The Soda Pop

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Ngủ Bên Cạnh Giáo Sư

Ngủ Bên Cạnh Giáo Sư

Tác giả: Mộc Không Bách

Ngày cập nhật: 03:44 22/12/2015

Lượt xem: 134553

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/553 lượt.

c, sợ con tức giận mới không nói cho con”Hạ Vân điềm đạm đáng yêu nhìn Lương Hạ.
“Tự làm áp lực cho mình, con không tin là không thể dừng, hai người ở trong căn nhà rách nát đó cũng không định mua một cái phòng ốc khá hơn sao? Chỉ biết mua một đống quần áo xa xỉ,trang sức? Con mặc kệ, nếu ba mẹ còn có chút trách nhiệm với con, thì hãy làm theo lời con, còn nợ nhà họ Quý 50 vạn, con đi tìm một căn hộ sáng sủa cho cha mẹ, thật sự nếu không chú ý kinh doanh tiệm thuốc cho tốt, sớm muộn sẽ thất bại, trở về với cảnh nợ nần chồng chất, cũng không còn con gái đế bán nữa đâu.” Lương Hạ rất nghiêm túc nói, cha mẹ cô là ngoại lệ, phải dùng giọng hung ác một chút.
Lương Chí rất biết điều giao thẻ tài khoản cùng mật mã, ánh mắt đầy lưu luyến, nhưng nhanh chóng bị Lương Hạ trợn mắt nhìn lại.
“Thật lòng mà nói, ba mẹ nợ con, nhưng nhà họ Quý là gia đình quyền thế địa vị, lão tiên sinh Quý mặt ngoài hòa khí nhưng cũng là người thủ đoạn, ông ấy muốn trả ân tình cho cụ nội con nhưng nhất định phải bắt con lấy thằng chắt đích tôn, lúc ấy chúng ta nợ nhiều tiền, không biết làm sao, hơn nữa, Quý Trạch Tuấn là người có trách nhiệm, con lấy nó có gì sai lầm? Làm cha mẹ ai chẳng mong con cái được gả vào gia đình tốt, nếu con vẫn canh cánh trong lòng chuyện này, mẹ xin lỗi con” Hạ Vân nói xong cũng quỳ xuống, Lương Hạ sợ quá cũng quỳ thụp xuống ôm lấy mẹ, hai mẹ con khóc nức nở như đang diễn trên T V, Lương Chí cũng lau nước mắt, sau đó đỡ vợ con lên.
“Đừng nói nữa, con và Quý Trạch Tuấn rất yêu nhau, không cần biết chúng con đến với nhau thế nào, ít nhất chúng con cũng đã đi đúng hướng, bây giờ anh ấy còn là thầy giáo con” Lương Hạ nghĩ đến cảnh cùng Quý Trạch Tuấn trên lớp học không khỏi bật cười.
“Vừa cười vừa khóc xấu hổ chết đi” Hạ Vân cầm giấy lau mặt cho Lương Hạ, hỉ mũi “Nó không phải là luật sư à?”
“Sau này không biết, nhưng bây giờ đang dạy môn Luật ở trường O”. Lương Hạ Tử Du cất thẻ tín dụng xong, đột nhiên nghĩ ra điều gì nhìn mẹ “Sao mẹ biết Quý Trạch Tuấn là người có trách nhiệm?”
“Lúc ở trong bệnh viện nhìn nó mẹ đã nhớ ra rồi. Lúc con vào học năm thứ nhất, ba mẹ đưa đến ở cửa trường học thấy nó đang giúp một nữ sinh nhặt hành lý rơi trên đất lên, còn giúp người ta rút thăm được lầu dưới ký túc xá.” Hạ Vân vẫn đang đắc chí nói chuyện xưa, hai người còn lại trố mắt.
“Cái này gọi là có trách nhiệm à?” Lương Hạ lại xì mũi “Cùng lắm là có nhân tính”
“Trình độ văn hóa của mẹ con không cao. Dù sao đứa nhỏ này tâm địa tốt, mẹ thích nó”
“Thích là tốt rồi, ra ngoài thôi, ở trong này tôi sắp phát ngốt lênrồi.” Lương Chí vừa lau mồ hôi vừa đẩy hai mẹ con ra ngoài,thật ra thì những ngày qua ông và Hạ Vân đã giảm mua vé số rất nhiều rồi, bởi vì trong khoản tiền thưởng, 10 vạn đã bị họ tiêu tốn thành công dã tràng.
Cuối cùng Lương Hạ cũng nghe được lời thật lòng của cha mẹ,thật ra nếu không phải cha mẹ kiên trì cô cũng sẽ không lấy Quý Trạch Tuấn, cũng sẽ không được hạnh phúc như bây giờ, những suy tính lúc ấy, cô cũng không vội nói với cha mẹ,chuyện tình một đêm không phải chuyện có thể dễ dàng nói ra.
Sau khi rời khỏi tiệm thuốc, Lương Hạ ngồi xe buýt về sào huyệt ân ái của cô và Quý Trạch Tuấn, đều ở trung tâm thành phố mà xa đến nửa giờ đi xe, không hiểu có phải do Quý Trạch Tuấn cố ý hay không.
Để bồi thường, cô phải nấu ăn cho Quý Trạch Tuấn, hai người đề xướng tiết kiệm, Lương Hạ làm bốn món ăn, số lượng cũng không nhiều, nhưng đều là sở trường, chỉ chờ Quý Trạch Tuấn về cho anh một niềm vui bất ngờ.






Ông trời quả thật thương xót bạn học Lương Hạ, thầy Quý chẳng bao lâu đã trở về, nhìn bữa tiệc phong phú thật là vui mừng, cặp sách còn chưa đặt xuống đã thưởng một nụ hôn nóng bỏng.
Việc nấu cơm chờ chồng này thật là hạnh phúc, nhưng đây là công việc Lương Hạ hoạch định cho cuộc sống sau này, còn bây giờ làm tất nhiên là có nguyên nhân, ví như có chuyện muốn nhờ phải ôm chặt đùi thầy Quý.
Quý Trạch Tuấn dĩ nhiên biết Lương Hạ sẽ không vô duyên vô cớ lấy lòng, khẳng định là cảm thấy hổ thẹn với chuyện tối qua,nên mới nấu bữa cơm này để sám hối. Chỉ có điều thật sự chẳng có chuyện gì, chỉ ăn dưa hấu, không ôm không ấp mà anh đã tức giận năm phút, nhưng nếu người khác bồi thường cho anh thì anh cũng lập tức từ bi tiếp nhận.
Rất lâu không được ăn món ăn gia đình sở trường của vợ, Quý Trạch Tuấn sung sướng ăn sạch, nhưng cảm giác Lương Hạ thỉnh thoảng liếc anh rất có ý đồ. Xong rồi, không phải là hàng anh đặt trên mạng hôm trước, hôm nay đã đến chứ? Lương Hạ ký nhận rồi sao?
“Món ăn hôm nay thế nào?” Lương Hạ cười tươi như hoa, nhìn Quý Trạch Tuấn.
Đến đây, lời của hai người rốt cuộc đã thống nhất, nhưng lại nhanh chóng ông nói gà bà nói vịt.
“Chủ nhật chúng ta từ từ thử…” Quý Trạch Tuấn không e dè biểu bộ sắc mặt tham lam, Lương Hạ cũng chủ động thế rồi, anh không cần giả bộ thâm trầm huyền bí gì nữa.
“Thật ra cũng không cần, anh soạn bài được rồi, em thích tự làm, có thể khiến anh vui” Lương Hạ rất