
Tác giả: Nhị Nguyệt Sinh
Ngày cập nhật: 02:51 22/12/2015
Lượt xem: 1341598
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1598 lượt.
anh Cửu rất nhanh sẽ trở lại, trước khi anh ta trở lại tôi phải tìm được nội gián, như vậy mới có thể nắm được nhất cử nhất động của anh Cửu. Nếu đây không phải là thời khắc quan trọng, tôi cũng không giữ cô lại, Thượng Tâm, cô hãy nghĩ lại xem, những gì cô đã thấy qua mấy ngày nay, suy nghĩ một chút những cô gái cùng cô bị lừa bán, nếu cô không phối hợp với tôi hoàn thành nhiệm vụ, như vậy sẽ có bao nhiêu cô gái có cảnh ngộ giống cô, thậm chí còn bi thảm hơn rất nhiều so với những gì cô đã gặp. Một số người sẽ bị bán cho những người biến thái có tiền, một số người sẽ bị ném vào nơi mặc cho người khác chà đạp cho đến chết, không phối hợp cứng đầu cứng cổ, còn có thể. . . . . ."
"Còn có thể như thế nào?" Cô run rẩy đặt câu hỏi.
Trong đôi mắt Thiệu Phi Phàm còn có hận ý "Sẽ bị bán đi hầu hạ ban đêm, sau đó vứt xác xuống biển."
"A!" Cô bị giật mình, lấy tay che miệng, trên mặt còn vương nước mắt.
"Đây là sự thật, Thượng Tâm, cô hãy cẩn thận suy nghĩ một chút." Đây là anh lần thứ hai kêu tên của cô, nhìn bộ dạng cô nhíu mày do dự bất định, hình như vẫn chưa hiểu. Thiệu Phi Phàm không khỏi cười khổ, cũng là người nhà họ Thượng, sao lại có một nha đầu chậm hiểu như thế.
Thượng Tâm suy nghĩ lời anh nói, tuy nói vẫn còn do dự, nhưng trong lòng đã tin rồi. Thiệu Phi Phàm, thì ra anh gọi là Thiệu Phi Phàm. Thượng Tâm Cắn cắn môi, cô cuộn chăn bông rồi ngồi thẳng, mặc dù cô không thông minh, nhưng cô được ông nội là quân nhân dạy dỗ từ nhỏ nên tinh thần trọng nghĩa nhiều hơn so với người khác "Tôi đồng ý phối hợp với anh, nhưng tôi muốn báo một tiếng bình an cho người nhà tôi trước. Anh Thần đã tới nơi này tìm tôi, thì nhất định trong nhà cũng đi tìm kiếm tôi khắp nơi, thân thể ông bà nội tôi không tốt, tôi không muốn làm cho bọn họ lo lắng."
"Cái này. . . . . ."
"Nếu như anh không đồng ý, tôi sẽ không phối hợp với anh." Thượng Tâm mở miệng, rồi quay đầu đi, ánh mắt lại nghiêng ngắm nhìn anh, đây là cô thử dò xét, thử dò xét anh là thiệt hay giả.
Thiệu Phi Phàm cũng biết, mới vừa rồi chính mình còn cho rằng cô là tiểu nha đầu chậm chạp giờ lại lập tức thông minh, nhưng thông minh này thực làm cho anh nhức đầu.
"Được, ngày mai, ngày mai tôi sẽ tìm cơ hội cho cô liên lạc về nhà, nhưng thân phận của cô ở nơi này, cùng với nơi này đều không thể tiết lộ được, báo bình an xong thì phải cúp điện thoại luôn."
"Một lời đã định."
——— —————— —————— —————— —————— —————— ———
Thần Tri Thư không tìm được người ở chỗ anh Cửu làm mọi người thật sự vui mừng, nói cách khác Thượng Tâm không bị lừa bán, thì mọi người vẫn còn cơ hội tiếp tục tìm kiếm, Hạ Hâm Hữu đã vài đêm chưa ngủ trông rất tiều tụy.
Đây đã là ngày thứ mười hai rồi, Thần Tri Thư sáng sớm liền đến cửa nhà họ Thượng, tuy trưởng bối nhà họ Thượng không nói gì, thì anh cũng phải cho họ một cái công đạo ."Mẹ nuôi, tôi nhất định sẽ tìm được Tâm Tâm ."
Hạ Hâm Hữu gật đầu một cái, để anh đỡ ngồi trên ghế sa lon, nhìn Thần Tri Thư đứng ở bên cạnh, đáy mắt còn tia máu, gương mặt râu ria chưa cạo, áo sơ mi trên người đã thêm nhiều nếp nhăn, giơ tay lên chỉnh lại quần áo cho anh "Đi ngủ một giấc, tắm rửa, thay quần áo khác đi! Mẹ nuôi biết lòng của cậu, không trách cậu." ba chữ cuối cùng mang theo nghẹn ngào.
Thần Tri Thư liền quỳ xuống "Mẹ nuôi, con là tên khốn kiếp, con đáng chết, từ nay về sau, con nhất định đợi Tâm Tâm trở về, trừ cô ấy ra ai con cũng không cần, ai con cũng không động vào."
Hạ Hâm Hữu cũng biết chuyện ở nhà trọ, lại qua lời anh nói, đã đoán được mọi chuyện, người trẻ tuổi ai cũng đều tham ăn, Tâm Tâm lại còn nhỏ, tất nhiên sẽ không để cho Thần Tri Thư đụng vào, hoàn cảnh nhà họ Thần, khi Thần Tri Thư hiểu chuyện đã có người đưa phụ nữ tới cửa cho anh, loại sự tình này, bà đã sớm dự liệu qua, nhưng không nghĩ đến sẽ nghiêm trọng như vậy.
"Thần, mẹ nuôi thật không trách cậu, ba cậu còn có cha nuôi cậu nữa lúc lớn như cậu vậy, còn chơi bời hơn so với cậu, lần này cậu thật sự có trách nhiệm, nhưng trách nhiệm lớn nhất là Tâm Tâm, là tôi, quá cưng chiều nó, để cho nó cái gì cũng không gánh vác được, gặp chuyện chỉ biết trốn tránh." Hạ Hâm hữu xoa huyệt thái dương, vừa ngẩng đầu lên đã thấy chồng mình cả đêm không về đang đứng ở cửa.
Thượng Trạm Bắc Đại bước lên trước, không chút nào khách khí nhấc chân cho Thần Tri Thư một cước, đạp cho cả người hắn ngã trên đất.
"Trạm Bắc, đừng như vậy." Hạ Hâm Hữu ngăn chồng lại, Thượng Trạm Bắc nắm tay vợ, ngồi xuống, nhìn Thần Tri Thư nặng nề đứng lên rồi quỳ xuống khẽ hừ một tiếng "Hôn ước của cậu cùng Tâm Tâm liền hủy bỏ ."
"Cha nuôi!" Thần Tri Thư trợn to mắt, sau một khắc, tay hắn lấy dao gọt trái cây trên khay trà, giơ dao đâm vào tay phải mình, may mắn Thượng trạm Bắc phản ứng nhanh, cầm một chiếc gối ôm ném qua đánh trật dao găm.
"Đừng có dùng chiêu này, khổ nhục kế này, tôi lúc còn trẻ hơn cha anh, thời điểm đó tôi đã dùng còn tốt hơn anh nhiều."
"Cha nuôi, phạt con như thế nào con đều nhận, nhưng không thể giải trừ hôn ước, con là thật thích Tâm Tâm, người