
Tác giả: Diệp Tình
Ngày cập nhật: 03:36 22/12/2015
Lượt xem: 134262
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/262 lượt.
Văn Nhi đi ra ngoài, Tang Văn Nhi cảm thấy vô cùng mất mặt, vốn còn muốn khiêm tốn một chút, nhưng hiện tại tất cả mọi người ở đây đều thấy được.
Vừa về tới nhà, Thi Gia Phong lập tức tìm hòm thuốc và một chậu nước nóng, Tang Văn Nhi vốn có thể tự mình xử lý, nhưng lại bị Thi Gia Phong ngăn lại. “Để tôi làm! Chính cô làm sao làm được?” Thi Gia Phong đặt một chân cô lên ghế salon, chân khác lại đặt lên đùi mình.
Tang Văn Nhi nhìn động tác của anh, dáng vẻ vô cùng thuần thục. “Anh đã học qua việc xử lý vết thương?”
“Không có!” Anh chỉ từng nhìn người ta xử lý vết thương thế nào mà thôi.
“Thật ra thì… anh không cần phải đưa tôi về, tôi có thể tự đi quá giang xe để trở về.” Dù gì Thi Gia Phong cũng có thể coi là một trong những người chủ trì bữa tiệc, nói rời đi đã lập tức rời đi như vật thật không tốt.
Thi Gia Phong ngẩng đầu lên nhìn cô. “Tôi còn phải nên cảm ơn cô, nếu không phải vì cô bị thương, tôi còn không thể về sớm như vậy, tôi không thích loại tiệc tùng biến thành lễ xem mắt như vậy?”
Xem mắt? Vừa rồi anh nói xem mắt là sao? Cô không đi theo bọn họ nên không biết. “Đó không phải rất tốt sao? Anh có thể biết rất nhiều cô gái.”
Tang Văn Nhi không biết lời mình nói lúc này mang theo chút ghen tức, nhưng Thi Gia Phong lại như đã hiểu. “Cái người này nói gì vậy, không phải cô đang ghen đó chứ?”
Tang Văn Nhi vội vàng ngụy biện. “Mới không phải, ai lại không biết anh là công tử trăng hoa, bây giờ không phải là cơ hội vàng sao, để cho anh gặp được nhiều phụ nữ hơn sao?”
Thi Gia Phong đột nhiên thay đổi vẻ mặt nói. “Nhưng hiện tại tôi lại muốn cô thích tôi hơn!”
Nhưng, tối hôm nay, ánh mắt anh đều đặt trên người Tang Văn Nhi, hoàn toàn không chú ý đến những người khác trong buổi lễ, anh lại có thể luôn nhìn Tang Văn Nhi, anh thật sự thích người phụ nữ trước mặt rồi sao? Cô có một đứa trẻ gần mười tuổi, có thể đã từng là vợ của người khác, người phụ nữ như vậy, anh thật sự có thể tiếp nhận sao? Sau khi ngẫm nghĩ, phát hiện anh thật sự có thể tiếp nhận, hơn nữa còn không thèm để ý những thứ đó, anh thật sự cảm thấy kinh ngạc vì suy nghĩ điên cuồng này của mình.
“Anh không nói được! Nếu không nói được, vậy thì cũng không nên hỏi tôi.” Tang Văn Nhi tức giận trợn mắt trừng anh.
Thi Gia Phong dùng sức kéo chân cô, để cô càng nhích lại gần mình hơn, đi tới trước mặt mình, giờ phút này chiếc đùi đẹp mịn màng của cô đang ở trên đùi anh, mà váy của cô cũng vì như vậy mà trượt lên trên.
“Anh đang làm gì đó?” Tang Văn Nhi giãy dụa kéo váy xuống, không muốn để lộ da thịt của mình trước mặt anh.
Sau khi Thi Gia Phong kinh ngạc, ngược lại anh mỉm cười nhìn cô. “Văn Nhi, tôi có thể trả lời vấn đề vừa rồi của cô, nhưng cô cũng phải nói cho tôi biết, tại sao cô lại không chịu nói.”
“Không cần, tôi tuyệt đối sẽ không nói, anh đừng lãng phí thời gian như vậy! Tôi cảm thấy mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi.”
“Tại sao cô vẫn không chịu nói cho tôi biết? Lý do này rất khó mở miệng sao?” Nếu như trong lòng cô đã sớm có một người, vậy cô cứ việc nói thẳng, tại sao vẫn luôn không chịu nói như vậy?
Tang Văn Nhi vẫn không muốn nói, nhưng cũng biết mình không thể lừa gạt anh lâu, nếu như có một ngày Thi Gia Phong biết được chân tướng, cô thật sự không biết anh sẽ nói về mình như thế nào, cho nên cô tình nguyện cả đời này cũng không nói cho anh biết.
“Anh có thể không hỏi không? Tôi có suy nghĩ của tôi, chẳng lẽ anh không thể bỏ qua cho tôi sao?” Hốc mắt Tang Văn Nhi ẩm ướt.
Thi Gia Phong không ngờ cô sẽ khóc vì chuyện này, giọng nói anh mang theo thương tiếc. “Được, tôi không hỏi nữa, xin lỗi!”Dù anh đã nói lời xin lỗi, nhưng nước mắt cô vẫn chảy ra khỏi hốc mắt, anh dịu dàng lại gần cô, hôn lên những giọt nước mắt của cô, mặn mặn, lại mang theo chút khổ sở.
Tang Văn Nhi không quen việc anh gần gũi như vậy. “Anh có thể đừng đối xử với tôi như vậy không? Nó khiến tôi cảm thấy…”
“Cảm thấy cái gì? Thi Gia Phong tươi cười, muốn nói cô đừng khổ sở như vậy.
“Khiến tôi cảm thấy anh như đang quan tâm người phụ nữ anh yêu!” Cô biết mình không có cơ hội đó, có điều hành động của anh vẫn khiến cô động lòng.
Thi Gia Phong khẽ mỉm cười. “Vậy cô muốn cho tôi quan tâm sao?”
Tang Văn Nhi dĩ nhiên muốn, nhưng cô càng sợ, không thể làm gì hơn là nói dối. “Không muốn!”
Câu trả lời của cô khiến sắc mặt Thi gia Phong trầm xuống. “Tại sao?”
“Vì tôi không phải người phụ nữ dễ dàng bị những thứ đó lừa!”
Thi Gia Phong có chút thất bại, tại sao cô không cảm giác được mình thể hiện sự dịu dàng trên người cô chứ?
“Tang Văn Nhi, cô có thể thể hiện dáng vẻ nhẹ nhàng trước mặt tôi không?”
Cô không hiểu lời của anh. “Tôi thể hiện dáng vẻ nhẹ nhàng gì trước mặt anh? Anh cũng phải là gì của tôi? Nếu anh là con tôi, tôi có thể đói xử rất tốt với anh!”
Thi Gia Phong nhìn chằm chằm vào gương mặt đầy nước mắt của cô, nói. “Cô muốn tôi phải nói thế nào đây? Chẳng lẽ cô vẫn không hiểu chút nào sao?”
Anh cho rằng từ trước tới na a