
Tác giả: Đinh Mặc
Ngày cập nhật: 03:12 22/12/2015
Lượt xem: 1341536
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1536 lượt.
n đờ đẫn. Ngày hôm qua, khi đối mặt với người đàn ông đang nắm trong tay sinh mệnh của mình, cô chẳng biết bản thân đã lấy đâu ra dũng khí để trả lời anh ta như vậy. Cô nói: “Tôi chỉ có duy nhất một thứ. Anh có bằng lòng không?”
Người đàn ông đó không nói một lời, xoay người, chui vào trong xe. Cùng lúc đó, bọn thủ hạ của anh ta lập tức trói chặt hai tay, hai chân cô, ném vào cốp sau. Có lẽ do đã quá căng thẳng và mệt mỏi, trong cốp xe lại tối tăm và ngột ngạt nên chẳng mấy chốc, cô đã thiếp đi. Lúc tỉnh lại, cô thấy mình đang nằm trong bồn tắm, xung quanh không có ai, chỉ thấy một chiếc áo choàng tắm kiểu nữ còn mới và một đĩa bánh mỳ. Cô ăn ngấu nghiến, chẳng mấy chốc, đĩa bánh đã hết sạch. Sau đó, cô khoan khoái nhảy vào bồn, tắm rửa sạch sẽ. Tô Di tự nhủ, đây là lần đầu tiên kể từ khi lưu lạc đến đây cô được ăn no và tắm rửa sạch sẽ đến vậy. Đây là tất cả những gì cô cần nhất lúc này.
Cuối cùng, đúng lúc cô đang ngồi tựa bên giường, mệt mỏi muốn thiếp đi thì cửa phòng bỗng nhiên bật mở. Đèn điện được bật lên, trong nháy mắt, căn phòng sáng tỏ lạ thường. Cô nheo mắt để thích nghi với ánh sáng, lúc mở mắt ra liền nhìn thấy người đàn ông lạnh lùng, kiên định ngày hôm qua đang đứng trước cửa, nhìn về phía mình. Không giống tối qua, hôm nay, anh ta mặc trên người bộ đồng phục quân cảnh màu đen tuyền với những chiếc khuy màu vàng kim nổi bật, được cài ngay ngắn, chỉnh tề đến tận cổ, làm tôn lên vẻ uy nghiêm, lạnh lùng trên gương mặt anh tuấn. Anh ta khác hẳn những người đàn ông mà Tô Di từng gặp. Cặp lông mày đen nhánh, sống mũi cao thẳng, đôi môi dày, đó là một vẻ đẹp vừa cường tráng vừa cương nghị. Mà khi anh ta liếc đôi mắt đen láy, sâu thẳm về phía Tô Di, không cần nói tiếng nào cũng có thể khiến cô phải giật mình hoảng sợ.
“Kiểm hàng.” Người đàn ông nói ngắn gọn nhưng nhiều ẩn ý.
Trong lòng Tô Di khẽ run rẩy, thấy rõ khuôn mặt anh tuấn, nghiêm nghị của anh ta đang dừng ngay trước bắp đùi mình. Đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm không rời... Bỗng nhiên, từ nơi đó truyền đến một cơn đau nhức, không để cho cô có bất cứ hành động nào, ngón tay của anh ta đã gọn ghẽ tiến vào. Cô mở to mắt nhìn sửng sốt. Có vẻ như trong nháy mắt, cái đầu gỗ của cô đã kịp thời phản ứng chiều theo ý anh ta. Anh ta liền nở nụ cười lạnh như băng, ngón tay vẫn ở trong cơ thể cô ve vuốt, tìm đến điểm nhạy cảm mà không ngừng xoa nắn.
Giọng nói của anh ta trở nên trầm thấp và khàn đục: “Chưa từng hầu hạ đàn ông?”
Cô lặng lẽ đáp: “Đây là lần đầu tiên. Ngài có hài lòng không?”
Người đàn ông bỗng nhiên trầm mặc. Ngón tay tiến sâu vào trong cơ thể cô, từ một ngón, hai ngón... đến ba ngón. Cô đau đớn, khẽ thở dốc, nhưng anh ta nhắm mắt làm ngơ. Bàn tay của anh ta dễ dàng chế trụ cánh tay cô, áp đặt trên đỉnh đầu. Cô nhìn theo khuôn mặt anh ta đang dần cúi xuống ngực mình. Hơi rượu nhàn nhàn vấn vít quanh người Tô Di. Mái tóc ngắn của anh ta rối bù, vài sợi loà xoà trước trán, gò má áp chặt xuống bộ ngực căng tròn của cô. Anh ta bắt đầu cắn nụ hoa đỏ hồng e ấp, khiến cô hơi đau rồi ngay sau đó, cảm giác tê dại nhanh chóng xâm chiếm cơ thể.
Dưới sự kích thích cả trên và dưới, khuôn mặt Tô Di vốn tái nhợt dần dần ửng hồng. Cô cắn chặt môi để không bật ra thành tiếng dưới sự khiêu khích mãnh liệt của anh ta. Cảm giác run rẩy càng lúc càng tăng, Tô Di chỉ cảm thấy không thể khống chế bản thân mình được nữa. Từ nơi sâu thẳm trong cơ thể, một dòng nước ấm chảy ra, càng lúc càng mãnh liệt. Ngón tay của người đàn ông chậm rãi rút ra. Bờ môi anh ta cũng rời khỏi bầu ngực cô. Cô cuộn tròn trên giường, ngẩng đầu nhìn anh ta. Anh ta rút một tờ khăn giấy ở cạnh giường, cẩn thận lau khô ngón tay mình. Khi Tô Di nhìn thấy vẻ mặt anh ta thì trong lòng kinh hãi.
Hoàn toàn không một chút dục vọng.
Sắc mặt lạnh lùng, ánh mắt bình thản, không hề có chút cảm xúc nào cho thấy anh ta vừa phải đè nén dục vọng trong cơn cao trào. Dường như tâm hồn của anh ta vẫn luôn thờ ơ, lạnh lùng như chính con người anh ta vậy. Đối với cô, chỉ là sự tuỳ ý chiếm đoạt.
Kiểm tra hàng. Đúng như những gì anh ta nói, chỉ kiểm tra chứ không hề có dục vọng. Trong mắt anh ta, cô chẳng qua cũng chỉ rẻ mạt, thấp hèn như loài chó mèo hoang, không hơn không kém. Là do cô vẫn còn quá ngây thơ nên mới coi việc “kiểm tra hàng” này là một điều ô nhục, mới có thể chỉ trong phút chốc đã rã rời thân xác.
“Thế nào?”
Khi anh ta sắp rời khỏi phòng, cô bỗng cất tiếng hỏi: “Kết quả kiểm tra hàng... thế nào?”
Chỉ thấy anh ta thoáng dừng bước, không trả lời, rồi cánh cửa nặng nề đóng lại. Tô Di ngồi giữa căn phòng trống trải sáng rực ánh đèn, ngơ ngác nhìn cánh cửa khép chặt, không biết tự lúc nào, nước mắt không ngừng thi nhau rơi xuống. Cô ngẩng đầu nhìn ánh trăng rực rỡ, sáng ngần bên ngoài cửa sổ, khoé miệng khẽ nhếch, nở nụ cười ảm đạm, thê lương.
Sau đêm đó, Tô Di phải sống những tháng ngày lo sợ, bất an mà không có bất cứ dấu hiệu báo trước. Từ lâu, cô đã đoán được thân phận của người đàn ông kia, nhưng từ hôm đó, cô vẫn chưa có cơ hội gặp lại anh ta. Ở th