watch sexy videos at nza-vids!

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nếu Tình Yêu Nhiều Hơn Một Chút

Nếu Tình Yêu Nhiều Hơn Một Chút

Tác giả: Nhân Gian Tiểu Khả

Ngày cập nhật: 04:45 22/12/2015

Lượt xem: 134602

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/602 lượt.

pha trà cho anh, ngồi xuống ghế đối diện rồi hỏi: "Anh không đau nữa chứ?"
Viên Nhược Hồng cười thành tiếng: "Xin hỏi, cô Hà, cô đang quan tâm đến tôi sao?"
Duyệt Tâm lắc đầu, nói với vẻ có lỗi: "Tôi thay mặt Cố Nam xin lỗi anh."
"Không cần", Viên Nhược Hồng xua tay, "Nếu cô thật sự có lòng thì đừng khách sáo với tôi như thế."
Cô khách sáo sao? Hay là cô không thể không cố ý kéo dài khoảng cách giữa hai người...
Mặc dù cô đã ly hôn với Cố Nam nhưng không có nghĩa là cô sẽ tìm ngay một người đàn ông khác để thay thế, cho dù có như vậy cô cũng sẽ không chọn anh.
Viên Nhược Hồng ngồi một lát, nói chuyện thường ngày với Duyệt Tâm. Cuối cùng, anh không thể không nhắc đến Cố Nam: "Hai người..."
Duyệt Tâm tỏ ra bình thản dù đó chỉ là bề ngoài mà thôi, cô nhấn mạnh từng chữ: "Ly hôn rồi."
Viên Nhược Hồng không biết cảm giác của mình là ngạc nhiên hay vui mừng. Anh nhìn thấy trong mớ hỗn độn đó một tia hy vọng.
"Duyệt Tâm, hôn nhân không phải trò chơi..."
Duyệt Tâm gật đầu, cô hiểu hơn bất kỳ ai khác hôn nhân quan trọng như thế nào, nhưng thà rằng không có hôn nhân, cô không muốn bắt mình phải luôn sống buồn bã như thế.
Tiếng lành đồn gần tiếng dữ đồn xa, tin Duyệt Tâm ly hôn rất nhanh lan truyền trong công ty, thậm chí có người nói Duyệt Tâm bị chồng đuổi ra khỏi nhà.
Nghe thấy mọi người đồn thổi như thế, Duyệt Tâm chỉ điềm nhiên cười. Sự thật đã phơi bày, người khác nói gì đâu quan trọng?
Hàn Hiên cũng biết chuyện cô ly hôn, cậu không quên an ủi cô: "Bây giờ ly hôn là chuyện bình thường, dù sao ly hôn cũng là lựa chọn hợp lý, chị đừng quá buồn lòng!"
Lúc chưa ly hôn đã đau thấu tận tim,, bây giờ muốn đau cũng không đau được nữa.
Duyệt Tâm cười buồn bã: "Tôi hiểu."
Hàn Hiên cố tình nháy mắt cười nói: "À, Duyệt Tâm, sau này nếu chị không tìm được người nào tốt, có thể xem xét đến em..."
Duyệt Tâm cầm một tập hồ sơ dày đưa cho cậu, "Mau làm việc đi."
Nhờ Hàn Hiên, cô có thể nhẹ nhàng thoát khỏi cảm giác buồn bã trong lòng.
Sau khi ly hôn, đến giờ về, Cố Nam thường muốn gọi điện cho Duyệt Tâm, nói với cô anh phải tiếp khách nên về muộn, anh ấn số điện thoại của cô rồi vội vàng tắt đi.
Anh cảm thấy mất mát khi nhận ra rằng họ đã ly hôn, Duyệt Tâm không còn sống ở nhà nữa, nếu anh mạo muội gọi điện thoại sẽ làm phiền cô.
