Disneyland 1972 Love the old s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nằm Vùng Là Một Kĩ Thuật

Nằm Vùng Là Một Kĩ Thuật

Tác giả: Nhị Nguyệt Sinh

Ngày cập nhật: 02:51 22/12/2015

Lượt xem: 1341612

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1612 lượt.

o đó là ánh mắt ác độc rét lạnh, “Thượng Tâm, mới mấy ngày không gặp, cô đã có chút tiến bộ rồi. Có điều, cô vẫn như trước kia, không xứng với Thiệu Phi Phàm, rời khỏi anh ấy đi, đừng có rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt.”
Nếu như vừa rồi, Thượng Tâm chỉ đơn thuần là tin tưởng Thiệu Phi Phàm, thì giờ phút này cô đã có thể khẳng định 100% rằng, những tấm hình kia tuyệt đối là có vấn đề. Mà những lời nói như lưỡng tình tương duyệt, thậm chí là mang thai của Tự Nãi Tiêm lại càng thêm giả dối vô căn cứ. Cô vẫn thể hiện lễ phép cơ bản, “Ngại quá, buổi chiều tôi còn có việc, không có thời gian ngồi ở đây nghe cô kể chuyện tiểu thuyết phương Tây, hơn nữa, tôi cũng muốn khuyên cô một câu, hãy quý trọng những gì mình đang có, đừng có lúc nào cũng nghĩ rằng mình đang ở trong một cuốn tiểu thuyết phương Tây.” Thượng Tâm nói xong, một lần nữa muốn rời đi.
Tự Nãi Tiêm lại một lần nữa gọi cô lại, “Cô đứng lại.”
Thượng Tâm có chút không nhịn được nữa, nhưng câu nói tiếp theo của Tự Nãi Tiêm làm cho cả người cô cứng đờ. Chỉ nghe thấy cô ta lạnh lùng nói, “Lời của tôi có thể là giả, nhưng tôi cũng muốn nhìn một chút xem cô có thực sự yêu anh ta hay không. Nếu như tôi gửi những tấm hình và tờ giấy xét nghiệm này cho truyền thông và cục lãnh đạo nơi làm việc của Thiệu Phi Phàm, cô có nghĩ là sự nghiệp của Thiệu Phi Phàm sẽ sụp đổ chỉ trong chốc lát không đây? Ha ha ha, Tiểu thiếu gia nhà họ Thiệu, con rể nhà họ Thượng, ngoại tình, giành vị hôn thê với người anh em của mình, mỗi một thân phận là một đề mục, thân phận sau so với thân phận trước càng kích thích hơn.”
“Cô dám?” Thượng Tâm trợn to mắt, rất là khiếp sợ.
Tự Nãi Tiêm bắt đầu đắc ý, “Có gì mà tôi không dám. Làm ầm ĩ lên rồi, dư luận xã hội sẽ làm cho các người tách nhau ra sớm thôi, trước sự khiển trách, chất vấn của mọi người, Thiệu Phi Phàm không thể không phụ trách với tôi, tôi không quan tâm vị trí của tôi trong lòng anh ấy là gì, tôi chỉ quan tâm là tôi thật sự yêu anh ấy.”
“Nếu như cô yêu anh ấy thì sẽ không muốn phá hủy anh ấy!”
“Không chiếm được thì tôi tình nguyện phá hủy anh ấy!”
Hai người phụ nữ nhìn nhau, Thượng Tâm không ngừng run rẩy, cô không hiểu tại sao trên đời này lại tồn tại loại người như cô ta, cô ta điên rồi, cô ta nhất định là bị điên rồi.
“Các người li hôn đi, chỉ cần các người li hôn thì tôi sẽ không phá hủy anh ấy.”
Thượng Tâm cả người cứng đờ, giọng nói cũng có chút cứng ngắc, “Việc này, không thể nào!”
“Vậy cô chờ tôi phá hủy anh ta đi! Thượng Tâm, nếu như anh ta bị phá hủy, thì lí do là vì cô yêu anh ta không đủ sâu, không phải chỉ có mình tôi phá hủy anh ta, mà là cả hai chúng.”
“Không, không, không phải vậy…”Ánh mắt của Thượng Tâm vô hồn, cô không biết nên làm gì vào thời điểm này, cô cũng không biết tại sao Tự Nãi Tiêm lại muốn làm như vậy, “Coi như chúng tôi có li hôn, thì không có nghĩa là anh ấy sẽ cưới cô.” Cô cố gắng muốn thuyết phục Tự Nãi Tiêm.
Đáng tiếc, nói chuyện với một người điên, dù có nói thế nào thì người ta cũng không thông.
“Tôi không quan tâm anh ta có cưới tôi hay không, tôi chỉ biết là các người li hôn rồi thì tôi sẽ có cơ hội, chỉ cần các người li hôn, tôi sẽ ngay lập tức hủy đi xấp ảnh và tờ giấy xét nghiệm này. Thượng Tâm, đối với cái giá này thì cô cũng không bị thua thiệt. Biết đâu khi các người li hôn rồi, tôi lại không có hứng thú với anh ta nữa, thì các người vẫn có thể ở chung một chỗ đấy.”
“Tự Nãi Tiêm, đúng là không thể nói lí với cô được, đồ thần kinh.”
Tự Nãi Tiêm càng cười liều lĩnh, cô ta thu hồi xấp ảnh cố gắng nhét vào tay của Thượng Tâm, “Cô gái nhỏ, tôi đã điên rồi, cho nên cô không muốn ở lại đây cùng tôi giảng giải đạo lí sao? Ba ngày, tôi cho cô ba ngày, ba ngày sau tôi muốn nhìn thấy kết cục các người li hôn. Ha ha, nói thật cho cô biết, tôi cũng không muốn ở cùng anh ta nữa, nhưng tôi muốn mọi người đều phải giống như tôi, tôi đã không hạnh phúc thì các người cũng đừng mong được hạnh phúc.”
Vẻ mặt Thượng Tâm tràn đầy hoảng sợ, Tự Nãi Tiêm giống như một cơn ác mộng của cô, cô ngốc lăng nhìn Tự Nãi Tiêm rời đi, cái loại ngông cuồng đó làm cho tất cả các quan khách phải ghé mắt nhìn, nhưng cô ta lại không hề để ý đến những ánh mắt đó.
Cô ta điên rồi, cô ta thật sự điên rồi. Thượng Tâm hung hăng nhắm mắt, có như vậy thì cảm giác đau lòng mới tản bớt đi.
Cô vô tri vô giác trở về phòng ngủ KTX, trong phòng ngủ chỉ có Trì Đan, thấy cô tâm trạng mệt mỏi về đến phòng là nằm lăn ra giường, thì cũng không dám mở miệng hỏi cái gì.
Đến buổi chiều, Trì Đan muốn đi ra ngoài mua tiểu thuyết phương Tây, nên vỗ vỗ lên thành giường của cô, “Thượng Tâm, cậu thấy không thoải mái à? Có cần tớ gọi điện thoại báo cho anh Thiệu biết không?”
Thượng Tâm mệt mỏi lắc đầu một cái, “Không cần, tớ lập tức về nhà ngay, tụ hội vào buổi tối sợ là không thể tham gia được.”
“Không sao, tớ sẽ nói với họ cũng được, tớ đang muốn đi chợ trung tâm, hay là chúng ta cùng đi đi.” Trì Đan vẫn có chút không yên lòng.
Thượng Tâm lắc đầu, “Một lát nữa anh ấy sẽ