Disneyland 1972 Love the old s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Một Đêm Ân Sủng

Một Đêm Ân Sủng

Tác giả: Đạm Mạc Đích Tử Sắc

Ngày cập nhật: 03:56 22/12/2015

Lượt xem: 1342370

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2370 lượt.

anh trở về. Dật thanh, bà bà liền giao cho ngươi , biết không?"
Lý dật thanh đối nàng thoáng nhìn, chỉ chốc lát, lúng ta lúng túng trả lời: "Ân, ngươi yên tâm đi."
"Cẩm hoành, cảnh thương sau khi trở về, nhớ kỹ thay ta giao thanh thư cho hắn." Lo lắng đến Vương gia tuổi tác đã cao, Hàn lăng đề nghị Vương cảnh thương từ biên thùy thành nhỏ triệu hồi về cung để hỗ trợ.
"Nương nương xin yên tâm." Cẩm hoành đáp.
"Hoàng thượng, nương nương, thời gian đã đến. Các ngươi yên tâm đi thôi, lão nạp hội dốc hết toàn năng, phụ trợ lão Vương gia."
"Đa tạ đại sư!"
Đột nhiên, mặt trời bị mây đen che khuất, cả mặt đất tức thì bịt kín một mảnh đen kịt, nhất đạo lóe sáng - lục quang trút xuống xuống, thẳng bức Hàn lăng cùng Vi phong, ngay sau đó, đem bọn họ bao quanh vây quanh.
"Hoàng thượng, nương nương..."
"Mụ mụ, phụ hoàng!"
"Phong nhi, a lăng!"
Nương theo một tiếng la lên thất thanh, mặt trời một lần nữa nhô ra, mặt đất khôi phục ánh sáng, Vi phong cùng Hàn lăng vừa mới đứng đây đã sớm không có một bóng người. O(∩_∩)OO(∩_∩)O một đêm ân sủng O(∩_∩)OO(∩_∩)O
"Lăng lăng, tỉnh lại đi, chúng ta tới rồi, chúng ta tới rồi!"
Mơ mơ màng màng - Hàn lăng, theo bản năng giơ tay che nắng trên mặt –một bàn tay to, gấp giọng nỉ non: "Phong, ôm chặt ta, không thể buông!"
"Lăng lăng, không có việc gì , chúng ta đã đến ! Lăng lăng..." Vi phong lại lớn tiếng .
Rốt cục, Hàn lăng cũng mở mắt, đầu tiên đập vào mắt chính là Vi phong đang thất kinh cùng khiếp sợ .
Nhờ Vi phong đỡ dậy, nàng vội vàng ngồi lên, nhìn chung quanh bốn phía, xem đến xa xa có bóng người lập tức mừng rỡ: "Phong, chúng ta an toàn trở lại thế kỷ 21 rồi !"
"Làm sao nàng biết?" Vi phong vẫn còn cảm giác hoang mang.
Hàn lăng chỉ hướng bóng người kia, "Ngươi nhìn y phục trên người của họ, đúng là trang phục thế kỷ21 ."
"Thật sự?" Vi phong tâm tình cũng bắt đầu nhảy nhót, " vậy kế tiếp làm sao bây giờ?"
"Ngươi dìu ta qua đó, ta gọi điện thoại về nhà."
Từ chỗ Vi phong đứng Hàn lăng đi tới cách đó không xa có 1 căn nhà gỗ phía trước.
"Tiểu thư, tiên sinh, xin hỏi các ngươi tìm ai?" chủ nhân ngôi nhà là một phụ nữ trung niên nhân hậu.
"Đại thẩm người khỏe không, ta cùng ông xã trên đường đi qua nơi này, vừa bị cướp của , muốn mượn điện thoại gọi người nhà đến đưa chúng ta trở về."
