn xung quanh, trong lòng suy nghĩ, tên tiểu tử Tiểu Nặc này nháy mắt đã không biết chạy đi nơi nào rồi.
Tiếu Chấn Vũ giơ tay lên, ý bảo nhân viên phục vụ bưng rượu tới đây, cầm lấy một ly rượu đưa cho Trình Du Nhiên.
Trình Du Nhiên cũng không có ý định đi quan tâm tới cái này, cầm rượu lên liền ực một cái cạn, tiếp theo đó tìm kiếm con trai ở nơi nào.
Tiếu Chấn Vũ nhìn cô gái trước mắt không hề làm bộ, cười thầm trong bụng, "Rất vinh hạnh được biết Trình tiểu thư, không biết Trình tiểu thư có hứng thú với cái gì không?"
"Không có."Cô nhàn nhạt trả lời hai chữ, tiếp tục quét qua mỗi một góc.
Tiếu Chấn Vũ cười nhìn cô, lại hỏi: "Thường ngày thích làm chuyện gì nhất?"
"Không có." Cô vừa trả lời cực kỳ đơn giản, sau đó, để cái ly trong tay xuống, có lẽ đã không còn nhiều tính nhẫn nại để tiêu hao ở nơi này, vì vậy giương con mắt nhìn về phía người đàn ông anh tuấn trước mắt, mở miệng nói: "Những thứ này tin chắc rằng Gia Kỳ đã nói với anh rồi, Tiếu tiên sinh hẳn không có hứng thú nghe, chỉ có điều chưa có đóng tim, dù sao chúng ta không thích hợp."
Cô lạnh lùng cự tuyệt làm cho đối phương có chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh lại lộ ra một nụ cười nhạt nhòa, hỏi: "Có thể nói cho tôi biết tại sao không thích hợp không?"
"Tiếu tiên sinh đích thực là người đàn ông độc thân hoàng kim được rất nhiều cô gái tha thiết ước mơ, cho nên tôi nghĩ rằng nhân sĩ được mến mộ giống như Tiếu tiên sinh sẽ không nguyện ý làm ba hời đâu."
"Trình tiểu thư, lời này là ——"
"Mẹ!" Một giọng trẻ em trong trẻo ngắt lời Tiếu Chấn Vũ, chỉ thấy bé trai mặc lễ phục nhỏ màu đen chạy tới chỗ cô, ánh mắt nhất thời thấy được người đàn ông cao lớn trước mắt thì nhíu nhíu mày hỏi: "Mẹ, chú này là ai vậy?"
Hóa ra cô nói ba hời là cô có một con trai, đứa nhỏ này xem ra cũng 5, 6 tuổi, không ngờ cô đã có con trai.
"