Anh vẫn nhớ lúc ly hôn, cô nói: "Sau này, nếu không có chuyện gì không cần liên lạc."
Cố Nam đi ăn cùng khách rồi đi hát.
Anh cố gắng chào mọi người để rời khỏi cuộc vui rồi vào phòng vệ sinh hút thuốc. Một cô gái mặt bự phấn kéo người anh, nở một nụ cười rồi hỏi: "Anh có cần nước không?"
Cố Nam trừng mắt nhìn cô ta: "Nước chưa ai uống, cô có không?"
Cô gái đột nhiên biến sắc mặt, giận dữ mắng: "Tìm gái còn đòi trẻ? Nằm mơ à?"
Cố Nam không thèm để ý đến cô ta, tiếp tục hút thuốc.
Lúc này, anh đang nghĩ tới Duyệt Tâm, không biết giờ này cô đang làm gì? Không biết cô có cô đơn buồn bã như anh không?
Trước đây ra ngoài tiếp khách, anh cũng nghĩ đến cô. Lúc đó, anh cảm thấy cô là hậu phương lớn của anh, anh có thể yên tâm tụ tập cùng mọi người.
Nhưng bây giờ, Duyệt Tâm ở đâu?
Cố Nam thở dài, nôn nóng vứt đầu mẩu thuốc.
Người quản lý của công ty thấy tinh thần Cố Nam sa sút bèn nói: "Cố Nam, nếu cậu có việc thì về trước, một mình tôi ở đây được rồi."
Sao có thể bỏ đi trước mặt người quản lý như vậy trừ khi anh không muốn làm việc ở công ty nữa?
Cố Nam vội vàng mỉm cười, xua tay nói: "Không có gì! Chỉ là không có thuốc nên hơi thèm thôi."
Người quản lý nghe thấy liền rút từ trong túi ra một bao thuốc đưa cho anh: "Cậu cầm hút tạm, lúc nào về công ty tôi sẽ cho cậu hai hộp."
Người quản lý luôn coi trọng Cố Nam, cảm thấy anh là người nhanh nhẹn, giỏi nghiệp vụ và làm việc rất chắc chắn.
Lúc anh về đến nhà, trời đã tảng sáng.
Cố Nam vẫn rất tỉnh táo, hai chai Swellfun đối với anh chỉ là tầm thường.
Anh hướng về phía cửa phòng ngủ gọi: "Duyệt Tâm, anh về rồi!"
Trong phòng trống vắng không có ai thưa, giữa đêm yên tĩnh, anh nghe rất rõ hơi thở của mình.
Anh xoa huyệt thái dương rồi gục đầu lên ghế sô pha. Rốt cuộc anh cũng hiểu, Duyệt Tâm không còn ở đây nữa.
Có vài lần, anh thức dậy giữa đêm, anh gọi tên Duyệt Tâm, nhưng cô không trả lời.
Anh thử nói chuyện với cô qua tấm ảnh của cô. Anh muốn nói với cô anh rất nhớ cô. Anh cũng nói với cô, anh đã làm nhiều chuyện sai trong quá khứ, anh muốn cô tha thứ. Nhưng trong tấm ảnh, Duyệt Tâm không để ý đến anh, cô chỉ yên lặng nhìn anh mỉm cười.
Anh không chịu đựng được cảm giác cô đơn, nửa đêm gọi điện cho cô.
Lần đầu tiên, cô nghe máy rồi lo lắng hỏi: "Cố Nam, có chuyện gì thế?" Nghe thấy giọng cô anh không nói lên được thành lời. Trong điện thoại chỉ có tiếng thở của hai người nhưng không cùng một nhịp. Cuối cùng, Duyệt Tâm tắt điện thoại.
Sau đó, anh tiếp tục gọi cho cô, cô đã tắt máy.
Anh nhớ lúc ly hôn Duyệt Tâm đã nhờ anh thu dọn đồ trong ngăn kéo dưới dáy tủ rồi gửi cho cô. Anh không ngủ được nên mở tủ thu xếp đồ.