80s toys - Atari. I still have

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nếu Có Một Linh Hồn Yêu Em

Nếu Có Một Linh Hồn Yêu Em

Tác giả: AnhPrince237

Ngày cập nhật: 03:54 22/12/2015

Lượt xem: 134551

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/551 lượt.

ác thì tôi đến đây vì những người như cô, cô bé ạ!- Anh chàng nói chậm rãi, đoạn nháy mắt với Khả Di ( ngay đến cái nháy mắt cũng thật cố tỏ ra duyên dáng và tình tứ) . Tự rót thêm rượu cho mình, anh ta vẫn chưa uống hết cốc rượu thứ nhất.
- Anh có phải là ma quỷ đâu mà đoán trước được hôm nay tôi sẽ tới đây? – Khả Di xoay vòng tròn ly rượu với vẻ băn khoăn và tò mò không giấu được trên nét mặt.
- Trái tim tôi mách bảo như vậy! – Anh chàng kia lại thì thầm thêm mấy lời ướt át nữa.
Hồi còn yêu nhau, tôi rất hiếm khi nói với Khả Di những lời “sến” một cách “sống sượng” như gã trai này. Duy nhất có một lần, chính là lần đầu tiên tỏ tình với cô ấy, để tăng phần lãng mạn và trước sự hướng dẫn nhiệt tình của mấy cậu choai choai trong công ty, tôi đã nói được một câu tạm cho là văn hoa, đại ý như thế này:
- Hoa trên Trái Đất có thể tỏa hương thơm. Con người cũng vậy, và hương thơm tỏa ra từ tấm thân ngọc ngà của em đã làm anh ngây ngất…
Câu nói này sau đó lưu truyền đến đám nhân viên láu cá của tôi, và trở thành chủ đề gây cười được ưa thích nhất nơi tôi làm việc. Còn Khả Di, cô ấy cứ nhất định hỏi đi hỏi lại tôi xem, người cô ấy có mùi vị gì đặc biệt. Và khi tôi túng quá, trả lời bừa rằng đó là mùi vị của bánh Quy trét phô mai thì cô ấy xị mặt ngay lại và đột ngột quay ra giận tôi suốt một tuần. Xét cho cùng, món bánh quy trét phô mai đấy có hương vị khá thơm ngon- tại sao Khả Di của tôi lại không thích?
Nhưng bây giờ, tôi đang ngồi bên phải cô ấy. Tôi đang nhìn chằm chằm vào bản mặt nhẵn nhụi của thằng cha đẹp trai ngồi trước mặt mình và chứng kiến cảnh nó nói những lời ngọt ngào với người con gái tôi yêu. Khả Di lại có vẻ thích thú trước những lời vàng ngọc đó, cảm giác thật khó chịu.
Chiếc nhẫn trên tay gã đàn ông đã được tháo ra. Có lẽ hắn đã kết hôn hoặc có lẽ là một tặng phẩm cho trò chơi ái tình với các cô gái của hắn. Cổ áo gã trai này có một sợi tóc dài nằm vắt lại. Chứng tỏ, sáng nay trước lúc đi làm hắn đã tranh thủ hôn tạm biệt vợ và ôm cô ấy thật chặt, hoặc nếu không cũng là một cô gái xấu số nào đó trở thành con mồi cho bữa điểm tâm của hắn trước cuộc gặp gỡ với Khả Di của tôi.
Tôi cứ ngồi lảm nhảm như một thằng điên, trong khi Di Di của tôi nào có thể nghe được những lời tâm can mà tôi nói.
Cô ấy tiếp tục uống rượu, hết ly này tới ly khác. Thằng cha kia vẫn kiên nhẫn rót, từng ly một.
- Người yêu của em đâu?
Ly rượu trên tay Khả Di được cô ấy cầm lên rồi khựng lại giây lát. Tôi nín thở chờ đợi. Liệu Khả Di sẽ nói gì?
Nhưng khi giọng nói nhẹ nhàng của Khả Di cất lên, tim tôi đột nhiên đau nhói.
- Chia tay rồi! Vừa mới hôm nay thôi!
Tôi nghe rành rọt từng từ từng chữ trong lời nói của Khả Di. Cô ấy nói dối. Khả Di của tôi đã nói dối. Nhưng nói dối như vậy để làm gì? Lúc đã ngấm men say, người ta sẽ nói ra những lời thành thật. Lúc ngấm men say, Khả Di đã nói ra những điều dối trá…
Anh chàng kia ghé sát tai Khả Di thì thầm điều gì mà tôi nghe không rõ. Nếu có thế, tôi ước mình bé lại, chui lọt lỗ tai cô ấy mà hét lên với cô ấy rằng, tôi vẫn đang ở đây, Đinh Tuấn Vũ vẫn ở đây. Cô ấy thật ngu ngốc!
Người đàn ông xô ghế đứng dậy và lại gần phía Khả Di. Anh ta lại thì thầm bằng chất giọng ngọt ngào như mật:
- Về chỗ anh nhé hay về chỗ em bây giờ?
Khả Di không nói, khi ly rượu thứ sáu bị nốc cạn, cô ấy say quá rồi. Toàn bộ cơ thể cô ấy đổ ập xuống người đàn ông buộc anh ta phải giữ chặt cô ấy. Tôi nhìn cô ấy lảo đảo trong vòng tay người khác, cảm giác bất lực tuyệt đối. Ngồi im hay vùng dây, đôi chân của một linh hồn cũng không quyết định được nữa… Khả Di đi ra xe với người đàn ông kia. Còn tôi, tôi vẫn ngồi như tượng ở quán Bar và hoàn toàn bất động.
Có một thằng người nhảy vào đầu tôi và nói nói rằng: Vũ! Di Di say quá rồi… Cô ấy không điều khiển được mình nữa…Và thằng cha kia quả thật là một thằng khốn nạn. Mày ngẫm thử xem, từ lúc sự sống dời bỏ mày, mày không còn bên Di Di được nữa, chẳng phải hai người không khác nào đã chia tay? Di Di nói không sai… Cô ấy nói hoàn toàn đúng.
Vậy tại sao mày còn ngồi ở đây?
Phải! Di Di đã không sai. Lúc cánh cửa xe taxi đóng lại tôi đã kịp tìm một vị trí ngồi gần cô ấy. Di Di ngả đầu trên ghế, cảm giác như cô ấy đang ngả đầu vào vai tôi.
…..
Mười năm phút sau, tôi phát hiện ra con đường mà chiếc taxi chạy hướng thẳng về khu chung cư nơi Khả Di sống. Vậy là tim tôi lại như có ai đâm nát lần nữa.
Gã đàn ông kia trả tiền taxi và nhanh chóng dìu Khả Di vào thang máy. Cô ấy say quá rồi. Di Di của tôi cứ một mực níu chặt cổ người đàn ông kia mà kéo rụp xuống. Nếu cô ấy không phải người con gái tôi yêu, cảnh tượng tôi được chứng kiến có lẽ rất tức cười. Nhưng buồn một nỗi, trước mặt tôi lại là Lâm Khả Di, và điều này chỉ làm tôi cảm thấy bất lực.
- Bé con, đưa anh chìa khóa căn hộ nào! – Gã đàn ông gỡ nhẹ đôi tay nhỏ xíu của Di Di ra và lúi húi lục tìm trong chiếc túi xách chùm chìa khóa.
- Ở đâu được nhỉ…Có phải chiếc khóa hình con cá vàng này không?
Khả Di không đáp, cô ấy dựa lưng vào tường,