pacman, rainbows, and roller s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Người Đàn Ông Xa Lạ

Người Đàn Ông Xa Lạ

Tác giả: Dạ Miên

Ngày cập nhật: 03:58 22/12/2015

Lượt xem: 134624

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/624 lượt.

vòng một tiếng đồng hồ.
Đẩy mạnh nàng xuống ghế, anh nói:
- Chiêu Hà ! Sao cô lại đến nhà hàng Mai Quế ? Cô quá bốc đồng . Làm như vậy chỉ chính cô bị tổn thương mà thôi.
Chiêu Hà bật khóc, và hét lên:
- Tôi đã xin lỗi ông rồi, ông còn chưa vừa lòng hay sao ?
- Tôi không cần sự xin lỗi của cô . Tôi không thích cô hành động thiếu suy nghĩ như thế để mọi người cười cho.
Mím chặt đôi môi, Chiêu Hà hét lớn:
- Phải . Làm sao ông có thể hiểu được cái hành động thiếu suy nghĩ mà tôi làm . Tôi yêu anh, yêu anh điên cuồng . Tôi muốn điên lên khi nghe cô thư ký của anh báo anh đang chuẩn bị làm lễ đính hôn, nên tôi đã lao ngay đến đó . Tôi chẳng biết tôi đến để làm gì ? Để rồi mặc cho anh nhục mạ tôi trước mắt mọi người.
Vọng Quân cũng cộc lốc đáp lại:
- Cô ngốc lắm . Cô trẻ con lắm.
Mọi sự phẫn nộ trong tràn trề trỗi dậy trong lòng:
- Phải . Tôi ngốc,tôi trẻ con.
- Cô cũng biết như vậy à ? Tôi không thể nuông chiều và im lặng mãi với thói ngốc nghếch của cô . Thật ra tôi chính là...
Ra là thế . Tình cảm mà cô dành cho anh được anh cho đó là thói ngốc nghếch vô lối . cô cảm thấy bị tổn thương ghê ghớm.
Nàng gào lên:
- Anh là ai mặc kệ anh, không cần quan tâm . Bây giờ, anh cút khỏi đây ngay và đừng bao giờ đến gặp con nhỏ ngốc nghếch, vô lối này nữa.
Im lặng giây lát, nàng nhìn thẳng vào mặt anh, nói:
- Vọng Quân ! Tôi hận anh . Suốt đời, suốt kiếp, tôi hận anh.
Chẳng nói lời nào, Vọng Quân cũng quay mặt và bước nhanh ra cửa.
Chiêu Hà chạy đến đóng sầm cửa lại và khóa chặt.
Nàng quỵ xuống bên ngưỡng cửa và khóc ngon lành :
- Thế là hết, hết thật rồi ..
Vĩnh biệt tất cả, xin vĩnh biệt
Nàng thổn thức trong lòng:
- "Vọng Quân ! Anh ác lắm . Tôi căm thù anh, căm thù anh .."
"Đêm nay, ngồi khóc trong trăng lạnh
Trăng đắm chìm đi gió thổi dài
Ta nhớ đến người, ôi dịu vợi
Đường lạt sương mờ, lạt lá rơi... "






-Tôi van các người ! Tôi van xin các người ! Hãy buông tha cho anh ấy !
Một nhóm thanh niên với gương mặt dữ tợn đấm vào mặt Du Nam:
- Buông tha à ?
Tư Thục tiếp tục kêu gào:
- Đừng ! Đừng ..Các người đừng đánh anh ấy nữa mà . Có đánh thì hãy đánh tôi đi
Điều đầu tiên mà Tư Thục làm khi bọn kia đi khỏi là chạy nhanh lại đỡ Du Nam dậy . Vừa phủi bụi cho anh, cô vừa nói:
- Anh có làm sao không ? Có đau lắm không ?
Ngước đôi mắt buồn bã nhìn người yêu dấu . Lần đầu tiên, Du Nam nghẹn ngào:
- Tư Thục ! Anh xin lỗi em.
Tư Thục ngã vào lòng Du Nam, cô nghẹn ngào:
- Anh đừng lo . Ngày mai, em sẽ bán cửa hàng mỹ phẩm để trả nợ cho anh . Chúng ta sẽ làm lại từ đầu
- Em tốt với anh quá . Vậy mà anh hư đốn vô cùng.
Họ đứng dậy và ra về . Nhưng họ đâu ngờ rằng, đằng sau lưng một gốc cây to có một người trông thấy tất cả . Người ấy chỉ đứng lặng và quan sát chứ không bước ra.
Hai hôm sau, Tư Thục và Du Nam thức dậy thật sớm để đón nhận hung tin . Họ cùng ngồi cạnh nhau với hai va li bên cạnh . Họ đã chuẩn bị ra đi.
Đúng chín giờ sáng, toán thanh niên hôm nọ ùn ùn kéo tới.
Họ vừa đến ngưỡng cửa, Tư Thục đã đứng dậy, nói ngay:
- Tôi đã chuẩn bị xong . Cửa hàng này bây giờ là của các ông . Anh ấy còn nợ các ông bao nhiêu, tôi xin làm giấy cam kết . Tháng sau tôi sẽ trả đủ cả vốn lẫn lời
Vì quá run sợ nên Tư Thục hứa đại như vậy . Chứ nàng thật sợ chẳng biết tháng sau, nàng sẽ đào đâu ra số tiền đó trả cho họ.
Người thanh niên đã đấm vào mặt Du Nam hôm nọ, cất tiếng nói ôn tồn:
- Sáng nay, tôi đến đây không phải để tịch thu hay làm khó các người, mà tôi đến để thông báo cho các người hay rằng : Các người vẫn toàn quyền sử dụng cửa hàng mỹ phẩm này, và không trả một nợ khoản nợ nào cho tôi cả.
Tư Thục mở to đôi mắt . Nàng đăm đăm nhìn họ chẳng hiểu gì cả.
Vậy là sao ?
- Nghĩa là có người đã trả toàn bộ số nợ giùm các người.
- Ai vậy ?
- Người ấy không cho chúng tôi nói tên . Người ấy còn nhờ tôi trao cho các người số tiền này để có vốn làm ăn.
Nói và hắn lấy trong túi ra một gói giấy đưa cho Tư Thục . Nhìn Du Nam, hắn nói:
- Mong rằng ông hãy cố gắng mà làm ăn . Tìm được một người yêu ông như cô này, không phải dễ đâu.
Họ quay đi trước con mắt ngơ ngác của Tư Thục và Du Nam .
Khi cuộc sống đã tương đối ổn định, Du Nam đã tu tỉnh làm ăn . Cuộc sống đối với Tư Thục như thế đã quá đủ, không gì hạnh phúc hơn . Có điều làm cho cô ray rứt mãi không yên là vị ân nhân đã cứu cô . Không làm sao mà cô biết được để có ngày tạ Ơn.
Cửa hàng hôm nay tấp nập khách ra vào . Cô và Du Nam làm không xuể . Kẻ gói quà, người bán, mồ hôi ướt cả người . Ngày lễ tình nhân năm nay, khách mua quà đông hơn mọi năm.
Khi khách đà thưa dần, ngồi lại số tiền mới bạn được, đột nhiên Tư Thục cảm thấy nhớ Chiêu Hà vô cùng . Mọi năm, Chiêu Hà bán và đếm tiền phụ nàng . Ôi ! Vui biết mấy . Nàng không biết nàng có nóng giận quá không khi mắng Chiêu Hà như thế ? Đã mấy năm chung sống cùng nhau, cô và Chiêu Hà không bao giờ giận nhau hơ