XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Một Đêm Ân Sủng

Một Đêm Ân Sủng

Tác giả: Đạm Mạc Đích Tử Sắc

Ngày cập nhật: 03:56 22/12/2015

Lượt xem: 1342339

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2339 lượt.

lắc đầu.
“Không vấn đề gì, dù sao muội muội của ta cũng rất ít khi dùng cái này. Mẹ ta cho nàng cũng chỉ để dự phòng, hai ngày nữa ta sẽ lại mang cho nàng một lọ khác. Ngươi hãy yên tâm nhận lấy.”
Hàn Lăng còn muốn từ chối nhưng nghĩ tới việc mang bộ dáng này về, để Cốc Thu nhìn thấy sẽ làm Cốc Thu thương tâm, nói không chừng còn có thể tức giận làm ra những việc nguy hiểm. Vậy coi như thiếu của Vương Cảnh Thương một món nợ nhân tình.
“Cám ơn ngươi!” Hàn Lăng mỉm cười nhận lọ thuốc.
“Không cần khách khí, mau bôi thuốc!”
Hàn Lăng mở nắp bình, một mùi thơm nhẹ lập tức xông vào mũi. Nàng lấy thuốc ra đầu ngón tay, nhẹ nhàng xoa lên bên má phải bị thương. Một cảm giác mát lạnh thoải mái dâng lên, cảm giác nóng bỏng lúc trước cũng dần biến mất. Quả thật là thần dược!
“Nương ngươi rất thương muội muội ngươi ha!” Hàn Lăng vừa bôi thuốc vừa thở dài nói.
“Tiểu muội chính là tâm can bảo bối của cả nhà chúng ta.” Vẻ nhu tình trên Vương Cảnh Thương càng đậm.
“Vậy vì sao lại đem nàng tiến cung?”
Vương Cảnh Thương nhất thời sững sờ rồi nói: “Hoàng mệnh khó tránh.”
Hoàng mệnh khó tránh! Xem ra lại là lỗi của tên sắc hoàng đế! Vấn đề là, dù trước đây vì sao bị tiến cung nhưng hiện tại Lam phi dường như đã quen, thậm chí còn yêu thích việc làm phi tử hoàng đế.
“Còn ngươi? Vì sao lại vào cung làm cung nữ?” Thấy Hàn Lăng thật lâu không nói gì, Vương Cảnh Thương phá vỡ không khí trầm mặc.
“Vì cần tiền!” Cốc Thu đúng là cần tiền. Hàn Lăng vừa ngẩng đầu nhìn sắc trời vừa nói: “Ta đã đi lâu rồi, phải về thôi. Vương đại nhân, cám ơn ngươi, cám ơn thuốc của ngươi nữa!” Nói xong, không đợi Vương Cảnh Thương phản ứng liền xoay người bỏ đi.
Bước đi được một đoạn, Hàn Lăng dừng chân, một lần nữa quay đầu lại nhìn về phía Vương Cảnh Thương: “Còn có việc này ta muốn nói cho ngươi, tại hoàng cung này, trừ bằng hữu của ta ra, ngươi là người ta thấy thuận mắt nhất!”
Hàn lăng rời khỏi Vân Tiêu đảo, để lại Vương Cảnh Thương ngạc nhiên đứng mãi.






Ác Hôn
“Lục công công, phiền ngài nói với hoàng thượng trang phục người yêu cầu đã xong.” Hàn Lăng đặt chiếc ngoại bào màu xanh ngay ngắn ở trên bàn rồi cáo từ: “Lục công công, nô tỳ về Ti Thải phường trước.”
Kỳ thật, Ti Thải phường có những chuyên viên chuyên trách việc mang y phục cho chủ tử, chính là hoàng thượng nhất định muốn Hàn Lăng phải tự mình đưa tới. Hàn Lăng còn tưởng rằng hôm nay lại bị một phen chế nhạo cùng vũ nhục, không ngờ tới đúng lúc hoàng thượng đang bàn công chuyện với các đại thần tại ngự thư phòng. Thật là ông trời có mắt giúp nàng tránh được một kiếp! Cho nên không nên chậm trễ, nàng để y phục xuống, chuẩn bị rời đi.
Tâm tình yên tĩnh, cước bộ cũng nhẹ nhàng không ít, Hàn Lăng vội vã rời khỏi cái ôn thần điện này, nhất thời không chú ý bị vấp vào bậu cửa, cả người ngã về phía trước.
Đúng lúc mắt thấy sắp hôn lên sàn nhà thì mọt cánh tay cường tráng hữu lực kịp thời xuất hiện, nàng ngã vào một lồng ngực rắn chắc.
Hàn Lăng trợn mắt há mồm. Trời ơi, nụ hôn đầu tiên đã giữ gìn hơn hai mươi năm lại bị mất đi như vậy! Lúc một người bạn trai nửa đùa nửa thật nói hôn nàng, nàng đã không đồng ý bởi vì nàng cảm giác được hôn môi là một việc rất thần thánh và tuyệt đẹp, chỉ có thể làm với người mình yêu sâu đậm. Sao ngờ tới, cứ như vậy trao cho đồ hoàng đế lợn giống này, thật sự là tức chết người a.
Trong lúc Hàn Lăng kêu trời kêu đất, vì bản thân cảm thấy bất bình, hai hàm răng nàng đã bị cạy ra, một đầu lưỡi ấm nóng xông vào, hơn nữa, hơn nữa… còn có một thứ chất lỏng cuồn cuộn chảy vào miệng nàng, đó là nước miếng! (miêu tả kinh quá!) Yêu ghét tâm! Yêu ghét tâm! Nhịn xuống ý nghĩ buồn nôn, hai hàm răng Hàn Lăng khép lại, cắn xuống.
“Úc!” theo sau tiếng kêu, cái đầu lưỡi ấm áp kia rốt cục cũng rút ra. Phản ứng đầu tiên của Hàn Lăng là lấy khăn tay từ trong ngực ra, chán ghét lau môi, không ngừng ho, có ý muốn để nước miếng kia phun ra khăn tay.
“Ai cho ngươi làm như vậy? Nuốt trở lại mau!” Vi Phong lấy tay đặt trên môi nàng, hung tợn ra lệnh, ánh mắt mãnh liệt, tuấn dung thực là kinh khủng.
Hàn Lăng không kịp đề phòng liền nuốt ngụm nước miếng vào yết hầu.
Vi Phòng vừa dùng ánh mắt phức tạp nhìn Hàn Lăng vừa đưa tay lau đi máu tươi ngoài miệng mình. Nữ nhân chết tiệt, dám tỏ ra ghê tởm như vậy. Đau đớn trên môi không là gì đối với hắn, chỉ là tự ái đã bị tổn hại, càng nghĩ càng giận, long nhan lại bắt đầu lộ vẻ đáng sợ.
“Vương bát đản, đó là nụ hôn đầu tiên của ta. Nụ hôn đầu tiên là ta muốn giành cho người yêu. Đồ sắc lang nhà ngươi không hỏi han gì cướp mất, ngươi sẽ không được chết tử tế, ngươi… ngươi…” Vi Phong còn chưa kịp tức giận, Hàn Lăng đã chửi ầm lên.
“Nụ hôn đầu tiên thì sao? Trẫm là hoàng đế, thiên hạ là của trẫm, chỉ cần trẫm muốn, toàn bộ con người ngươi đều là của trẫm!” Vi Phong cuồng vọng chăm chú nhìn nàng, nếu đổi lại là người khác dám nói những điều đại nghịch bất đạo như vậy chỉ sợ đã sớm mất đầu. Nhìn bộ dáng