Phu nhân kia nhìn Hàn lăng, lại nhìn Vi phong, lập tức tức giận lên án mạnh mẽ: "thật sự là ghê tởm, không tha cho cả bà bà bầu cùng bệnh nhân đồ vô lại. Đến đây, chỗ này của ta có điện thoại, tiểu thư tùy tiện dùng ha."
"Cám ơn ngươi, đại thẩm! Được, đại thẩm, ở đây là đâu?"
"Là nông trường."
"Là nông trường? Có phải ở ngoại ô , chuyên môn xử lý cây đào mật -?"
Phu nhân cười ra mặt, "Không nghĩ nông trường này danh tiếng vang xa vậy , tiểu thư đã đoán đúng, đáng tiếc không phải mùa đào, nếu không nhất định cho tiểu thư thưởng thức."
"Cám ơn đại thẩm!" Hàn lăng lại lần nữa nói cám ơn, lập tức điện thoại về nhà.
"Alô "
Nghe giọng quen thuộc như cách một thế kỷ , Hàn lăng lập tức lệ nóng ngưng tròng.
"Alô, xin hỏi tìm ai?" Bên kia lại truyền đến gọi.
"Mẹ —— mẹ!" Hàn lăng thanh âm nghẹn ngào .
"Tiểu lăng? Là tiểu lăng sao?" Điện thoại bên kia cũng kích động hỏi.
"VÂng, là con, con là tiểu lăng."
"Tiểu lăng, ngươi ở đâu? Mấy năm ngươi chạy đi đâu ? Muốn hại chết mụ mụ , còn có ba của ngươi cùng đệ đệ, không có lúc nào là không nhớ tới ngươi."
"Mẹ, là con có lỗi ." Hàn lăng dừng lại, sụt sịt, "Mẹ, con hiện tại đang ở nông trường ngoại ô, trên người một phân tiền cũng không có, mẹ gọi đệ đệ tới đón con, chúng ta về nhà nói nữa."
" Được rồi! Ngươi ở yên đó, nhớ kỹ , biết không? Mẹ hiện tại liền qua tđón ngươi!"
Hàn lăng để microphone xuống, tâm tình vẫn kích động mênh mông. Vi phong dịu dàng giúp nàng lau đi nước mắt, đau lòng nhìn nàng.
"Tiểu thư, tiên sinh, uống trước chén nước đi." Lúc này, phu nhân kia bưng 2 chén nước lại đây.
"Đa tạ đại thẩm! Đa tạ" Hàn lăng tiếp nhận, ngửa đầu uống.
Phát hiện Vi phong cũng không nhúc nhích, chỉ là bình tĩnh nhìn chăm chú vào chén nước trong tay , không khỏi nhắc nhở hắn: "Làm sao vậy? Ngươi nhất định khát nước , uống nhanh đi."
"Chính là..."
Hàn lăng bừng tỉnh đại ngộ, "Không có việc gì -, chúng ta nơi này đối đãi khách nhân đều chỉ dùng như vậy là cái chén."
Nghe Hàn lăng nhắc Vi phong lúc này mới ngửa đầu uống xong .
"Tiểu thư, ngươi ngồi xuống đi." Nông trường phu nhân thật sự là hảo tâm, thấy Hàn lăng người mang thai, vội vàng đưa đến ghế mời nàng ngồi xuống.
Trừ...ra cám ơn, Hàn lăng thật không biết nên nói cái gì mới phải, một hồi lai liền đụng với nhiệt tâm nhân.
"Được, tiểu thư, ngươi không phải sắp sinh sao? Như thế nào không lý do chạy đến nơi đây? Còn có, ngươi tiên sinh thân thể không khỏe đúng không?"
"Ta..." Hàn lăng ấp úng, không biết trả lời ra sao.
Nông trường phu nhân rất nhanh hiểu được, vì vậy chuyển đề tài, cười nói: "Tiểu thư nếu là một tháng qua, là có thể ăn đào mật. Không phải khoe khoang, chúng ta mỗi